Chương 1304 Đại Kết Cục
Trương Minh Hiên phủi tay, vô cùng đắc ý nói.
- Xong!
Lại chờ mong nói:
- Như thế thì Thanh Nhã sẽ trở về nhỉ?
Bên trong Tam Thanh Quan, từ khi Lý Bình An rời đi, đám đệ tử vẫn đứng chờ ngay trước quang môn huyền ảo ấy, một ngày, hai ngày, ba ngày, năm ngày...
Ngày thứ mười vừa trôi qua, quang môn vẫn luôn yên tĩnh đột nhiên nổi lên một trận gợn sóng, tất cả các đệ tử đều sáng mắt lên, mọi người nhìn về phía cánh cửa, chẳng lẽ là sư phụ trở về rồi?
Một lão gia gia râu trắng áo trắng bước ra từ trong cánh cửa.
Tất cả đệ tử đều sững sờ, sinh lòng nghi hoặc. Người này là ai?
Có thể bước ra từ trong quang môn này, hẳn không phải là địch nhân.
Lão gia gia rấu trắng thi lễ, cười ha hả nói:
- Thanh Thạch điện hạ, tiểu Thần phụng mệnh bệ hạ đến đây mời điện hạ đi dự tiệc.
Thạch Hạo nghi hoặc hỏi:
- Ngươi là ai? Dự tiệc gì?
Lão gia gia râu trắng cười ha ha nói:
- Tiểu thần là Thái Bạch Kim Tinh, phụng mệnh mời Thanh Thạch điện hạ đến dự gia yến của bệ hạ, còn về bệ hạ, thì hẳn là người rất quen thuộc với cái tên này, Tư Pháp Thiên Thần Dương Tiễn.
Ánh mắt Thạch Hạo sáng lên, vội vàng nói:
- Ta đi!
Thái Bạch Kim Tinh chìa tay ra, cười nói:
- Mời!
Thạch Hạo quay đầu nhìn về phía mấy vị sư đệ, nói:
- Ta đi Hồng Hoang tìm sư phụ.
Ninh Khuyết nói:
- Cẩn thận!
- Ừm!
Thạch Hạo khẽ gật đầu, quay người cùng Thái Bạch Kim Tinh biến mất vào trong quang môn.
Sau một lát, quang môn lại nổi lên gợn sóng lần nữa, một nam tử thô kệch cưỡi hắc hổ đi ra.
Ngao ôi!
Hắc hổ gầm lên.
Nam tử đánh giá Ninh Khuyết, tùy tiện nói:
- Này, nương nương muốn gặp ngươi, đi theo ta.
Ninh Khuyết ngưng trọng hỏi:
- Ngươi là ai? Nương nương là ai?
Nam tử nhếch miệng cười nói:
- Ta là Xi Vưu, nương nương đương nhiên là Địa Phủ chi Chủ Bình Tâm Nương Nương.
Ánh mắt Ninh Khuyết sáng lên, vội vàng xoay người thi lễ cung kính nói:
- Làm phiền Chiến Thần dẫn đường.
- Đi thôi!
Xi Vưu quay người, cưỡi hắc hổ tiến vào trong quang môn, Ninh Khuyết nhanh chân đuổi theo.
Sau một lát, lại thêm một thân ảnh bước ra từ trong quan môn, là một vị Thiên Binh uy vũ.
Thiên Binh thi lễ, nói:
- Thanh Thuần đại nhân, Nguyên Soái của chúng ta mời ngài dự tiệc.
Bạch Hiểu Thuần hiếu kì hỏi:
- Nguyên Soái của các ngươi là ai2 Thiên Binh đứng lên nói:
- Hiển nhiên là Thiên Bồng Nguyên Soái.
Ánh mắt Bạch Hiểu Thuần sáng lên, quay đầu nhìn về phía sau nói:
- Hai vị sư tỷ, ta đi trước.
Thanh Tuyết dặn dò:
- Tuyệt đối không nên quên mất cấp bậc lễ nghĩa.
Bạch Hiểu Thuần liên tục gật đầu nói:
- Sư tỷ yên tâm, ta sẽ không khiến cho sư phụ mất mặt.
Lại nhìn về phía Thiên Binh, nói:
- Làm phiền Thiên Binh dẫn đường.
- Mời!
Thiên Binh chìa tay ra.
Bạch Hiểu Thuần đi theo Thiên Binh tiến vào trong quang môn.
Sau một lát, toàn bộ Tam Thanh Quan chỉ còn lại hai người Thanh Tuyết cùng Thanh Vũ, thoạt nhìn cực kỳ quạnh quẽ.
Thanh Vũ chần chờ một chút, nói:
- Tỷ tỷ, có phải chúng ta cũng có thể tiến vào tìm sư phụ?
Thanh Tuyết lắc đầu đáp:
- Không được, không có Viễn Cổ Hồng Hoang Tiên Nhân dẫn đường, rất có thể sẽ có nguy hiểm, chúng ta vẫn nên ở lại đây chờ xem!
Quang môn đột nhiên sáng lên lần nữa, Thanh Tuyết Thanh Vũ mừng rỡ, chẳng lẽ là sư phụ trở về rồi?
Một nữ tử mỹ lệ bước ra từ bên trong quang môn, cười nói:
- Hai vị đạo hữu, tỷ tỷ muốn gặp các ngươi!
Thanh Tuyết thi lễ, nghi hoặc hỏi:
- Vị tiên tử này, không biết tỷ tỷ mà ngươi nói là ai? Hai tỷ muội ta cũng không có đạt được truyền thừa.
Nữ tử cười hì hì đáp:
- Tỷ tỷ chúng ta tên là Tề Linh Vân, xem như trưởng bối của sư phụ các ngươi, đi theo ta!
Thanh Tuyết, Thanh Vũ liếc nhau, yên lặng đi theo.
Bên trong Tiên giới, Thạch Hạo tiến vào Dao Trì mịt mờ Tiên khí, bên trong Dao Trì đặt một cái bàn, đang có hai nam tử ngồi trước bàn, một vị dáng người thẳng tắp không giận mà uy, một vị ghé vào trên mặt bàn có chút tùy ý.
Ánh mắt Thạch Hạo lập tức bị vị nam tử uy nghiêm kia hấp dẫn, trên trán hắn có một đạo hoa văn thẳng đứng, vô cùng rõ ràng.
Thạch Hạo bước nhanh đến phía trước mấy bước, thi lễ kêu lên:
- Bái kiến Tư Pháp Thiên Thần, đa tạ ân truyền pháp của Tư Pháp Thiên Thần.
Dương Tiễn cười ha hả nói:
- Đứng lên đi! Ta đã không phải là Tư Pháp Thiên Thần nữa.
Thạch Hạo đứng lên, ánh mắt vô cùng mờ mịt, đã không phải là Tư Pháp Thiên Thần?
Dương Tiễn giải thích:
- Từ khi Hạo Thiên Đại Đế chém Thượng Đế mà chứng Đạo, liền dẫn theo Dao Trì Vương Mẫu đi theo bước chân Chư Thánh, lại đem Thiên Đế chi vị truyền cho ta, hiện tại Tư Pháp Thiên Thần là vị Dương Trầm Hương ở bên cạnh đây.
Dương Trầm Hương ngẩng đầu ưỡn ngực, cười hì hì nhìn Thạch Hạo, tiểu huynh đệ, không ngờ sao?
Hai mắt Thạch Hạo trợn tròn, Ngọc Đế mang theo Vương Mẫu bỏ trốn? Dương Tiễn thành Thiên Đế? Dương Trầm Hương thành Tư Pháp Thiên Thần? Truyền thuyết thần thoại ta nghe từ nhỏ đều là giả?!
Thiên Bồng Nguyên Soái phủ, Bạch Hiểu Thuần dùng ánh mắt sáng rực nhìn Thiên Bồng Nguyên Soái đang phát trực tiếp, từng chuôi phi kiếm khen thưởng xẹt qua màn hình.
Bạch Hiểu Thuần hiếu kì hỏi:
- Nguyên Soái, đây là cái gì?
Thiên Bồng Nguyên Soái cười ha hả giải thích:
- Cái này gọi là điện thoại, chơi rất vui, đợi lát nữa ta đưa cho ngươi mấy cái. Trong này có Hồng Hoang Thần Thoại và Hồng Hoang Thương Thần là hai trò chơi hay nhất, sau khi ăn cơm xong ta sẽ mời sư phụ sư huynh còn có sư đệ tổ đội với ngươi, lúc trước chúng ta chính là quán quân đầu tiên của giải thi đấu Hồng Hoang Thương Thần đấy, vô cùng mạnh!
Bạch Hiểu Thuần vui mừng kêu lên:
- Đa tạ Nguyên Soái!
- Nghe nói ngươi luyện đan không tệ?
Bạch Hiểu Thuần cười ngượng ngùng nói:
- Tạm được, tạm được.
- Có thời gian chúng ta luận bàn một chút, xem ngươi đạt được mấy phần Đan Đạo của chúng ta!
- Được!
Bên trong Địa Phủ, Ninh Khuyết tay chân luống cuống ngồi bên cạnh Bình Tâm Nương Nương, cùng một đám Đại Vu ăn tối.
Bên trong biển mây ở Thục Sơn, Tề Linh Vân lạnh nhạt xuất trần ngồi đánh đàn, Thanh Tuyết, Thanh Vũ ngồi bên cạnh lắng nghe.