← Quay lại trang sách

Chương 1253 Cần Phải Nhanh Lên

Địa Tinh Thần Sứ cung kính nói:

- Đại nhân, thực lực của chúng ta không đủ, trước đó chỉ có thể phát triển cẩn thận, chính là sợ khiến Thâm Uyên Ma Thần chú ý, hiện tại đã có đại nhân đến đây, chúng ta không cần sợ gì nữa cả.

Thiên Binh lắc đầu nói:

- Không, ảnh hưởng của các ngươi ở thế giới này quá nhỏ, tín ngưỡng không đủ để Thái Dương Tinh Quân tượng thần bao phủ ra ngoài Địa Tinh quốc gia của các ngươi, cho nên ta không cách nào bước ra khỏi Địa Tinh quốc gia.

Địa Tinh Thần Sứ kinh hoảng nói:

- Kia... Vậy phải làm thế nào?

- Tuyên truyền tín ngưỡng, tìm kiếm thần vật. Nếu có thể mở ra Thiên môn, hư không Pháp Tắc xâm lấn chung quanh Thâm Uyên, thì sẽ không còn bị bó chân buộc tay nữa.

Địa Tinh Thần Sứ liên tục gật đầu, kiên định nói:

- Nhất định chúng ta sẽ hết sức.

Thiên Binh ngưng trọng nói tiếp:

- Cần phải nhanh lên, vì chuyện ta giáng lâm sẽ không giấu được lâu.

Thời gian tiếp theo, Địa Tinh quốc gia bắt đầu phát triển liên tục, chủ động truyền bá tín ngưỡng, khởi xướng chiến tranh, tìm kiếm tài nguyên tiến hành hiến tế.

Địa Tinh quốc gia cấp tốc khuếch trương, khiến Thâm Uyên Ma Thần chung quanh chú ý, lần lượt có một vài tôn Ma Thần đến đây, nhưng đều bị các Thiên Binh giáng lâm hạ sát.

Trong thời gian mấy năm, Địa Tỉnh quốc gia khuếch trương đến toàn bộ phương Bắc, chiếm cứ một phần tư cương thổ của thế giới, giống như một quái vật khổng lồ liên tục xâm chiến ra bốn phía.

Thâm Uyên, trong một không gian dưới lòng đất, một dòng huyết hà chảy xiết uốn lượn quanh một tòa cung điện, bên trong cung điện có một huyết trì, toàn bộ huyết trì được bao phủ bởi màn che màu đỏ.

Bên trong huyết trì, một Mị Ma xinh đẹp đang ngồi trên người một kẻ cường tráng vận động gấp gáp, tiếng thở dốc trầm thấp xen lẫn với tiếng kêu vui thích truyền ra, thân ảnh của hai người in bóng lên trên màn che, khí tức sắc dục tràn ngập đại điện.

Bên ngoài màn che, hai ác ma mặt mày sưng vêu đứng yên lặng, cũng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng.

Sau một lát, trong một tiếng kêu thỏa mãn, thân ảnh ác ma cường trán trên màn che khô cạn với một tốc độ mà mắt trần có thể thấy được, từ trong cơ thể bắn ra máu, văng khắp màn che, cuối cùng biến thành một thân ảnh khô cạn nhỏ gầy chìm xuống huyết trì.

Một dáng người uyển chuyển nhảy ra từ trong huyết trì, một bóng đen ở bên cạnh bay lên, bao phủ lấy dáng người uyển chuyển kia.

Màn che được kéo ra, một nữ Mị Ma khoác sa mỏng từ bên trong bước ra, xuyên qua sa mỏng có thể thấy được cảnh xuân ẩn hiện.

Nữ Mị Ma đi đến chủ vị, nằm nghiêng trên thần tọa, một chân vung lên gác trên cái đùi của chân còn lại, lộ ra da thịt trắng bóng.

Hai ác ma vội vàng quỳ một chân trên đất, cúi đầu nói:

- Bái kiến Cấp Huyết Thiên Ma miện hạ.

Nữ Mị Ma duỗi ngón tay bén nhọn của mình, đưa lên trước mặt quan sát, lại yếu ớt nói:

- Hai Thượng Vị Ma Thần lại thua dưới tay mấy tên Hạ Vị Ma Thần, các ngươi nói xem, ta nên xử trí các ngươi thế nào đây?

Nữ Mi Ma nhìn bọn hắn, liếm liếm bờ môi đỏ máu, nói:

- Nếu không liền ban thưởng các ngươi thị tầm đi!

Hai ác ma kia lập tức quỳ hẳn xuống, nằm rạp trên mặt đất toàn thân run rẩy.

Lục giác ác ma kích động kêu lên:

- Miện hạ tha mạng! Là ta chủ quan, thời điểm hắn đánh tới ta không hề tránh, nên mới không cẩn thận rơi vào thế hạ phong, cầu miện hạ lại cho ta một cơ hội, ta nhất định lấy Thần Cách của bọn hắn dâng lên cho miện hạ.

Nữ Mi Ma ung dung nói:

- Không tránh sao! Vậy còn ngươi? Ngươi cũng không tránh?

Hai cánh ác ma bên cạnh ngẩng đầu cười ngượng ngùng nói:

- Cái kia... Cũng là ta chủ quan, bị bọn hắn đánh lén, người trẻ tuổi không nói chuyện võ đức, đột nhiên ra tay đánh lén khiến ta không cẩn thận bại trận.

Hai người đồng thời kêu lên:

- Câu miện hạ lại cho ta một cơ hội.