← Quay lại trang sách

Chương 1194 Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận

Thạch Hạo tức giận kêu lên:

- Vĩnh Hằng Thần giới! Nhất định là Vĩnh Hằng Thần giới!

- A! Sư phụ, ngài đừng chết mà! Ngài chết chúng con biết phải làm sao?

Bạch Hiểu Thuần gắng nặn ra hai giọt nước mắt.

Lý Bình An há miệng, một luồng khói đen phả ra.

Thanh Tuyết vội vàng lo lắng kêu lên:

- Sư phụ, ngài không sao chứ?

- Sư phụ, ngài cảm giác thế nào?

- Sư phụ, có phải là Vĩnh Hằng Thần giới đánh lén ngài?

Lý Bình An run rẩy đứng lên, khoát tay áo nói:

- Không cần lo lắng, ta không sao, cũng không có ngoại địch.

Nghe được Lý Bình An nói chuyện, tất cả đệ tử đều thả lỏng tâm thần.

Thanh Vũ nghi hoặc hỏi:

- Sư phụ, vậy sao ngài lại biến thành thế này?

Lý Bình An ho khan một cái, yếu xìu nói:

- Vi sư đang nghiên cứu một loại Lôi Đạo thần thông, lôi đình đột nhiên mất khống chế, lúc này mới ngộ thương chính mình.

Tất cả đệ tử đều thở phào nhẹ nhõm, không phải ngoại địch xâm lấn là được. Nếu có ngoại địch xâm lấn đến Tam Thanh Quan, đồng thời còn đả thương sư phụ, vậy liền thật đáng sợ. Nhưng thần thông này đúng là lợi hại, lại có thể gây tổn thương cho sư phụ nặng như vậy.

Lý Bình An ho khan, chỉ về phía quyển trục đang mắc kẹt ở xa xa, nói:

- Thanh Thạch, con lấy cái kia lại đây.

- Vâng!

Thạch Hạo chạy đến dưới gốc đào, gỡ quyển trục xuống, cung kính đưa tới trước mặt Lý Bình An.

- Mở ra! Thạch Hạo mở quyển trục ra, mọi người lập tức bị một biển sao trời bao phủ, sao trời bên trong đổi chỗ liên tục, tạo thành từng quỹ tích huyền ảo trong biển sao.

Sau một hồi lâu, sao trời tán đi, tất cả mọi người vẫn đang đứng trong Tam Thanh Quan, trước mặt là một quyển trục đang lơ lửng, chuyện ban nãy nãy cứ như một giấc mơ.

Trong lòng Thạch Hạo hơi xúc động, vật này vô cùng quan trọng đối với Thiên Đình, liền vội vàng hỏi:

- Sư phụ, đây là?

Lý Bình An nói:

- Đây là Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, dùng Chư Thiên Tinh Thần để bày trận, uy lực vô song, cầm đi đi!

Thạch Hạo kinh hỉ nói:

- Đa tạ sư phụ!

Vội vàng thu quyển trục lại, bộ dáng cực kỳ gấp gáp.

Lý Bình An khoát tay nói:

- Các con đều đi làm việc đi! Vi sư cần nghỉ ngơi thật tốt một chút.

- Vâng!

Tất cả đệ tử đều cung kính thi lễ, sau đó thối lui ra ra ngoài.

Lý Bình An đi đến dưới gốc đào, ngồi lại trong ghế nằm.

Tỏa Long Tỉnh bên cạnh ầm ầm rung lên, thanh âm nịnh nọt của Long Thần thái tử vang lên:

- Chúc mừng Đạo Chủ giải quyết xong Chư Thần Chỉ Chiến, có phải ngài nên đại xá thiên hạ, xem như chúc mừng?

Lý Bình An căm tức đá Tỏa Long Tỉnh một cái, nói:

- Ngậm miệng!

Thanh âm bên trong Tỏa Long Tỉnh lập tức biến mất.

Ngay tại thời điểm toàn bộ vô tận hư không đang chìm đắm trong vui sướng, sâu trong vô tận hư không, một thông đạo thông tới Thâm Uyên được hình thành, hai thân ảnh bước ra từ trong thông đạo, chính là Phần Thiên Khổng Tước cùng Mạnh Hạo Nhiên.

Mạnh Hạo Nhiên cảm khái:

- Rốt cục trở về rồi!

Nghe nói Hồng Hoang đã là một trong các bá chủ của vô tận hư không. Năm ấy lúc chúng ta rời đi, rõ ràng Hồng Hoang mới vừa tiếp xúc với vô tận hư không.

Phần Thiên Khổng Tước bình thản nói:

- Đi, trở về, ta đã cảm nhận được phi thăng thông đạo ở chỗ này.

Hai người tỏa ra Quỷ Tiên chi lực đặc thù, từ trong không gian tối tăm, hai đạo Tiên quang tiếp dẫn vượt qua vô tận hư không giáng lâm, bao phủ cả hai vào bên trong, cả hai lập tức biến mất tại chỗ.

Hồng Hoang Thiên Giới, hai đạo Tiên quang tiếp dẫn hạ xuống, hóa thành hai thân ảnh.

Mạnh Hạo Nhiên hít sâu một hơi, kinh hỉ nói:

- Tiên lực nồng đậm quá! So với Thâm Uyên cũng không kém bao nhiều.

Hắn nhìn về phía Phần Thiên Khổng Tước, nói:

- Khổng Tước, nếu không sau này chúng ta đừng đi nữa?! Cứ ở lại Hồng Hoang an hưởng tuổi già?