Chương 1245 Ngọc Đỉnh Chân Nhân
Sắc Dục Ma Chủ cung kính nịnh nọt nói:
- Bẩm Chúa tể vĩ đại, chúng ta không dám che giấu gì cả.
Thân ảnh Dạ Vũ lóe lên xuất hiện ngay trước mặt Sắc Dục Ma Chủ, băng lãnh nói:
- Vậy ngươi nói cho ta, tại sao Vô Tận Hư Không lại xuất hiện Thần Chủ?
Sắc Dục Ma Chủ run bắn lên, lắp bắp nói:
- Ta, ta cũng không biết, Vô Tận Hư Không tuyệt không nên xuất hiện Thần Chủ mới đúng chứ? Ngay cả Thần Vương cũng không nên xuất hiện.
Dạ Vũ lui về phía sau một bước, lâm vào trầm tư, hiện tại nàng đã hoàn toàn không thể nhìn rõ Vô Tận Hư Không.
Sắc Dục Ma Chủ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, dù không phải chân thân của Chúa tể vẫn mang đến áp lực nặng nề, như thể sẽ bị cắn nuốt bất kì lúc nào.
Sau một hồi trầm tư, Dạ Vũ lạnh lùng nói:
- Ta muốn Vô Tận Hư Không bị hủy diệt hoàn toàn, ta muốn Hồng Hoang Đạo Môn hoàn toàn biến mất!
Tham Lam Ma Chủ cung kính:
- Chúa tể, dưới tình huống chúng ta không cách nào tiến vào Vô Tận Hư Không, thì thầm Uyên rất khó hủy diệt Vô Tận Hư Không.
Dù Thâm Uyên điều động toàn bộ lực lượng để hủy diệt Vô Tận Hư Không, sau đó cũng sẽ bị Vĩnh Hằng Thần giới xâm lấn hủy điệt lại.
Dạ Vũ cười lạnh nói ra:
- Vậy thì thông tri chuyện này cho Vĩnh Hằng Thần giới đi. Ắt hẳn đám Chúa tể kia vẫn chưa biết chuyện Vô Tận Hư Không xuất hiện Thần Chủ, ta muốn mượn bàn tay Vĩnh Hằng Thần giới để phá hủy Hồng Hoang Đạo Môn, sau đó ta sẽ đến cắn nuốt Vô Tận Hư Không.
Sáu tôn Ma Chủ cùng cung kính đáp:
- Vâng!
Sáu người cùng lui về sau một bước, nhanh chóng biến mất không còn tăm hơi.
Dạ Vũ giơ tay lên, lòng bàn tay ngưng hiện một vòng xoáy, có thể nhìn thấy trong vòng xoáy một tòa Thần Điện lấp lánh hào quang, nàng âm trầm nói:
- Nhất định phải cứu bản thể ra.
Vô Tận Hư Không xuất hiện dị trạng khiến nàng vô cùng bất an.
Lý Bình An trở lại Tam Thanh Quan, đám người Thanh Tuyết, Thạch Hạo lập tức nghênh đón.
Thạch Hạo đắc ý cười ha hả nói:
- Sư phụ, một Cao Đẳng Vị Diện thế giới bị chúng ta kéo qua rồi, nếu cứ tiếp tục thế này, rồi cũng sẽ có một ngày chúng ta vượt qua Thâm Uyên.
Lý Bình An cười nói ra:
- Không ngừng cố gắng!
Hắn đưa họa trục trong tay cho Thanh Tuyết.
Thanh Tuyết tiếp nhận họa trục, nghi hoặc hỏi:
- Sư phụ, đây là cái gì?
- Một bức tranh, tìm chỗ treo nó lên.
- Vâng ạI Bạch Hiểu Thuần hiếu kì hỏi:
- Sư phụ, Thanh Loan Tiên Tử thế nào? Còn cả Ma Chủ kia nữa?
Những người khác cũng đều tò mò nhìn Lý Bình An.
Lý Bình An cười nói:
- Thanh Loan Tiên Tử đã phong ấn Ma Chủ kia. Ma Chủ đã tương hợp cùng thiên địa, dù là Thanh Loan cũng không cách nào chém giết hắn, chỉ có thể phong ấn hắn lại.
Bạch Hiểu Thuần kinh hỉ kêu lên:
- Phong ấn Ma Chủ sao? Thanh Loan Tiên Tử thật lợi hại!
Thạch Hạo lo lắng hỏi:
- Sư phụ, Thanh Loan Tiên Tử phong ấn Ma Chủ ở đâu? Nhỡ đâu bị các Ma Chủ khác cứu mất thì làm sao bây giờ?
Lý Bình An nhìn về phía họa trục trong tay Thanh Tuyết, nói:
- Ngay tại nơi này.
Thanh Tuyết kinh ngạc nói:
- Sư phụ, ngay trong bức họa này?
Thanh Tuyết hơi bối rối, nói:
- Sư phụ, có khi nào con làm hỏng bức họa không? Cần phải chú ý những gì? Nếu Ma Chủ chạy mất thì làm sao bây giờ?
Lý Bình An cười nói:
- Yên tâm đi, trong bức họa này có lực lượng của Thanh Loan, sao con có thể làm hư được. Cứ tìm chỗ rồi treo lên thôi.
- Vâng.