← Quay lại trang sách

Chương 1232 Tính Toán Với Thâm Uyên

Celina yên lặng đứng trên thiên thạch thật lâu, sau nửa tháng mới quay về Hồng Hoang.

Bên ngoài Tam Thanh Quan, Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu đạp tuyết mà về.

Trong mưa tuyết lớn như lông ngỗng, đám người Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết vội vàng nghênh đón, cùng nhau thi lễ hô:

- Sư phụ!

Lý Bình An xoay người bước xuống, Thanh Ngưu lập tức cằn nhằn chạy sang bên cạnh.

Lý Bình An nói:

- Các con ở chỗ này làm gì?

Bạch Hiểu Thuần cười nói:

- Sư phụ, chúng con lo lắng cho vết thương của người.

Lý Bình An đạp lên tuyết đi về phía hậu viện, chúng đệ tử đi theo phía sau.

Ninh Khuyết hỏi:

- Sư phụ, nên xử lý thi thể của Thâm Uyên Ma Thần trong Địa Phủ thế nào?

Lý Bình An chậm rãi đáp:

- Vi sư sẽ trấn áp tất cả bọn hắn ở phía dưới Hồng Hoang, lấy Ma Thần nhục thân tẩm bổ Hồng Hoang bản nguyên.

Thạch Hạo nặng nề nói:

- Sư phụ, mặc dù trận chiến này xảy ra ở hư không, nhưng vẫn gây ra ảnh hưởng rất lớn. Mấy trăm thế giới bị hủy diệt do tác động của đại chiến, nếu không nhờ Thiên La Địa Võng Đại Trận cùng Chư Thiên Tỉnh Đấu Đại Trận vây khốn gần hết Thâm Uyên cao thủ, rất có thể toàn bộ Vô Tận Hư Không đều đã bị Thâm Uyên phá hủy.

Lý Bình An nói:

- Cho nên lần khai chiến tiếp theo với Thâm Uyên sẽ không diễn ra ở Vô Tận Hư Không.

Thạch Hạo hiếu kì hỏi:

- Õ đâu?

- Thâm Uyên!

Bạch Hiểu Thuần cả kinh kêu lên:

- Thâm Uyên? Sư phụ ngài muốn đánh vào Thâm Uyên?

- Bọn hắn có thể đến, hiển nhiên vi sư cũng có thể đánh ngược lại.

Lý Bình An mang theo một đám đệ tử đi vào trong đại sảnh ở hậu viện. Hắn ngồi trên chủ vị, các đệ tử chia ra hai bên trái phải ngồi xuống phía dưới.

Lý Bình An mặc niệm chú ngữ trong miệng.

Trước mặt đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy Thâm Uyên, từng tiếng kêu thảm truyền ra từ trong vòng xoáy:

- Đạo Chủ tha mạng! Đừng niệm! Đạo Chủ đừng niệm!

Một đạo hắc ảnh xông ra khỏi vòng xoáy, hóa thành một lão giả nằm vật xuống đất, khi thì hóa hắc khí khi thì ngưng thực, lăn lộn kêu khóc.

Sau một lát, Lý Bình An mới im miệng, lạnh lùng nhìn hắc khí bên dưới.

Hắc khí ngưng tụ thành một lão giả quỳ trên mặt đất, trên cổ mang một cái vòng phát sáng lập lòe.

Lão giả run rẩy cả người, sợ hãi nói:

- Ảnh Ma Hoắc Thương bái... Bái kiến Đạo Chủ.

Lý Bình An lãnh đạm nói:

- Có phải bần đạo đã quá khoan dung với ngươi rồi?

Ảnh Ma Hoắc Thương vội vàng nói:

- Đạo Chủ bớt giận, trước đó Thâm Uyên vẫn luôn không có động tác gì với Vô Tận Hư Không, cho nên ta mới không liên hệ Đạo Chủ.

- Lần này Thâm Uyên xâm lấn Vô Tận Hư Không, chẳng lẽ ngươi không hề có một chút tin tức nào?

Ảnh Ma Hoắc Thương vội vàng kêu oan:

- Đạo Chủ, ta chỉ là một Thâm Uyên Lãnh Chúa nho nhỏ, cái loại hành động cử ra mấy chục Thần Vương này đều là Ma Chủ âm thầm điều khiển, ta làm gì có tư cách tham dự? Đạo Chủ, ta thật sự là không biết rõ tình hình!

- Thâm Uyên dị động, chẳng lẽ ngươi không phát giác ra bất kì điều gì?

Ảnh ma Hoắc Thương lắp bắp nói:

- Ta... Ta chỉ là phát giác được một chút xíu, cứ tưởng là Thâm Uyên muốn khai chiến với Vĩnh Hằng Thần giới...

Lý Bình An bình thản nói ra:

- Có phải ngươi nghĩ lần này bần đạo nhất định sẽ chết?

Cả người Ảnh Ma Hoắc Thương cứng đờ, hắn nằm rạp trên mặt đất không nói một lời.

- Hiện tại ngươi thấy được, Thâm Uyên không giết được bần đạo.