← Quay lại trang sách

Chương 1247 Chúa Tể Vĩnh Hằng Giới

Lý Bình An vươn tay chộp lấy tấm thẻ, vòng xoáy lập tức biến mất. Hắn cầm tấm thẻ đưa lên trước mặt quan sát, trên mặt thẻ vẽ một ngọn núi hùng vĩ, một lão đạo đứng ở trên đỉnh núi, ánh mắt thâm thúy nhìn về phương xa, một đầu tóc hoa râm tung bay theo gió, trên vai lão đạo vác một thanh Tiên Kiếm, cả người tỏa ra khí chất cô đơn tiêu điều.

Lý Bình An bị hình ảnh trong tấm thẻ ảnh hưởng, vẻ mặt hắn hơi hốt hoảng, sau đó lập tức bừng tỉnh, hắn tranh thủ cất tấm thẻ vào.

Vĩnh Hằng Thần giới, oanh! Bảy phương Thần Vực đồng thời rung lên, bảy ý chí vĩ đại đồng thời thức tỉnh. Trong chốc lát, phong vân biến ảo, thất thải thần quang bao phủ toàn bộ Vĩnh Hằng Thần giới.

Tất cả chúng Thần trong Vĩnh Hằng Thần giới đều run lên, ánh mắt sợ hãi nhìn thiên địa đại biến.

Võ Thần Thần Vực, Dương Bình Đại Đế mở to mắt, thân ảnh lóe lên xuất hiện bên trong Võ Thần Điện. Hắn xoay người thi lễ, cung kính nói:

- Cung nghênh Võ chi Chúa tể.

Trong chốc lát thời không biến hóa, Dương Bình Đại Đế biến mất khỏi Võ Thần Điện, xuất hiện lại trong một hư không vĩnh hằng yên tĩnh. Một nam tử trung niên cường tráng tóc rối đang ngồi xếp bằng giữa hư không, đây chính là Võ chi Chúa tể Hạng Vũ.

Võ chi Chúa tể Hạng Vũ cười:

- Dương Bình, đến ngồi!

Dương Bình Đại Đế nhẹ nhàng đi đến trước mặt Võ chi Chúa tể, ngồi xuống xếp bằng.

Võ chi Chúa tể búng ngón tay, trước mặt xuất hiện một đoàn thần hỏa, hắn lại đưa tay sang bên cạnh trảo một cái.

- Rống!

- Ngao ôI - Là ai!

Tiếng thú rống hoảng sợ phẫn nộ vang lên.

Trong tiếng thú rống, một đầu Thần Vương yêu thú bị lôi ra, nó hoảng sợ ra sức giãy dụa.

Võ chỉ Chúa tể đưa tay bắn một cái, đầu của yêu thú lập tức nổ tung, hắn tiện tay ném thi thể yêu thú cho Dương Bình, nói:

- Đã lâu rồi không ăn đồ nướng.

Dương Bình Đại Đế thuần thục xẻ thịt yêu thú, gỡ chân sau của yêu thú ra, nướng nó trên thần hỏa.

Võ chi Chúa tể hỏi:

- Rốt cuộc Vô Tận Hư Không đã xảy ra chuyện gì?

Dương Bình Đại Đế rắc gia vị lên trên chân yêu thú, nói:

- Vô Tận Hư Không đột nhiên xuất hiện một Hồng Hoang Thần Hệ, thống nhất toàn bộ Vô Tận Hư Không. Đốc Chiến Thần Vương chúng ta phái xuống đếu bị chém giết, ngay cả liên quân được phái đi cũng tổn thất hầu như không còn.

- Ồ?

Võ chi Chúa tể nhướng mày hỏi:

- Lai lịch của Hồng Hoang Thần Hệ này là gì?

Dương Bình Đại Đế lắc đầu nói:

- Chúng ta không biết, cứ như đột nhiên xuất hiện vậy. Thâm Uyên cũng từng thảo phạt Vô Tận Hư Không, phái đi hơn ba mươi vị Ma Vương cùng một vài tồn tại trên cả Ma Vương khác, tất cả đều không công mà về.

Trải qua trận đại chiến kia, chúng ta nhất trí quyết định tạm hoãn trừng trị Vô Tận Hư Không.

Võ chi Chúa tể hỏi:

- VÌ sao?

Dương Bình Đại Đế ngưng trọng nói:

- Bởi vì lần này Thâm Uyên xuất hiện một nữ Ma Vương rất quỷ đị, rõ ràng là Ma Vương chỉ cảnh, lại có thể phát huy được thực lực trên cả Ma Vương, có thể đánh đến lưỡng bại câu thương với Hồng Hoang Thần Hệ chi chủ!

Cho nên chúng ta quyết định tạm hoãn đối phó Vô Tận Hư Không, để Đạo Chủ đi ngăn cản Thâm Uyên.

Võ chi Chúa tể không thèm để ý chút nào, nói:

- Thần Vương có mạnh hơn nữa cũng chỉ là hạng sâu kiến.

Nhưng ngươi có biết Vô Tận Hư Không còn có Thần Chủ?

Dương Bình Đại Đế quả quyết đáp:

- Tuyệt không có khả năng!

- Thâm Uyên Chúa tể truyền tin đến, Vô Tận Hư Không Thần Chủ Thanh Loan phong ấn Tham Thực Ma Chủ ngay tại Thâm Uyên!

Dương Bình Đại Đế ngơ ngác nhìn Võ chi Chúa tể, quên cả chuyển động chân yêu thú trong tay.

Võ chi Chúa tể ngưng trọng cường điệu nói tiếp:

- Đây là sự thực.