Chương 1293 Tám Tôn Đại Năng
Bảy thân ảnh xông ra từ trong Thần Vực, mỗi một thân ảnh đều thần uy cuồn cuộn, vẻ mặt tức tối nhìn Thâm Uyên Chúa tể.
Thâm Uyên Chúa tể quay đầu nhìn về phía bảy tôn Chúa tể kia, phát ra tiếng cười ha ha hết sức sung sướng, cười đến long trời lỗ đất, cười ngửa tới ngửa lui.
Lý Bình An thầm nghĩ trong đầu: "Hệ thống! Ngươi tuyệt đối đừng có lừa ta đấy, kích hoạt Hóa Thân Phù Thần Bí."
"Đinh! Kiểm tra địch nhân, kiểm tra thấy có địch ý ở gần, địch nhân tổng cộng tám người. Hóa Thân Phù Thần Bí tương xứng...
Thẻ bài trống không trong đầu Lý Bình An lần lượt xuất hiện từng bóng người.
Lý Bình An đột nhiên trợn mắt, trong lòng mừng rỡ như điên, lần này ổn rồi.
Lý Bình An duỗi tay ra, giữa hai ngón tay kẹp một tấm thẻ bài, hắn đột ngột mở miệng nói:
- Không phải các ngươi muốn tìm Hồng Hoang chân chính sao?
Bây giờ như các ngươi mong muốn.
Thẻ bài này quen thuột biết bao nhiêu, con ngươi Thâm Uyên Chúa tể co rụt lại, vô thức nghĩ đến Hỗn Độn Ma Viên. Thâm Uyên Chúa tể bất chợt đưa tay chộp về phía Lý Bình An, mang theo uy thế như huy động cả thiên địa.
- Cung thỉnh Vô Thiên Phật Tổ!
Thẻ bài trong tay Lý Bình An biến mất, một đóa Hắc Liên đột nhiên xuất hiện tại không trung, ngăn ở trước mặt Lý Bình An.
Hắc Liên chậm rãi mở ra. Đông! Thâm Uyên Chúa tể lập tức bị đẩy lùi, trượt dài cả ngàn vạn dặm trên không trung.
Bên trong Hắc Liên là một nam tử trung niên đang ngồi xếp bằng, toàn thân hắc y tóc dài xõa vai, sau lưng có một vòng Phật Luân hắc ám, khóe miệng nở nụ cười như có như không.
Lý Bình An vội vàng dứng dậy từ trên Thanh Liên, cung kính thi lễ nói:
- Bái kiến Vô Thiên Phật Tổ!
Vô Thiên khẽ gật đầu, cười nói:
- Ta giúp ngươi đỡ được đối thủ này, còn lại tự ngươi giải quyết.
- Đa tạ Vô Thiên Phật Tổ Hắc Liên mang theo Vô Thiên Phật Tổ nháy mắt biến mất, một giây sau đã xuất hiện ngay trước người Thâm Uyên Chúa tể cách đó không xa, ngài mở miệng nói:
- Chỗ này gò bó tay chân, đến Hỗn Độn chiến một trận?
Thâm Uyên Chúa tể duỗi ra đầu lưỡi thật dài, khẽ liếm bời môi, lại cười hắc hắc đầy quái dị, nói:
- Hồng Hoang Chúa tể!
Hai người hóa thành hai đạo hắc ảnh, nháy mắt thông qua khe hở trên bầu trời tiến vào trong Hỗn Độn, âm thanh chiến đấu ầm ầm bắt đầu vang lên.
Bảy đại Chúa tể của Vĩnh Hằng Thần giới lập tức dừng chân, con ngươi đột nhiên co rụt lại, Hồng Hoang thật sự có Chúa tể chỉ cảnh, nhưng lại không phải là Tam Thanh Đạo Tổ. Trong lòng bảy người chợt dâng lên cảm giác không ổn.
Giữa hai ngón tay Lý Bình An hiển hiện một tấm thẻ bài mới tinh, hắn nhìn Quang Minh Chúa tể xông ra từ trong Quang Minh Thần Vực rách nát, cung kính nói:
- Cho mời Đa Bảo Như Lai Phật Tổ!
Thẻ bài giữa hai ngón tay tan đi, hóa thành một đoàn kim quang phóng về phía Quang Minh Chúa tể.
- Nam Mô A Di Đà Phật!
Một tiếng Phật hiệu vang vọng toàn bộ đại thế giới.
Tất cả Vô Tận Hư Không chúng Thần đang trong đại chiến đều vô thức nhìn về phía Vĩnh Hằng Thần giới.
Trong lòng Bạch Hiểu Thuần tiểu Phật Tổ chợt cảm thấy rung động không thôi, đây là Viễn Cổ Hồng Hoang Phật Giới đại lão giáng lẦm!
Ngạo Mạn Ma Chủ, Đố Ky Ma Chủ, Phẫn nộ Ma Chủ... Đều nhìn về phía Vĩnh Hằng Thần giới, ánh mắt đầy hưng phấn, tất cả thấp thỏm bất an đều biến mất trong nháy mắt, bọn hắn xuất hiện thật rồi, lại còn ngay trong Vĩnh Hằng Thần giới nữa.
Phật quang vô lượng nở rộ giữa Vĩnh Hằng Thần giới, bên trong Phật quang hiển hiện một tôn Phật Đà mập mạp ngồi xếp bằng giữa Kim Liên, trên người khoác áo cà sa, khóe miệng mỉm cười.
Lý Bình An thi lễ, nói:
- Làm phiền Như Lai Phật Tổ.
Đa Bảo Như Lai khẽ gật đầu, thanh âm hùng vĩ vang lên:
- Năm đó ở Hồng Hoang có Thập Nhị Dực Thiên Sứ từ vực ngoại mà đến, kỳ danh Thượng Đế, song Đế chỉ chiến, Ngọc Hoàng Đại Thiên Tôn chém được Thượng Đế mà chứng Đạo.
Lý Bình An đột nhiên trợn mắt, tin tức trong mấy lời này có hơi lớn quá! Ngọc Hoàng Đại Đế chứng Đạo rồi? Trong lòng bất chợt ngộ ra, khó trách lần này không có mở ra được Ngọc Hoàng Đại Đế Hóa Thân Phù.