Chương 1263 Hoắc Thương Bại Lộ (Hạ)
Trong ba năm đó, Thâm Uyên ác ma triển khai quyết chiến với Vô Tận Hư Không chúng Tiên Thần. Thần Ma thiệt mạng vô số, nhưng không có một thế giới nào bị phá hủy, cũng là định sẵn cho kết cục thất bại của Thâm Uyên.
Còn Ảnh Ma Hoắc Thương, sau khi trở về Thâm Uyên, hắn dùng thân phận Thâm Uyên Lãnh Chúa của mình trắng trợn tiếp thu địa bàn của Thâm Uyên Lãnh Chúa thiệt mạng, sau đó dâng hiến thế giới đó cho Vô Tận Hư Không. Trong ba năm, hắn đã hiến tế hơn mấy trăm thế giới, còn nhiều hơn cả số thế giới được Thiên Đình truyền bá tín ngưỡng chiêu mộ vào hư không.
Bên trong Thâm Uyên xuất hiện một vết nứt, từ trong vết nứt bắn ra một đạo thần quang bao phủ lấy thế giới bên dưới. Thế giới đó chậm rãi bay lên, tiến vào trong khe hở rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Nơi xa, Ảnh Ma Hoắc Thương đang lẳng lặng nhìn tất cả chuyện này, cho đến khi thấy thế giới hoàn toàn biến mất, hắn mới quay người đi về nơi xa.
Đột nhiên, một giọng nói băng lãnh vang lên bên trong Thâm Uyên:
- Cứ như thế mà đi sao? Chẳng lẽ không muốn giải thích với ta một chút?
Thân thể Ảnh Ma Hoắc Thương đột nhiên khựng lại, hắn bất chợt xoay người, một đạo hác ám ma lực càn quét bốn phía, nhưng không có bất kì động tĩnh nào.
Sắc mặt Ảnh Ma Hoắc Thương trở nên khó coi, thân ảnh nháy mắt hư hóa, trốn vào hư không.
- Muốn đi?!
Một cái tay duỗi ra từ trong hư không, tiện tay trảo một cái, thân ảnh Ảnh Ma Hoắc Thương lập tức hiển hiện, đầu lâu đang bị cái tay kia tóm chặt.
Ảnh Ma Hoắc Thương sợ hãi ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một thanh niên bí ẩn đứng sát bên cạnh, bàn tay hắn đang nắm chặt đầu lâu mình.
Ảnh Ma Hoắc Thương cả kinh kêu lên:
- Hàn Băng Ma Vương!
Dưới tay Hàn Băng Ma Vương dùng sức một chút, kéo đầu Hoắc Thương về phía mình, cả hai bốn mắt nhìn nhau.
Hàn Băng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Ngươi nói ta nên trừng phạt ngươi thế nào đây? Tiểu Ảnh Ma.
Hoắc Thương chỉ cảm giác cả người phát lạnh, sợ hãi kêu lên:
- Ma Vương đại nhân, ngài nghe ta giải thích đất Két!
Két!
Huyền băng xám ngoét từ trên tay Hàn Băng Ma Vương bắt đầu lan tràn, đóng băng cả người Hoắc Thương thành một cái băng trụ.
Hàn Băng Ma Vương cầm lấy băng trụ, thân ảnh lóe lên rồi biến mất.
Không lâu sau đó, Ảnh Ma Hoắc Thương đã bị huyền băng đóng băng được kéo đến trước mặt Dạ Vũ, năm tôn Ma Chủ cũng có mặt.
Dạ Vũ lắc mông đi đến trước mặt Hoắc Thương, duỗi ngón tay ra khẽ bắn lên huyền băng, huyền băng lập tức vỡ nát, lộ ra Hoắc Thương ở bên trong.
Hoắc Thương phịch một tiếng quỳ trên mặt đất, run rẩy kêu lên:
- Tha mạng, tha mạng! Đều là Đạo Chủ bức ta!
Hắn kéo Kim Cô trên cổ ra, sợ hãi kêu lên:
- Chính là cái này, Đạo Chủ chính là lợi dụng cái này chế trụ ta, sau đó uy hiếp ta, ta thật sự không muốn phản bội Thâm Uyên, đại nhân, tha mạng cho ta!
Dạ Vũ chậm rãi dùng chân nâng đầu Hoắc Thương lên, lắc đầu khinh miệt nói:
- Đạo Chủ lại chọn trúng loại mặt hàng này sao?
Hoắc Thương nhếch miệng nịnh nọt cười nói:
- Ta không phải mặt hàng, ngài thả ta đi!
Sắc Dục Ma Chủ nhỏ giọng nói:
- Loại mặt hàng này vừa hay là Thâm Uyên Lãnh Chúa của chúng ta.
Dạ Vũ đột nhiên nhìn sang, quát chói tai:
- Lắm miệng!
Sắc Dục Ma Chủ vội vàng ngậm miệng, cúi đầu.
Trái tim Hoắc thương không ngày càng trì trệ, trong lòng dâng lên tuyệt vọng mãnh liệt, rốt cuộc nữ nhân này là ai? Sao nàng ta lại dám quát tháo Ma Chủ? Trong đầu chợt xuất hiện một ý niệm, chẳng lẽ nàng ta là Thâm Uyên Chúa tể trong truyền thuyết ư?
Không đúng, Chúa tể đã bị trấn áp, đây là chuyện mà chúng ma đều biết..
Dạ Vũ nói:
- Nếu Đạo Chủ đã lựa chọn ngươi, vậy ngươi phải biết cách để liên hệ Đạo Chủ. Bây giờ ngươi liên hệ hắn, lừa hắn đến Thâm Uyên.