Chương 1249 Chúa Tể Dự Định
Vạn năm sau, Thâm Uyên Chúa tể đột nhiên nổi điên, bắt đầu dùng Thâm Uyên cắn nuốt Vô Tận Hư Không, chính vì vậy đã gây nên Chúa tể chi chiến, Thâm Uyên Chúa tể bị chúng ta trấn áp.
Nhưng chuyện của Thâm Uyên Chúa tể cũng đã thức tỉnh chúng ta, nếu đã không tìm được, vậy thì hủy diệt triệt để đi! Phá hủy Vô Tận Hư Không, biết đâu thứ bị ẩn nấp bên trong lại vì thế mà xuất hiện?
Dương Bình Đại Đế thì thầm:
- Đây chính là nguyên nhân bảy tôn Chúa tể hợp lực hủy diệt Vô Tận Hư Không thời kỳ Viễn Cổ? Vô Tận Hư Không Thân Chủ đẫm máu, Thần Vương rên rỉ, ngàn vạn sinh linh kêu khóc.
Võ chi Chúa tể Hạng Vũ nghiêm nghị nói:
- Vì thành tựu Vĩnh Hằng, có hi sinh lớn hơn nữa cũng đáng!
Đừng nói chỉ là một cái Vô Tận Hư Không, dù phải phá hủy cả Vĩnh Hằng Thần giới này cũng không tiếc!
- Vậy đã tìm được phương pháp thành tựu Vĩnh Hằng chi chủ chưa?
Võ chi Chúa tể Hạng Vũ cười ha ha nói:
- Đương nhiên tìm được rồi! Sau khi Vô Tận Hư Không bị hủy diệt, thiên địa bản nguyên của đại thế giới hiển hiện rõ ràng, nó được thai nghén tân sinh dưới sự hủy diệt. Thế giới, sinh mệnh, Pháp Tắc, tất cả đều được sinh ra, xuất hiện ngay trước mắt, mỹ diệu đến thết Đại thế giới bản nguyên giao hòa cùng ta, khoảnh khắc đó ta sẽ hóa thân thành Vĩnh Hằng chi chủ, ta sẽ thấy được sự huyền ảo và vĩ đại của Vĩnh Hằng chi chủ!
- Các Chúa tể khác cũng như thế sao?
- Đương nhiên! Nếu không ngươi nghĩ vì sao chúng ta lại phải phát động Chư Thần Chi Chiến liên tục? Chính là để thiên địa bản nguyên hiển hiện! Chúng ta tin chắc, chỉ cần không ngừng hấp thu lĩnh ngộ thiên địa bản nguyên, liền có thể bước vào Vĩnh Hằng chỉ cảnh, mà điều đó đã không còn xa nữa.
Võ chi Chúa tể Hạng Vũ nhìn Dương Bình Đại Đế, nghiêm túc nói:
- Vì con đường Vĩnh Hằng của ta, nhất định không thể để Vô Tận Hư Không bị Thâm Uyên cắn nuốt!
Dương Bình Đại Đế nghiêm túc gật đầu đáp:
- Ta hiểu được.
Võ chi Chúa tể cười nói:
- Vậy nên làm thế nào? Thân Chủ không cách nào hạ giới, Thần Vương lại không phải đối thủ của Vô Tận Hư Không, hiện tại Vô Tận Hư Không cũng đã vượt ngoài tầm kiểm soát của chúng ta, mọi chuyện rơi vào bế tắc.
Dương Bình Đại Đế nhìn thẳng Võ chỉ Chúa tể, nói:
- Nếu Thâm Uyên muốn mượn tay chúng ta hủy diệt Vô Tận Hư Không, vậy chúng ta liền làm như mong muốn bọn hắn, chen vào một tay.
- Chen như thế nào?
Giúp Vô Tận Hư Không cắn nuốt Thâm Uyên, chỉ cần Vô Tận Hư Không cắn nuốt hết Thâm Uyên, bản nguyên của nó sẽ được tăng cường, đến lúc đó Chúa tể có thể giáng lâm, trực tiếp xuất thủ xóa sổ toàn bộ biến số, một lần nữa đưa Vô Tận Hư Không vào trong tầm kiểm soát, mà Vô Tận Hư Không bản nguyên tăng cường lại càng có lợi cho sự ngộ đạo của Chúa tể.
- Ngộ đạo?
Võ chỉ Chúa tể Hạng Vũ thì thầm, cười ha ha nói:
- Không sai, chính là ngộ đạo, Đại Đạo huy hoàng của ta!
Cùng lúc đó, trong một Thần Vực khác, tại một thế giới hoàn toàn là nước, một đóa hoa hồng mở ra. Bên trong hoa hồng khổng lồ đặt một cái bàn, có hai người đang ngồi đối diện nhau, thủy vực chung quanh có rất nhiều cá bơi tung tăng, cá heo đuổi nhau, thỉnh thoảng còn có con nhảy ra khỏi mặt nước, hình ảnh hết sức an hòa.
Joyce trừng to mắt, khó có thể tin nói:
- Chỉ một nhánh chạc cây đã giết chết Sáng Thế Thần?
Thủy chỉ Chúa tể Boyle ung dung nói:
- Ta chỉ thấy được một nhánh chạc cây, nó tản ra thất thải bảo quang, đánh bại Sáng Thế Thần vĩ đại.
Joyce, bên ngoài rất nguy hiểm, cho nên ta cần Vĩnh Hằng chi chủ lực lượng, ngươi phải giúp ta.
Joyce gật đầu ngưng trọng nói:
- Vâng! Chúa tể, ngài muốn ta làm thế nào?
Boyle cười nói:
- Joyce, ta muốn ngươi trợ giúp Vô Tận Hư Không cắn nuốt Thâm Uyên, để Vô Tận Hư Không khôi phục sự cường thịnh.