Chương 1283 Chúa Tể Gặp Mặt
Lý Bình An từ trong hư không đi về phía Dạ Vũ, nói:
- Ta phải gọi ngươi là Thâm Uyên Chúa tể, hay là Dạ Vũ cư sĩ đây?
Biểu tình trên mặt Dạ Vũ biến đổi, cười nói đầy trêu tức:
- Đều được hết, Dạ Vũ và ta đã hòa thành một thể rồi, nàng chính là ta, ta chính là nàng.
Trong tay Lý Bình An ngưng hiện Thất Tinh Thần Kiếm, thần sắc không hề dao động, hắn nói:
- Nếu đã như vậy, kết thúc tất cả ở chỗ này đi! Dạ Vũ cư sĩ.
Một kiếm vung ra, xẹt qua Thâm Uyên tĩnh mịch theo một đường cong mỹ lệ.
Trên thân Dạ Vũ đột nhiên tách ra một cỗ lực lượng thâm thúy, khiến Thâm Uyên chung quanh run lên, tuy cỗ lực lượng này không cường đại, nhưng bản chất của nó thậm chí còn nằm trên cả Thâm Uyên Ma Chủ.
Ông! Thần Điện đột nhiên nhận được cảm ứng, một đạo thất thải thần quang càn quét toàn bộ Thâm Uyên trong nháy mắt, vượt qua Thâm Uyên ra tới bên ngoài, khẽ quét cả Vô Tận Hư Không lẫn Vĩnh Hằng Thần giới.
Bảy tôn Chúa tể trong Vĩnh Hằng Thần giới đều cúi đầu nhìn về phía Thâm Uyên, nhưng lại không có bất kì động tác nào. Mục tiêu hiện tại của bọn hắn là Hồng Hoang Thần Hệ chứ không phải chỉ một mình Đạo Chủ, nếu như giết Đạo Chủ sẽ kinh động đến Hồng Hoang Thần Hệ, ngược lại là không ổn.
Trên thân Dạ Vũ được thất thải quang mang bao phủ, giống như một tôn Thần Linh vĩ đại.
Thất Tinh kiếm khí đâm vào thất thải quang mang, phịch một tiếng vỡ nát, hóa thành vô số điểm sáng rồi tiêu tán.
Lý Bình An khẽ nhíu mày, không được, không giết được nàng!
Bên trong Thần Điện đột nhiên dâng lên hắc ám chi lực cuồn cuộn, tràn ngập toàn bộ Thần Điện trong nháy mắt, một đôi mắt đỏ như máu sáng lên giữa hắc ám, yên lặng nhìn Lý Bình An chăm chú.
Dạ Vũ cười ha ha nói:
- Đạo Chủ, ngươi không giết nổi ta, cứ chờ đi, chẳng mấy chốc ta sẽ ra được thôi.
Dưới thần quang bao phủ, Dạ Vũ bay về phía thất thải Thần Điện, vừa tới gần thì Thần Điện đột nhiên nổi lên gợn sóng, Dạ Vũ lập tức thông qua gợn sóng tiến vào bên trong Thần Điện, dung nhập vào hắc ám vô tận.
Lý Bình An nắm chặt Thất Tinh Thần Kiếm, nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ như máu kia, ngưng trọng nói:
- Thâm Uyên Chúa tể!
Từ trong Thần Điện truyền ra một thanh âm tịch mịch:
- Đạo Chủ, cứ chờ ta.
Bên trong Thâm Uyên hư không, Lười Biếng Ma Chủ mau chóng giấu mình kỹ hơn, trong lòng dâng lên cảm giác sầu bi, không đầu hàng Đạo Chủ sẽ không tha cho mình, mà đầu hàng thì sau này Thâm Uyên Chúa tể lại không bỏ qua cho mình, đầu năm nay sao Ma Chủ lại khó làm như vậy?
Lý Bình An quay người bay về nơi xa, hiện tại bản thân hoàn toàn không thể đối phó Thâm Uyên Chúa tể, vẫn là không nên tiếp xúc mới thỏa đáng.
Sau khi Lý Bình An cùng Ma Chủ rời khỏi Thâm Uyên, phía trước Thần Điện ngưng hiện bảy thân ảnh hư ảo.
Sau lưng mọc lên mười hai cái cánh, Quang Minh Chúa tể Oggs miện hạ.
Mặc trường bào hoa lệ, trên đầu đội vương miện màu xanh, Phong chi Chúa tể Arnold miện hạ.
Dáng người cường tráng, thân trên để trần, trên vai khoác hoàng thổ trường bào, Thổ chỉ Chúa tể Gaia miện hạ.
Nữ thần có đôi chân trắng noãn nhỏ nhắn, trên thân khoác sa y mỹ lệ, Thủy chi Chúa tể Boyle miện hạ.
Trên thân khoác hỏa diễm trường bào, trên trân in hỏa diễm thần văn, Hỏa chi Chúa tể Tinh Hỏa miện hạ.
Toàn thân mặc tử sắc thần bào, sau lưng là cặp lôi đình chỉ dực, Lôi chi Chúa tể Thái Thanh miện hạ.
Cả người mang thần giáp, uy nghiêm bá đạo Võ chỉ Chúa tể Hạng Vũ miện hạ.
Ông! Thần Điện đột nhiên rung lên, sát ý cuồng bạo từ trong Thần Điện trào ra ngoài, hắc sắc ma khí lăn lộn, lập lòe một đôi mắt đỏ như máu, giọng nói điên cuồng vang lên:
- Là các ngươi! Tiểu nhân hèn hạ, giết các ngươi, ta nhất định phải giết các ngươi!
Quang Minh Chúa tể Oggs khoanh hai tay trước ngực, cúi người thi lễ, mỉm cười nói:
- Thâm Uyên Chúa tể miện hạ, đã lâu không gặp.
Khí tức trong Thần Điện càng thêm cuồng bạo.