Chương 1240 Bại Lộ Rồi
Diêm La Vương, Luân Chuyển Vương, Tần Quảng Vương quay người đi ra ngoài, biến mất ở bên ngoài Thần Điện.
Phong Đô Thần Điện đại môn ầm vang đóng lại.
Một thời gian sau đó, Hồng Hoang chúng Thần liên tục truyền bá tín ngưỡng ở các thế giới trong Thâm Uyên. Các tín đồ dựng tế đàn, lặng lẽ dâng hiến một phương thế giới cho Vô Tận Hư Không. Bởi vì hầu hết đều là Trung Đẳng Vị Diện, thậm chí có cả Cấp Thấp Vị Diện, cho nên trong thời gian ngắn không hề làm kinh động đến Thâm Uyên Ma Thần, càng không kinh động đến Thâm Uyên Lãnh Chúa.
Một Vị Diện thế giới tiến vào Vô Tận Hư Không, Vô Tận Hư Không bản nguyên cuồn cuộn không ngừng tăng cường, nhưng thế giới cứ liên tục biến mất như thế, cuối cùng vẫn bị Thâm Uyên Lãnh Chúa phát hiện ra điểm dị thường.
Trên Thâm Uyên, trong một phương thế giới, vô số u hồn đang quỳ gối cầu nguyện trước một tòa tế đàn, âm phong gào thét.
Một bức tượng thần đứng vững trên tế đàn, thân người đầu trâu, tay cầm một sợi xích.
Một nữ tử xinh đẹp đang quỳ gối dưới tế đàn, kích động nói:
- Ngưu Đầu Thần Tôn vĩ đại, ta nguyện lấy vong linh chi tâm làm tế, mổ ra cánh cửa tiến về thế giới yên bình!
- Tết - Tết - Tết Vô số tiếng hô vang lên trong thế giới đó.
Tượng thần trên tế đàn tỏa ánh hào quang mông lung, một đạo quang mang phóng lên tận trời, chiếu xạ phía trên bầu trời khiến bầu trời dập dềnh như gợn sóng. Bất chợt, giữa Vô Tận Hư Không và Thâm Uyên bị xé rách, một hắc sắc quang trụ bắn vào trong khe hở.
- Thật can đảm!
Tiếng gầm giận dữ vang vọng trên không thế giới, bầu trời u ám sáng lên một đôi mắt đỏ ngòm, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vô số u hồn bên dưới.
Nữ tử xinh đẹp vội vàng ngẩng đầu, vừa nhìn thấy ánh mắt hung ác kia, nàng lập tức tuyệt vọng, sợ hãi thì thầm:
- Thâm Uyên Ma Thần! Sao lại kinh động đến Thâm Uyên Ma Thần chứ?!
Bên ngoài thế giới, một tôn Thâm Uyên Ma Thần hiển hiện, ánh mắt đây lửa giận nhìn trừng trừng thế giới phía trước. Cũng dám phản bội Thâm Uyên ư? Trong tay Ma Thần lập tức xuất hiện một thanh Quỷ Đầu đại đao, phía trên ấp ủ thực lực kinh khủng.
Ma Thần đột nhiên vung đao chém xuống thế giới ở nơi xa, đao quang khủng bố càn quét mấy vạn dặm ập tới.
Ánh mắt Ma Thần lạnh lùng, đã phản bội Thâm Uyên thì không cần tồn tại nữa.
Thế giới bên ngoài đột nhiên xuất hiện một đại môn đen nhánh, từ trong đại môn, một Thần Linh thân người đầu trâu bước ra.
Ngài đưa tay chộp một cái, đao quang vạn dặm lập tức rơi vào tay ngài, đao quang ngưng trệ chẳng khác nào thực thể, ong ong run rẩy.
Con ngươi Thâm Uyên Ma Thần co lại, hắn kinh hãi hô lên:
- Địa Phủ? Ngươi là Địa Phủ Ngưu Đầu Ma Thần?
Ngưu Đầu dùng sức nắm một cái, đao quang răng rắc vỡ nát, ngài trầm giọng nói:
- Xem như ngươi cũng có chút nhãn lực, nhưng ta không phải Ma Thần, ta chính là Thần!
Thâm Uyên Ma Thần lập tức quay người bỏ chạy. Giữa các Ma Thần ở Thâm Uyên vẫn hay lưu truyền về uy thế hiển hách của Địa Phủ Ngưu Đầu Mã Diện, Hắc Bạch Vô Thường. Một Ma Thần bình thường như hắn tuyệt không đối phó nổi.
Ngưu Đầu vung xiềng xích trong tay ra, xiềng xích ầm ầm đánh tới, giống như một đạo hắc quang đảo qua, phập một tiếng đâm sâu vào cơ thể Thâm Uyên Ma Thần.
- AI Thâm Uyên Ma Thần kêu thảm một tiếng, thân thể lập tức trì trệ, ánh mắt toát lên một tia tàn nhẫn kiên quyết. Oanh! Ma Thần nháy mắt tự bạo, thần lực cuồng bạo tiết ra, một viên Thần Cách từ trong trung tâm vụ nổ phóng đi.
Ngưu Đầu biến sắc, vội vàng phóng thích thần lực, hình thành nên một vách ngăn phía trước thế giới. Thần lực cuồng bạo ập đến đâm vào vách ngăn phát ra tiếng vang ầm ầm, giống như sóng biển đập phải ngọn núi, ngọn núi sừng sững không ngã, sóng biển cũng hoàn toàn bị ngăn cản.
Sau một lát, uy lực do Ma Thần tự bạo hoàn toàn mất đi, Ngưu Đầu triệt hạ thần lực phòng ngự, thì thầm:
- Sắp bại lộ rồi!
Ngài quay đầu nhìn về phía thế giới kia, không kịp suy nghĩ nhiều thêm, lập tức dùng thần lực kéo lấy thế giới tiến về phía hư không thông đạo.