Chương 1274 Thần Chủ Tới Chơi
Lý Bình An lập tức quay đầu nhìn về phía hồ nước cách đó không xa, chỉ thấy trong hồ nước, một đầu Cẩm Lý Ngư đang vươn nửa thân ra khỏi mặt nước, hai vây trước ôm trước ngực, đang trợn mắt cá chết mà nhìn mình.
Cẩm Lý Ngư vừa thấy Lý Bình An nhìn lại, cái đuôi đánh lên trên mặt nước, hất lên một cái uốn mình đâm xuống mặt hồ, bơi đến gần Liên Hoa trong hồ, làm bọt nước bắn tung tóc.
Khóe miệng Lý Bình An hơi giật giật, thì ra là trách ta làm hư hại Tạo Hóa Thanh Liên, ăn của ta uống của ta còn dám ôm địch ý với ta, quyết định buổi sáng ngày mai uống canh cá đậu hủ!
Bên trong Thâm Uyên, Lười Biếng Ma Chủ trở lại quốc gia của mình, chui vào nằm trong một đống mỹ nhan nữ thi, lại ôm một mỹ nhan nữ thi mà run lẩy bẩy. Đáng sợ, thật sự là quá đáng sợ, thế giới bên ngoài quá nguy hiểm, vẫn là nằm trong nhà an toàn hơn. Nhưng Đạo Chủ sẽ không cho hầu tử kia giết đến đấy chứ?
Hoàn toàn đánh không lại! Nếu không đem mấy người trong hậu cung giai lệ đến tặng cho Đạo Chủ?
Lười Biếng Ma Chủ cúi đầu nhìn mỹ nhan nữ thi trong lòng mình, thật sự không nỡ, đều là thân ái của mình cả!
Bảy tôn Thâm Uyên Ma Chủ bị trấn phong mất sáu vị, còn thừa lại một vị cũng bị dọa cho bể mật gần chết. Hồng Hoang bắt đầu không ngừng chinh phạt Thâm Uyên, hiện tại đã không cần tuyên truyền tín ngưỡng, sau đó tốn sức mang thế giới đó ra khỏi Thâm Uyên nữa rồi. Mà là trực tiếp xâm lấn Thâm Uyên, chính phục từng thế giới mà Thâm Uyên xem là cứ điểm, lại triển khai giao chiến với Thâm Uyên Ma Thần, kéo vô số Thâm Uyên thế giới vào trong Vô Tận Hư Không.
Hồng Hoang Thần Phật hoàn toàn không có khái niệm tử vong.
Mỗi lần đánh nhau ai nấy đều hung hãn không sợ chết, sau khi chết xong lại có thể phục sinh tại Hồng Hoang trong nháy mắt, tiếp tục gia nhập chiến trường lần nữa. Kiểu chiến đấu ăn hiếp người ta đó khiến Thâm Uyên Ma Thần hoàn toàn tuyệt vọng.
Từ sau trận chiến kia, tung tích của Dạ Vũ triệt để bặt tăm, không hề hiện thân, như thể đã biến mất khỏi Thâm Uyên.
Một tháng kể từ khi Lý Bình An thụ thương, chợt có mấy đạo thần quang từ trên trời giáng xuống, đáp ở trước Tam Thanh Quan, hóa thành ba đạo nhân ảnh, là Tinh Linh Thần Chủ Celina, Ngâm Du Thi Nhân Thần Chủ Lục Hí, Ải Nhân Tộc Công Tượng Thần Chủ Ba Thiết.
Lục Hí khẽ phẩy quạt, có chút hoài nghi nói:
- Celina, ngươi chắc chắn đây là nơi ở của Đạo Chủ?
Celina đáp:
- Lúc trước ta cũng hơi nghi ngờ, quả thực có chút hơi quá khiêm tốn, nhưng đây đúng là nơi ở của Đạo Chủ. Đi thôi! Chúng ta đi vào.
Ải Nhân Tộc Công Tượng Thần Chủ Ba Thiết trầm giọng nói:
- Ta rất muốn đi cảm tạ Đạo Chủ, hai lần giảng Đạo của Đạo Chủ giúp ích cho ta rất nhiều.
Lục Hí cười khẽ nói:
- Đừng bại lộ thân phận, ba vị Thần Chủ tới thăm nhất định sẽ hù đến Đạo Chủ, đến lúc ấy Đạo Chủ khúm núm lại không thoải mái.
Ải Nhân Tộc Công Tượng Thần Chủ Ba Thiết gật đầu, đáp:
- Ta hiểu!
Ánh mắt Celina lóe lên chút buồn cười. Hù đến Đạo Chủ? Nếu như các ngươi thấy được Nữ Oa Nương Nương tượng thần, chỉ e người bị dọa chính là các ngươi.
Ba người sóng vai đi vào đạo quan. Bên trong đạo quan có một gốc đào, hoa đào đón gió bay lả tả, rất là thanh u tự nhiên.
Một đầu Thanh Ngưu dẫn theo hai đầu hươu sao thẳnh thơi đi ra phía ngoài đại môn. Đại Bạch Trư đã đi theo Bạch Hiểu Thuần đến khắp nơi trên thế giới để tìm dược liệu, chỉ còn thiếu một vài vị nữa là xong.
Ba Thiết tiến lên đánh giá Thanh Ngưu, cười ha hả nói:
- Đạo Chủ cũng thích ăn trâu! Quả là giống ta!
Thanh Ngưu khinh thường nhìn hắn một cái, mới đi ra ngoài cửa.
Ba Thiết sững sờ, hoài nghi nói:
- Có phải ban nãy nó vừa khinh bỉ ta?
Lục Hí cười ha ha đáp:
- Không cần nghi ngờ đâu, chắc chắn là thế.
Ba Thiết nhanh chân đi ra phía ngoài, kêu gào:
- Ăn thịt trâu! Hôm nay ta muốn ăn thịt trâu!