← Quay lại trang sách

Chương 1156 Điên Cuồng Một Lần

Ngao Minh nói:

- Đạo Chủ, Vĩnh Hằng Thần giới Đốc Chiến Thần Vương đã giáng lâm.

Lý Bình An nói đáp:

- Bần đạo cũng cảm nhận được.

Thừa Tuyên hỏi:

- Đạo Chủ, chúng ta đều nhận được triệu hoán của La Bàn Vạn Giới, phương Đông Đốc Chiến Thần Vương muốn chúng ta đến Điểm Tướng đài tập hợp.

Ngao Minh giải thích:

- La Bàn Vạn Giới có thể tra tìm ra tất cả Thần Linh tồn tại, đặc biệt là cái loại hạ giới đỉnh phong cường giả như chúng ta, lại càng là đối tượng trọng điểm được La Bàn Vạn Giới chú ý. Đốc Chiến Thần Vương giáng lâm, hiển nhiên chúng ta nhận được triệu tập.

Lý Bình An bình thản nói ra:

- Không cần để ý bọn hắn.

Ngao Minh cười lạnh nói ra:

- Ta cũng là ý này, Vĩnh Hằng Thần giới Thần Linh vốn xem chúng ta như đá, như kiếm, như quân cờ.

Một kỷ nguyên trước, chúng ta đã liều mạng cá chết lưới rách với bọn hắn, một kỷ nguyên này sao còn phải nghe theo mệnh lệnh của bọn hắn chứ?

Thừa Tuyên ngưng trọng nói:

- Nhưng cuộc chiến giữa Đông Tây Thần Hệ sắp mở ra, nếu chúng ta không gia nhập phương Đông cũng không gia nhập phương Tây, chúng ta sẽ trở thành mục tiêu công kích của cả cộng đồng bọn hắn.

Ngao Minh cười lạnh nói ra:

- Thế thì sao chứ? Sau lưng chúng ta còn có Viễn Cổ Hồng Hoang, việc gì phải sợ bọn chúng?

Lý Bình An nhấc tay lên, cần câu lập tức bị kéo cong, dây câu đảo quanh, cần câu kéo lên một con cá nhỏ.

Lý Bình An gỡ cá nhỏ ra khỏi móc câu, bỏ nó vào trong cái chậu nhỏ bên cạnh, đợi lát nữa thả vào dầu chiên qua một chút, đảm bảo Bạch Hiểu Thuần thèm đến chảy nước miếng.

Thừa Tuyên hỏi:

- Đạo Chủ, nhìn ngài không hề khẩn trương tí nào.

Lý Bình An thánh thơi đáp:

- Có gì đầu mà phải khẩn trương, chỉ là một trận chiến thôi.

Thừa Tuyên nhíu mày, hỏi:

- Giúp ai?

Lý Bình An ngẩng đầu nhìn về phía vô tận hư không, nói:

- Tự giúp bản thân mình. Làm phiền các ngươi giúp bần đạo truyền một tin ra ngoài, bất kì thế lực nào cũng không được tham gia Chư Thần Chi Chiến.

Thừa Tuyên sửng sốt một chút, uyển chuyển nói:

- Đạo Chủ, chúng ta vẫn chưa đủ thực lực để áp đặt quy tắc, chỉ e người bên ngoài thấy tin tức này sẽ xem như trò cười.

- Mặc bọn hắn cười đi.

Thừa Tuyên nghiêm túc nói:

- Đạo Chủ, ngài thật sự muốn làm thế?

Ngao Minh không vui nói:

- Sao ngươi nói nhảm nhiều thế? Đạo Chủ bảo sao chúng ta cứ làm vậy, đừng quên bây giờ chúng ta cũng là người có chỗ dựa.

Thừa Tuyên thoải mái nói:

- Được thôi! Kỷ nguyên này, ta liền cùng Đạo Chủ điên cuồng một hồi vậy!

Lý Bình An kéo cần câu, lại thêm một con cá nhỏ nữa nhảy ra khỏi mặt nước, hắn cười nói:

- Hôm nay đừng đi, bần đạo mời các ngươi ăn cá chiên.

Thừa Tuyên, Ngao Minh thi lễ nói ra:

- Cám ơn Đạo Chủ!

Lý Bình An đứng dậy thu cần câu về, nói:

- Đi thôi, mang cá về.

Ngao Minh xoay người bưng chậu nước lên, trong lòng nảy sinh một cảm giác hoang đường, thầm nghĩ mình đường đường là Long tộc Chí Tôn, muốn ăn loại cá trân quý nào mà không được?

Thế mà hôm nay lại ăn loại phàm cá này?

Tại Điểm Tướng đài nằm ở phương Đông vô tận hư không, trên đỉnh núi hình lợi kiếm có một tòa Thần Điện vững chãi. Bên trong Thần Điện có một thanh niên và một trung niên ngồi ghế chủ vị, đứng phía dưới là ba người Bạo Dương đại đế, Kiếm Chủ, Hỏa Hoàng Chí Tôn.

Ba người cùng chắp tay cúi đầu, lớn tiếng nói:

- Bái kiến Đốc Chiến Thiên Tôn!

Thanh niên cười lạnh, đột nhiên gầm lên:

- Quỳ xuống!

Áp lực khổng lồ giống như trời sập ập xuống, ba người quỳ thẳng xuống đất, khóe miệng chảy máu, ngẩng đầu nhìn chằm chằm thanh niên. Cả ba dùng tay đỡ lấy thân thể hòng đứng lên, nhưng như thể bị một phương thiên địa đè ép, không cách nào động đậy.