← Quay lại trang sách

Chương 1176 Đáng Ghét

Từng đạo thần quang từ phía trên giáng xuống, rơi vào bên trong Quang Minh đại thế giới, từng tôn Thần Linh vĩ ngạn bước ra, lần lượt là Thạch Hạo, Ninh Khuyết, Bạch Hiểu Thuần, Ngao Minh, Thừa Tuyên...

Mấy vị Bát Dực Thiên Sứ phóng lên tận trời, nhao nhao phẫn nộ kêu to:

- Rốt cuộc các ngươi là ai?

- Lớn mật, dám xâm nhập Quang Minh Thần Quốc!

- Dị đoan đáng chết!

Đám người Thạch Hạo không nói một lời phóng lên tận trời, đánh tới Bát Dực Thiên Sứ.

Thần Linh đại chiến nổ ra, toàn bộ Quang Minh thế giới đều rung lên, sơn hà sụp đổ, cát bụi ngập trời.

Bên trong Quang Minh Thánh Điện, tiếng cầu kinh của Quang Minh Giáo Hoàng ngừng lại, hắn ngẩng đầu nhìn tượng thần cao ngất, thành kính nói:

- Tân dương Thánh Quang Trừng Phạt Thiên Sứ Kuma miện hạ!

Một đạo quang mang lướt qua phía trên tượng thần, tượng thần khôi phục hào quang, Kuma quay người nhìn về phía Quang Minh Giáo Hoàng.

Quang Minh Giáo Hoàng thành kính nói:

- Kuma miện hạ vĩ đại, hạ giới tín đồ vô năng, vinh quang Chúa Tể đang bị dị đoan khinh nhờn.

Kuma duỗi tay ra, một đạo kim sắc hào quang từ phía trên bay vụt qua bên cạnh, phịch một tiếng rơi vào trong tay, hóa thành một thanh kim sắc trường thương ố máu.

Kuma vuốt ve thân thương, cảm khái nói:

- Trừng Phạt Chi Thương, Thần Phạt Chi Thương, Thí Thần Chỉ Thương, hôm nay chinh chiến cùng ta đi!

Ông!

Ông!

Trưởng thương nhốm máu đỏ sậm ong ong run rẩy, đây chính là Tiên Thiên Thần khí Thí Thần Chi Thương của Quang Minh Thánh Đường.

Kuma cầm huyết sắc trường thương, chậm rãi bay lên cao, mười cánh giang rộng, toàn bộ Quang Minh Thần Tháp tỏa ánh kim quang.

Một tôn Thập Dực Thiên Sứ vĩ đại từ trên đỉnh tháp dâng lên, bay ra Quang Minh đại thế giới, đứng giữa hư không, thần uy mênh mông tỏa khắp, quang minh bao phủ toàn bộ Quang Minh hư không vực.

Thanh âm uy nghiêm của Kuma vang vọng trong hư không:

- Dị đoan khinh nhờn vinh quang của Chúa Tể, đều sám hối hết dưới Quang Minh đi!

Kuma chậm rãi giơ huyết sắc trường thương trong tay lên, lực lượng kinh khủng ấp ủ bên trong trường thương, một đòn này được tung ra, tất nhiên long trời lở đất, uy năng vô tận.

Bên trong hư không đột nhiên hiện lên một đạo tỉnh quang, bảy viên sao trời to lớn từ trên hư không chém xuống.

Trừng Phạt Thiên Sứ Kuma biến sắc mặt, vội vàng vung thương đón đỡ. Oanh! Va chạm khủng khiếp, bảy viên sao trời tạo thành trường kiếm đè ép Thí thần Thương rơi xuống Quang Minh đại thế giới.

Oanh! Thất Tinh Thần Kiếm đè ép Trừng Phạt Thiên Sứ Kuma, Thất Tinh Thần Kiếm tựa như trụ chống trời, ầm ầm lao xuống đâm thẳng vào địa tâm.

Sơn phong sụp đổ, hải dương dậy sóng, đại địa nứt ra, hỏa sơn phun trào, toàn bộ Quang Minh đại thế giới trong phút chốc mất đi quang mang, bị vô tận khí tức hủy diệt bao phủ.

Địa tâm thế giới ầm ầm rung lên, toàn bộ thế giới chia năm xẻ bảy, từng tôn Thần Linh đang sa lây trong đại chiến cuống quýt xông ra khỏi thế giới đang sụp đổ.

Trừng Phạt Thiên Sứ Kuma lao ra từ trong địa tâm vỡ nát, gào thét:

- Dị đoan!

Cự kiếm dài mấy vạn dặm cấp tốc thu nhỏ, biến thành một thanh Thất Tinh Thần Kiếm rơi vào trong tay một đạo nhân mày kiếm mắt sáng.

Trừng Phạt Thiên Sứ Kuma quát hỏi:

- Đáng ghét! Ngươi là ai?

Lý Bình An không nói một lời, chỉ đi về phía Trừng Phạt Thiên Sứ Kuma, hắn nhìn chằm chằm cây trường thương trong tay đối phương, chính thần khí này đã phá hủy mấy chục thế giới.

Trừng Phạt Thiên Sứ Kuma khẽ nhíu mày, thân ảnh giữa hư không kéo ra một đạo huyễn ảnh, hắn vung thương đâm vào mi tâm Lý Bình An.

Thất thải quang mang trên trán Lý Bình An bay ra, keng, Thí Thần Thương đâm vào thất thải quang mang phát ra tiếng vang, lại không thể tiến thêm chút nào. Một đạo kiếm quang chói lọi xẹt qua, mười cánh chim lập tức ngăn ở trước người. Kiếm quang xẹt qua cánh chim tóe lên quang mang mãnh liệt, cánh chim vàng óng bay tán loạn.

Trừng Phạt Thiên Sứ Kuma lảo đảo lui lại, trong nháy mắt đã lùi xa mấy vạn dặm, mấy khúc cánh chim rơi lả tả trong hư không.