Chương 1234 Giảng Đạo Lần Hai
Tiểu ác ma bị đuổi giết quay đầu nhìn thoáng qua, ánh mắt tuyệt vọng mang theo chút hi vọng sống.
Ông! Không trung bỗng nhiên nở rộ kim quang, tiểu ác ma đang bay giữa không trung kia kêu thảm, bị đốt thành tro bụi.
Kim quang bao phủ xuống thân thể gầy gò của tiểu ác ma bị đuổi giết, mang nó vào trong một Thần Điện. Bên trong Thần Điện có một Thần Linh vĩ đại đang ngồi trên thần vị, một thân khôi giáp lấp lánh uy vũ bất phàm, giống như vô địch Chiến Thần nhìn xuống ngàn vạn thế giới bên dưới.
Tiểu ác ma vội vàng quỳ dập đầu phanh phanh phanh lên mặt đất, cả người run lẩy bẩy.
Thần Linh cúi đầu nhìn tiểu ác ma, uy nghiêm nói:
- Ghi nhớ danh hiệu ta! Truyền bá vinh quang của ta! Trở thành tín đồ của ta! Ta ban thưởng cho ngươi tín niệm, dũng khí, trí tuệ, lực lượng.
Kim quang thu lại, giống như thời không đảo lưu, tiểu ác ma xuất hiện ở bên ngoài lần nữa, trước mặt nó lơ lửng một tôn tượng thần. Tượng thần thân mặc kim giáp lưng khoác áo choàng màu đen, tay cầm Thần Kiếm, pho tượng không lớn nhưng tràn đầy thần tính uy nghiêm.
Tiểu ác ma vội vàng quỳ gối trên đống loạn thạch, kích động dập đầu, cuồng nhiệt kêu lên:
- Tán dương Phương Đông Trì Quốc Thiên Vương.
Xa xa lại truyền đến tiếng chém giết, tiểu ác ma vội vàng xoay người đứng dậy, đưa tay bắt lấy Trì Quốc Thiên Vương tượng thần, chạy như bay tới một nơi âm u hẻo lánh.
Hơn ba mươi năm sau khi Thâm Uyên xâm lấn, một thanh âm khổng lồ vang vọng toàn bộ Hồng Hoang Thiên Giới lần nữa:
- Bần đạo khai giảng Đại Đạo trong thiên địa Hỗn Độn Bản Nguyên, người hữu duyên đều có thể đến nghe.
Không trung Thiên Giới bất chợt nứt ra, xoáy tròn tạo thành một cánh cửa, Hỗn Độn chỉ khí cuồn cuộn phun trào ở bên trong cánh cửa.
Có kinh nghiệm lần trước, lần này Hồng Hoang Tiên Thần không tiếp tục mù quáng bay về phía cánh cửa, mà chỉ những Tiên Thần nào có thể chịu đựng được Pháp Tắc ăn mòn trong Hỗn Độn Hải, mới có ý xông vào trong Hỗn Độn.
Celina xuyên qua Hỗn Độn Hải, dựa theo chỉ dẫn trong tâm đi đến một ngôi nhà tranh, nàng phát hiện bên trong đã có hơn phân nửa chúng Tiên Thần, kể cả mấy vị Thần Chủ của Vĩnh Hằng Thần giới kia cũng có mặt.
Ánh mắt Celina dừng ở trên người đám Dương Bình Đại Đế, Tinh Lan Đại Đế, Joyce Thần Chủ, Sara Thần Chủ, không biết trí nhớ của bọn họ có bị ảnh hưởng không?
Lúc này đám người Dương Bình Đại Đế, Tinh Lan Đại Đế, Joyce Thần Chủ, Sara Thần Chủ mới nghiêng đầu đi.
Sau một hồi lâu, cánh cửa nhà tranh chợt đóng lại, thân ảnh Lý Bình An xuất hiện trên bồ đoàn ở vị trí chủ vị.
Đông đảo Tiên Thần bên dưới cung kính nói:
- Cung nghênh Đạo Chủ!
Lý Bình An gật đầu, nhàn nhạt nói:
- Ba ngàn Đại Đạo đều có thể thông thiên. Hôm nay bần đạo ở đây khai giảng Đại Đạo cho các ngươi, các ngươi có thể đến đây đều là người hữu duyên, lĩnh ngộ được bao nhiều thì tùy vào tạo hóa của các ngươi.
Tất cả Tiên Thần cùng thi lễ, kích động nói:
- Đa tạ Đạo Chủ!
Lý Bình An tiếp tục nói:
- Hoàng Đình Kinh chính là Đại Đạo căn bản của Đạo Môn ta, các ngươi nghe cho Kĩ.
Mọi người đều vểnh tai nghe Lý Bình An giảng, có kinh nghiệm từ lần giảng đạo trước, tất cả đều biết những gì Đạo Chủ giảng là trân quý đến cỡ nào, trong lòng ai nấy đều hết sức chờ mong.
- Trên có Hoàng Đình dưới có Quan Nguyên, trước là U Khuyết sau có Mệnh Môn. Hô hấp trong hư không nhập vào đan điền, xét rõ mà tu học có thể sẽ trường tồn.
Hoàng Đình chân nhân mặc hồng y, then cài cửa khoá ẩn sâu xa trống rỗng khiến nơi cao lồng lộng, bên trong đan điền tinh khí mầu nhiệm, ngọc trì thanh thuỷ làm Thổ sinh màu mỹ, linh căn kiên cố thì già lão không bị suy yếu.
Theo tiếng tụng niệm của Lý Bình An, hư không sinh ra đủ loại dị tượng, Thiên Hoa Loạn Trụy, Địa Dũng Kim Liên.
Tất cả chúng Thần đều đắm chìm trong Đại Đạo ý cảnh huyền ảo, không có thời gian, không có không gian, vô hỉ vô bi, không sợ không lo, thậm chí không có bản thânh, từng loại cảm ngộ huyền ảo xông lên đầu.