← Quay lại trang sách

Chương 1167 Đạo Môn Tới Cản

Trên thân Hỏa Hoàng Chí Tôn dâng lên một cỗ Phượng Hoàng Chân Hỏa, một đôi cánh hoa lệ giang ra, một con Hỏa Hoàng hiển hiện trong hỏa diễm, cực kỳ lộng lẫy.

Thừa Tuyên bay thẳng lên trời, vừa bay, thân thể vừa chuyển hóa thành một con Hỏa Phượng.

Tiếng hót trong trẻo vang lên, một Phượng một Hoàng đồng loạt phóng về phía đối phương.

Oanh! Phượng và Hoàng va chạm, hình thành một hỏa trụ ngập trời, Phượng và Hoàng truy đuổi lẫn nhau chung quanh hỏa trụ, đẹp như một bức tranh.

Sau một lát, hỏa trụ nổ tung, tia lửa chói lọi bắn đầy trời, như ánh lửa bập bùng tô điểm hư không. Phía dưới ánh lửa là hai con Phượng Hoàng bay múa, phát ra từng tiếng hót vang thánh thót.

Phía trước Quỷ Môn Quan, Ninh Khuyết càng xem càng cổ quái, các ngươi chắc chắn là mình đang đấu võ? Sao ta cảm giác các ngươi đang đấu vũ chứ? Đã vậy còn càng đánh càng đẹp? Chẳng lẽ đây là cách so tài của Phượng Hoàng tộc? Ai đẹp hơn người đó thắng?

Ngàn vạn phi cầm Yêu Thần cũng đều thu hồi yêu thân, biến hóa thành hình người. Tất cả ngẩng đầu nhìn hai con Phượng Hoàng truy đuổi nhau giữa hư không, ánh mắt mang theo ý cười.

Sau một hồi lâu, hai Phượng Hoàng đồng loạt lao xuống phía dưới, giữa không trung cả hai lóe lên quang mang hóa thành hình nG1Töi. ‹ Hỏa Hoàng Chí Tôn vung tay lên, hào khí nói:

- Mọi người, chúng ta đi!

Chúng Yêu Tiên cung kính thi lễ với Ninh Khuyết và Thừa Tuyên, rồi bay vụt vào trong Phượng Hoàng sào, Phượng Hoàng sào cấp tốc bay về phía Đông.

Thừa Tuyên đáp xuống trước Quỷ Môn Quan, cười nói:

- Thật là một tiểu nha đầu đáng yêu!

Ninh Khuyết hiếm khi cười to, nói:

- Thích sao?

Thừa Tuyên khoát tay đáp:

- Không có! Chỉ xem nàng như một hậu bối thôi, chẳng qua ở thời đại của ta nàng cũng đã rất lợi hại.

Ninh Khuyết nhìn về phía hư không nơi xa, nói:

- Cũng không biết chỗ sư huynh sao rồi.

Thừa Tuyên nói:

- Hẳn là càng thuận lợi hơn chúng ta! Bạo Dương Thần Hệ vô cùng thân thiết với Hồng Hoang, quan hệ rất mật thiết.

- Hy vọng là thế, chúng ta trở về thôi.

Ninh Khuyết quay đầu đi vào trong Quỷ Môn Quan, Thừa Tuyên cũng vào theo. Quỷ Môn Quan bịch một tiếng đóng lại, nhạt dần rồi biến mất trong vô tận hư không.

Lục Ấm Hư Không Vực là khu vực liên minh tự do, được thành lập từ Ải Nhân tộc, Tinh Linh tộc, các chủng tộc yêu thích hòa bình và các chức nghiệp giả. Tôn chỉ của nơi này là hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau, tìm kiếm hòa bình tự đo.

Một phương thế giới khổng lồ vượt ngang hư không bay đến, dừng ở phía trên Lục Ấm Hư Không Vực, thân ảnh to lớn của Bạo Dương đại đế hiện lên, hắn ngồi trên hàong vị cao cao, nhìn xuống mấy ngàn Vị Diện hư không vực bên dưới.

Từng tôn Thần Linh bay ra, có thể nhìn thấy rất nhiều thân ảnh quen thuộc trong số đó, Bắc Hà Kiếm Phái, Du Long Tông, An Dật Cung...

Ông!

Phía trước Lục Ấm Hư Không Vực đột nhiên hiển hiện một mảnh tường vân, phía trên tường vân dâng lên một đại môn, trước đại môn có viết ba chữ to, Nam Thiên Môn.

Thạch Hạo cùng Ngao Minh bước ra từ trong Nam Thiên Môn.

Bạo Dương đại đế cười ha hả nói:

- Đạo Môn là đến góp sức cho chúng ta sao?

Ngao Minh nghiêm nghị nói ra:

- Bạo Dương đại đế, mang theo phương Đông Thần Linh thối lui đi! Đạo Chủ có mệnh, bất luận Thần Linh nào cũng không được tham gia Chư Thần Chi Chiến.

Nụ cười trên mặt Bạo Dương đại đế dần dần biến mất, hắn lãnh đạm nói:

- Nếu trẫm nói không thì sao?

Ánh mắt Ngao Minh như dao, nhìn chằm chằm Bạo Dương đại đế nói:

- Đó chính là muốn đối địch với Hồng Hoang chúng ta?

Bạo Dương đại đế phẫn nộ nói:

- Vì sao chứ? Rõ ràng các ngươi thuộc phương Đông Thần Hệ như ta, hà cớ gì lại ra mặt vì đám phương Tây Thần Linh này chứ?

Chúng ta cùng nhau hợp lực hủy diệt phương Tây văn minh, kết thúc Chư Thần Chi Chiến không tốt hơn sao?