← Quay lại trang sách

Chương 1183 Thông Tí Viên Hầu

Trên phương Đông Điểm Tướng đài, Cảnh Long Thiên Tôn ngồi trên thần vị trong đại điện, trầm mặc không nói. Có nên đi hay không? Nếu đi, rất có thể sẽ bỏ mạng, nhưng không đi sẽ y như những gì hắn đã nói, giết xong bọn hắn, người chết kế tiếp chính là mình, đến lúc đó chỉ e ngay cả sức phản kháng cũng không có.

Trong lòng chợt cảm thấy phẫn nộ, từ lúc nào vô tận hư không lại nguy hiểm như vậy? Thậm chí ngay cả một đệ tử của Chúa Tể như mình, một Thần Vương uy chấn một phương như mình cũng bị buộc vào tình thế khó xử.

Bành! Thần án trước thần vị nháy mắt bị hất tung, đồ vật phía trên đổ xuống nát bấy. Cảnh Long Thiên Tôn đột nhiên đứng dậy, phẫn nộ hét lên:

- Hồng Hoang!

Thân ảnh biến mất khỏi đại điện.

Bên trong vô tận hư không, thanh âm trong kiếm gãy truyền khắp nơi.

Ngao Minh ngưng trọng nói:

- Đạo Chủ, ngài phải cẩn thận vị phương Đông Thiên Tôn kia, rất có thể hắn cũng sẽ ra tay.

Nếu hắn đột nhiên đánh lén ngài, có thể chúng ta sẽ không ngăn được, và cũng có thể Trầm Hương Đại Thần sẽ không cứu viện kịp.

Thần sắc Lý Bình An khẽ đổi, đây đúng là một vấn đề lớn, ban nãy Vĩnh Hằng Thần giới Thần Vương đánh chính diện nên mình mới có cơ hội mời Hồng Hoang Chiến Thần ra, nếu Thần Vương chơi trò đánh lén thì làm sao mời cho kịp?

Trong lòng Lý Bình An dâng lên một cảm giác nguy cơ, hắn nói:

- Đa tạ Ngao Minh đạo hữu nhắc nhở!

Ngao Minh cười nói:

- Là chuyện ta nên làm.

Lý Bình An thi lễ cung kính nói:

- Cho mời Tứ Phế Tinh Quân Thông Tí Viên Hầu Viên Hồng Đại Thánh.

Hư không nổi lên một trận gợn sóng, một hầu tử mặc áo bào xám bước ra từ trong hư không, mặc dù cũng là thân khỉ nhưng phong thái lại rất ổn trọng, không nhảy nhót lung tung như Lục Nhĩ hay Tôn Ngộ Không.

Viên Hồng thi lễ nói:

- Bái kiến Đạo Chủ!

Lý Bình An vội vàng đáp lễ lại, nói:

- Làm phiền Tinh Quân!

Ánh mắt Viên Hồng đột nhiên ngưng lại, trong tay lóe lên hào quang, một thanh thiết côn xuất hiện. Hắn tiện tay vung lên, thiết côn bắn ra.

Oanh! Trong hư không xa xôi, thần quang tung tóe, Cảnh Long Thiên Tôn vung hai tay chắn ở trước người, bị một cây thiết côn quấn theo Thủy Hỏa chi lực từ trong hư không đâm ra đánh vào người.

Viên Hồng nhanh chân đi về phía Cảnh Long Thiên Tôn, trong lúc đi thân thể dần dần biến lớn, đặc biệt là cánh tay, tráng kiện cực kỳ, thoạt nhìn vô cùng bạo lực.

- Mở!

Cảnh Long hét lớn một tiếng, một thanh đại đao xuất hiện đánh bay thiết côn.

Cảnh Long phẫn nộ kêu lên:

- Khải Hi! Không phải ngươi nói Hồng Hoang chỉ có một tôn Thần Vương sao? Đây là cái gì?

Hắn vừa rống to, vừa dồn sức vung trường đao bổ về phía Viên Hồng.

Viên Hồng cười lạnh, nắm đấm to lớn siết chặt, đấm ra một quyền.

Oanh! Quyền thế tựa trời nghiêng, thần lực trên đại đao bị đánh tan trong phút chốc, quyền thế cuồng bạo bao phủ Cảnh Long Thiên Tôn. Đông! Trên thế giới phế tích ở xa xa xuất hiện một quyền ần khổng lồ, thế giới phế tích ầm ầm sụp đổ.

Cảnh Long xông ra từ trong thế giới sụp đổ, trong lòng vừa kinh vừa sợ. Sao lại có nhiều hầu tử cường đại như vậy? Hồng Hoang có cái ổ hầu tử ư?

Viên Hồng đưa tay chộp một cái, Nhất Mạch Thủy Hỏa Côn bay vụt lại, rơi vào trong tay, nó xoay tít mấy vòng giữa lòng bàn tay, lại tiếp tục quét ngang tới Cảnh Long Thiên Tôn.

Bang! Đao côn tương giao, tia lửa văng khắp nơi, Cảnh Long Thiên Tôn trực tiếp bị một côn đánh bay.

Cảnh Long Thiên Tôn lảo đảo lui lại, giận dữ kêu lên:

- Đáng ghét! Bát Hoang Võ Đạo!

Thần lực đỏ rực tràn ra, ý chí võ đạo Tuyên Cổ Bát Hoang Duy Võ Độc Tôn ngưng tụ, Cảnh Long hóa thành tám thân ảnh, tất cả đều đánh về phía Viên Hồng, mỗi một thân ảnh đều sử dụng một loại võ đạo đặc biệt.

Ánh mắt Viên Hồng sáng lên, nhếch miệng cười nói:

- Lúc này mới có chút thú vị.

Viên Hồng tùy ý quăng Nhất Mạch Thủy Hỏa Côn đi, nó rơi thẳng xuống đống phế tích bên dưới, dấy lên bụi mù ngập trời.