Chương 1288 Hợp
Bên trong hư không trống trải tịch mịch bỗng nhiên nổi lên một trận gợn sóng, Lý Bình An thân mặc đạo bào xuất hiện trong gợn sóng, hắn đưa mắt nhìn khắp Thâm Uyên vô tận, dưới chân dâng lên một tòa Liên Đài, bấy giờ hắn mới ngồi xếp bằng xuống Liên Đài, quanh thân hiện rõ ba ngàn Đại Đạo.
Ba ngàn Đại Đạo lan tràn về phía Thâm Uyên, những nơi nó đi qua, tường vân đóa đóa, Thiên Hoa rơi rụng, thanh âm Đại Đạo uyển chuyển vang vọng khắp nơi, Thâm Uyên vang lên từng tiếng ô ô gào thét, bầu trời đổ huyết vụ, âm phong rít gầm thê lương, lôi đình cuồn cuộn.
Toàn bộ Vô Tận Hư Không xuất hiện lưỡng cực dị tượng, một bên là tưởng thụy ngàn vạn, một bên huyết vụ như trút nước, mặc dù phạm vi tường thụy bao phủ là cực nhỏ, nhưng đang từ từ mở rộng, ăn mòn về phía huyết vụ.
Sâu trong Thâm Uyên, bên trong Thần Điện tại Thần Sơn, một đôi mắt đỏ như máu đột nhiên mở ra, trong ánh mắt mang theo hưng phấn, Thâm Uyên bản nguyên chi lực sắp biến mất hầu như không còn.
Không biết đã bao lâu ở Thâm Uyên, Lý Bình An ngồi xếp bằng trên Thanh Liên ở giữa hư không, giống như Chí Cao Thần độc tôn thiên hạ, quanh thân tản ra Đại Đạo chi lực.
Thời gian dài đằng đẫng, gần như cả Thâm Uyên đã bị tường vân bao phủ, chỉ để lại một không gian chừng vạn dặm là huyết hải ngập trời, là Thâm Uyên bản nguyên cuối cùng còn giữ được. Bên trên huyết hải nở ra vô số Kim Liên, đang không ngừng hấp thu bản nguyên chi lực của Thâm Uyên.
Trên đỉnh Thần Sơn, bên trong Thần Điện, ma khí cuồn cuộn vô tận đột nhiên co lại, một nữ tử thân mặc chiến giáp xuất hiện, trên đầu là hai cái sừng ác ma cong vuốt uốn lượn ra phía sau, đây chính là chân thân của Thâm Uyên Chúa tể.
- Đã đến lúc!
Thâm Uyên Chúa tể thốt lên, ánh mắt đây hưng phấn.
Trên thân bộc phát ma khí mãnh liệt, nàng vọt thẳng lên trời.
Thần Điện cứng rắn không sao phá vỡ đùng một tiếng nổ tung, hóa thành vô số mảnh vỡ bắn tung tóe khắp nơi, cả tòa Thần Sơn ầm ầm sụp đổ.
- Ha ha ha! Ta ra rồi! Rốt cuộc ta rồi được rồi!
Thâm Uyên Chúa tể xông ra, không chút kiêng ky phóng thích uy thế Chúa tể của mình, khí thế khủng bố bao phủ toàn bộ Thâm Uyên, cả Thâm Uyên chấn động trong nháy mắt. Rầm rầm!
Không gian liên tục vỡ nát, hình thành từng lỗ đen kinh khủng trong Thâm Uyên, trông như những cái phễu, giống như có thể hủy diệt bất kì lúc nào.
- Hừi Thâm Uyên Chúa tể kêu lên một tiếng đầy đau đớn, thân ảnh lập tức bắt đầu vặn vẹo, sáng tối chập chờn.
- Đáng ghét! Đạo Chủ, ngươi chờ đó cho ta!
Thâm Uyên Chúa tể phẫn nộ hét to, thanh âm biến mất trong nháy mắt.
Hiện tại Thâm Uyên đã không cách nào chấp nhận nổi sự tồn tại của Chúa tể, nếu cả hai đối kháng, hoặc là Thâm Uyên hoàn toàn sụp đổ, hoặc là Chúa tể bị trục xuất, hiển nhiên bây giờ là Chúa tể đã bị Thâm Uyên đuổi ra ngoài.
Những nơi không gian vỡ vụn trong Thâm Uyên được sửa chữa lại.
Lý Bình An từ từ mở mắt, ánh mắt cực kỳ nghiêm trọng, quả nhiên Thâm Uyên Chúa tể đã thoát khỏi phong ấn. Hai mắt Lý Bình An hiển hiện hai đạo quang mang, phía trên huyết hải ngập trời nơi xa đột nhiên xuất hiện Thiên Đạo quang mang, quang mang xoay tròn rồi hạ xuống, toàn bộ huyết hải lập tức bình tĩnh lại, tất cả sóng cả hung hãn đều bị đè ép.
Sau một hồi lâu, huyết hải tiêu tán, toàn bộ Thâm Uyên vang lên thanh âm Đại Đạo, ma khí lui tán, linh khí sinh ra, tựa như một phương thế giới mới được khai mở, dựng dục sức sống mãnh liệt.
Lý Bình An đứng lên trên Thanh Liên, tâm niệm vừa động liền có thể bao phủ cả Thâm Uyên, tại Thâm Uyên, hắn có thể toàn trí toàn năng.
Lý Bình An chậm rãi nói:
- Hợp!
Thiên âm khổng lồ vang vọng toàn bộ Thâm Uyên.
Thâm Uyên hơi rung lên nhè nhẹ, tâm thần Lý Bình An xuất hiện ở thế giới bên ngoài, trong ánh mắt của hắn, hai đại thế giới vốn không liên quan gì với nhau đang dần dần tới gần nhau.
Ong!
Một tiếng động lớn vang lên khắp Thâm Uyên lẫn Vô Tận Hư Không, Vô Tận Hư Không nổi lên hào quang rực rỡ, thời không ngưng kết, Pháp Tắc mịt mờ, toàn bộ Vô Tận Hư Không đang khuếch trương, giống như trăm sông đổ về biển cả, bản nguyên của Vô Tận Hư Không nhanh chóng được tăng cường.