← Quay lại trang sách

Chương 1295 Đại Năng Nhiều Lắm

Từ trong không gian vỡ nát truyền ra thanh âm tức giận của Gaia Chúa tể:

- Không phải ngươi nói ngươi là Thổ chỉ Chúa tể sao?

Trấn Nguyên Tử đi về phía không gian vỡ nát, cười ha hả nói:

- Nhưng bần đạo cũng sẽ biết một chút xíu không gian Đại Đạo.

Thân ảnh hai người đều biến mất.

Võ chi Chúa tể Hạng Vũ bước ra, nghiêm túc nói:

- Mà thôi! Đã đến nước này rồi, liền dùng thực lực để phân cao thấp đi! Bản tọa là Võ chi Chúa tể Hạng Vũ đến đây khiêu chiến.

Ánh mắt Lý Bình An lưu chuyển trên bốn tấm thẻ bài còn lại, hắn cung kính thi lễ nói:

- Cho mời Huyết Hải chi Chủ Minh Hà Giáo Chủ!

Một tấm thẻ bài in hình huyết hải ngập trời biến mất.

Một nam tử trung niên vác song kiếm bước ra từ trong hư không, ngay trong nháy mắt, cả thiên địa tràn ngập mùi huyết tỉnh cùng sát ý ngút trời.

Trong tay Võ chi Chúa tể Hạng Vũ xuất hiện một thanh Thần Thương, chỉ vào nam tử trung niên, nói:

- Võ chi Chúa tể Hạng Vũ!

- Nói nhảm!

Bang! Một tiếng kiếm minh? Hai đạo kiếm quang xẹt qua hư không.

Phanh! Võ chỉ Chúa tể Hạng Vũ nháy mắt bay ra ngoài, một tiếng ầm vang đụng ngã một tòa Thần sơn, bụi mù đây trời.

Võ chỉ Chúa tể Hạng Vũ xông ra từ trong phế tích, bất hủ thần giáp trên thân in hằn hai vết kiếm thật sâu. Hắn sợ hãi nhìn lão giả cảm song kiếm đứng đằng xa, thật là hung nhân, thật là hung kiếm!

Minh Hà Giáo Chủ nhíu mày, ánh mắt có chút kinh ngạc, thần giáp kia thật không tệ, có thể cản một kiếm của ta. Ngài mở miệng nói:

- Đến Hỗn Độn chiến một trận.

Võ chỉ Chúa tể Hạng Vũ gật đầu, đáp:

- Được!

Hai người hóa thành hai vệt thần quang phóng lên tận trời, tiến vào trong Hỗn Độn, âm thanh chiến đấu kinh khủng lập tức truyền ra.

Phong chi Chúa tể Arnold miện hạ tiến lên, nói:

- Có phải hiện tại tới phiên ta rồi? Không biết Hồng Hoang các ngươi có Phong chỉ Chúa tể hay không?

Lý Bình An cười thi lễ nói:

- Cung thỉnh Côn Bằng Lão Tổi Một tấm thẻ bài bắn thẳng lên trời, đột ngột nổ tung giữa không trung.

Xoạt! Một đôi cánh chim đen nhánh giang ra giữa trời, mọi người ngẩng đầu lên nhìn, bầu trời đã hoàn toàn biến mất, chỉ thấy phía trên toàn là lông vũ dày đặc, trên mỗi một sợi lông vũ đều lóe sáng phù văn bất hủ, chỉ một sợi lông vũ là đủ để áp sập một phương tiểu thế giới.

Một đầu Côn Bằng hung hãn từ trên cao nhìn xuống mấy vị Chúa tể bên dưới, trong mắt lóe hung quang.

Phong chỉ Chúa tể âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, hung cầm này thoạt nhìn cường đại hơn mấy người trước nhiều lắm!

Lý Bình An cũng ngẩng đầu nhìn lên, hơi há hốc mồm nhìn cánh chim khổng lồ bao phủ bầu trời, trong lòng thán phục, không hổ là đại năng từng làm Yêu Sư ở Thượng Cổ Yêu Đình, biết rõ tầm quan trọng của khí thế, lần ra sân này có hiệu ứng mạnh hơn mấy vị trước nhiều!

Thân thể khổng lồ của Côn Bằng đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành một hắc bào lão giả đứng tại không trung, thanh âm hùng vĩ chấn động toàn bộ đại thế giới:

- Ta chính là Bắc Minh chi chủ Yêu Sư Côn Bằng.

Tất cả Vô Tận Hư Không chúng Thần bên trong trận đại chiến đều nghe thấy rõ ràng.

Một vài Tiên Thần cảm thấy nghi hoặc, Côn Bằng này là ai?

Đám người Thạch Hạo, Thanh Tuyết, Thanh Vũ thì đều mừng rỡ, không ngờ sư phụ lại mời ra được vị đại năng này!

Tại nơi đại chiến giữa Ma Chủ và Thần Chủ.

Herti Quang Minh Thân Chủ cầm một thanh Thần Thương trên tay phải, đại chiến với Ngạo Mạn Ma Chủ.

Bang! Herti Quang Minh Thần Chủ vung kiếm ngăn trở một kiếm của Ngạo Mạn Ma Chủ, thâm tình khuyên nhủ:

- Ngạo Mạn, trở về đi, ta lấy quang minh cam đoan, hoan nghênh ngươi ôm lấy quang minh một lần nữa!

- Quang minh? Ta không cần!

Ngạo Mạn ma chủ đột nhiên quay người, phi thân đá ra một cước.

Herti Quang Minh Thần Chủ đánh ra một quyền. Oanh! Quyền cước va chạm, hắc bạch thần quang quấn lấy nhau.

Herti Quang Minh Thần Chủ quát lớn:

- Ngạo Mạn! Ngươi muốn bị hủy diệt cùng với Vô Tận Hư Không sao? Hẳn ngươi phải rõ lực lượng của Chúa tể?!