← Quay lại trang sách

Chương 1251 Câu Nguyện Cứu Rỗi

Địa Tinh Vương phẫn nộ nói:

- Đi! Đi Thần Điện!

Hắn mang theo một đám trưởng lão đi về phía xa.

Phía dưới thành trì có một không gian dưới đất, trong không gian đó thờ phụng một bức tượng thần, trên trán tượng thần tỏa hào quang chói mắt, chiếu sáng toàn bộ không gian lòng đất.

Một tiểu Địa Tinh nhỏ tuổi đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn trước tượng thần, trong miệng niệm tụng Đạo kinh.

Đột nhiên có tiếng bước chân truyền đến, tiểu Địa Tinh lập tức mở to mắt, trong ánh mắt cháy lên bạch sắc hỏa diễm.

Địa Tinh Vương mang theo một đám Địa Tinh trưởng lão đi đến trước tượng thần, quỳ xuống đất vái ba vái, thành kính thì thầm:

- Tân dương Thái Dương Tinh Quân.

- Tán dương Thái Dương Tinh Quân.

Tiểu Địa Tỉnh cũng nhỏ giọng niệm một tiếng, sau đó đứng dậy nói:

- Sao Vương và chư vị trưởng lão lại đến đây? Bên ngoài đã xảy ra chuyện sao?

Địa Tinh Vương cùng các vị trưởng lão đứng dậy, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn.

Địa Tinh Vương nói:

- Bởi vì Địa Tinh tộc chúng ta tiếp nhận sự dạy bảo của Thái Dương Tinh Quân, nên đã chống lại được ngoại địch, càng ngày càng có nhiều Thâm Uyên chủng tộc đầu nhập chúng ta, để cùng được tắm rửa trong hào quang của Thái Dương Tinh Quân.

Tiểu Địa Tinh mừng rỡ nói:

- Như thế rất tốt!

Địa Tinh Vương âm trầm nói tiếp:

- Chính vì chúng ta càng ngày càng cường thịnh, dạo gần đây đã hấp dẫn sự chú ý của Thâm Uyên Ma Thần, Thâm Uyên Ma Thần tự mình xuất thủ hủy diệt một tòa thành trì của chúng ta, muốn chúng ta thần phục.

- Thâm Uyên Ma Thần?

Tiểu Địa Tỉnh giật mình, lại vội vàng hỏi:

- Là Ma Thần nào?

- Hạ vị Ma Thần Lục Tí Bạo Viên.

- Căn bản là bây giờ chúng ta không đủ lực lượng ngăn cản Thâm Uyên Ma Thần.

Tiểu Địa Tinh lẩm bẩm, sau đó lại hỏi:

- Cho nên các ngươi dự định là?

Địa Tinh Vương ngưng trọng hỏi:

- Thần Sứ, ngài từng nói chỉ cần đủ tế phẩm là có thể cử hành hiến tế, mở ra Thiên Môn, triệu hoán Thần Linh giáng lâm tương trợ?

Tiểu Địa Tinh gật đầu nói:

- Đúng thết Hắn do dự một chút, lại nói:

- Nhưng chúng ta cũng không có vật phẩm nào thật sự trân quý để mà hiến tế. Dựa vào tế phẩm hiện tại của chúng ta, nhiều nhất cũng chỉ mở được một chút Thiên Môn, mời được một tôn Thiên Binh cấp thấp nhất đã là cực hạn, và thực lực cụ thể thế nào chúng ta cũng không rõ ràng.

Địa Tỉnh Vương cắn răng một cái, nói:

- Thần Sứ, ta muốn liều một chút, ta không muốn lại trở thành đồ ăn nữa.

Các trưởng lão còn lại đều gật đầu, ánh mắt kiên định nhìn Thần Sứ, Thần Sứ gật đầu nói:

- Được, vậy ngày mai hiến tế.

Địa Tỉnh Vương cùng chư vị trưởng lão đều đứng dậy, cung kính cúi đầu, cảm kích nói:

- Đa tạ Thần Sứ.

Ban đêm ở Thâm Uyên hết sức lạnh, mà ban ngày thì sương mù mông lung.

Tại không gian dưới đất, mấy ngàn Thái Dương Tinh Quân tín đồ quỳ gối trước tượng thần, thành kính cầu nguyện.

Địa Tinh Thần Sứ nâng một khối hắc thạch đi đến trước tế đàn, đặt nó lên trên tế đàn, sau đó thành kính cúi đầu, lại lui về quỳ xuống bồ đoàn, dập đầu nói:

- Thái Dương Tỉnh Quân vĩ đại, ngài là quang minh, ngài là ân điển, ngài là nguồn sinh mệnh của vạn vật, vô tận vinh quang đều là của ngài.

Tín đồ của ngài ở đây cầu nguyện, mong quang mang của ngài vẩy xuống Thâm Uyên, để tín đồ của ngài tắm rửa trong ánh hào quang, chúng ta nguyện dâng lên Hắc Long Thạch làm tế phẩm, cả tộc tế tự, thỉnh cầu ngài cứu rỗi.

Các Địa Tỉnh còn lại cũng kích động nhao nhao thì thầm:

- Chúng ta nguyện dâng lên Hắc Long Thạch làm tế phẩm, cả tộc tế tự, thỉnh cầu ngài cứu rỗi.

Ông! Tế đàn sáng lên, Hắc Long Thạch bất chợt biến mất. Từ trên tế đàn phát ra một đạo quang trụ bé nhỏ, xuyên qua mặt đất bắn về phía không trung, không trung lập tức phát sinh vặn vẹo, từng đạo quang mang lưu chuyển.