← Quay lại trang sách

Chương 420 Thực Pháp Quỷ

Hai ngày gần đây với Lăng Vân mà nói hoàn toàn chính là hành hạ, ăn

không ngon ngủ không yên, nay rốt cuộc nghĩ thông, phải gánh vác trách

nhiệm đồng thời bình tĩnh đối mặt, bên ngoài lại có bạn trai mình tín

nhiệm nhất bảo vệ, cô rốt cuộc có cơ hội nghỉ ngơi một hồi. Dẫu sắp đối

mặt với yêu ma quỷ quái, cũng phải lấy đủ tinh thần mới được.

Đương nhiên, nên phòng bị nhất thực ra chính là Lưu Anh Nam. Nếu hắn thừa cơ cô đang ngủ say mò vào, vậy hậu quả càng đáng sợ.

Song Lưu Anh Nam lúc này thật không có tâm tư đi đánh lén, lúc nãy chọc

Lăng Vân cười là sợ cô lo lắng, dỗ cô vui vẻ để cô thả lỏng. Nhưng hiện

tại, cô thì nhẹ nhõm, Lưu Anh Nam lại nặng trĩu.

Nếu Lưu Anh Nam không nhớ lầm, Hoa Vĩ kia, hẳn cũng là một ‘boss’, thứ thuộc về truyền thuyết.

Thực Pháp Quỷ - thuộc một trong số hung quỷ trong truyền thuyết thượng

cổ, do niên đại quá xa xưa, Âm Tào Địa Phủ không hề có ghi chép chi

tiết, các ý kiến không đồng nhất.

Có truyền thuyết, con quỷ này

hồi còn sống là cao nhân đắc đạo hoặc cao tăng, tinh thông đạo pháp, am

hiểu phật lý, bởi phạm giới luật mà đẩy xuống Ác Quỷ Đạo. Còn có truyền

thuyết nói là, nó hồi còn sống là một người không có chủ ý, gặp chuyện

toàn bộ đều nghe ý kiến người khác, một khi nhiều người tham dự, ý kiến

không đồng nhất thì nó sẽ mê mang, cuối cùng vì do dự mà dẫn tới họa sát

thân, hoặc chết ngoài ý muốn.

Đương nhiên những thứ này đều

là truyền thuyết, hiện tại đã không thể nào khảo cứu, điều duy nhất biết

được chính là: sau khi họ biến thành quỷ, không ngờ lại biến thành thái

độ kiên quyết, há mồm ngậm mồm đều là bậc trí giả thông hiểu thiên cơ

đạo lý, mỗi câu mỗi chữ nói ra đều có thể nói là danh ngôn chí lý, đi

sâu vào lòng người.

Một khi có người nghe lời của nó đồng thời

cảm thấy có lý, dần dần sẽ bị lời của nó hấp dẫn, bất tri bất giác bắt

đầu nghe theo nó, sinh ra sự tín nhiệm và ỷ lại, cuối cùng sẽ biến thành

tín ngưỡng.

Tín ngưỡng là một kiểu tín nhiệm và yêu thích từ

linh hồn, là một thứ cảm xúc sâu xa nhất của nhân loại, tín chính là tin

tưởng, ngưỡng chính là ngưỡng mỗ, đạt tới đỉnh điểm sẽ sinh ra chấp

niệm.

Mà Thực Pháp Quỷ chính là ‘làm công việc’ như vậy, nó

dùng ‘Pháp’ của bản thân mê hoặc người khác, khiến người khác sản sinh

tín ngưỡng, cũng chính là chấp niệm với nó, sau đó nó nuốt những chấp

niệm này nuôi lớn mình.

Mọi người đều biết, bản thân quỷ chính

là oán niệm không tiêu tan, mà niệm lực của người khác với nó, đương

nhiên là thuốc bổ tốt nhất. Giống như Hoa Vĩ vậy, tự ví mình thành người

phát ngôn của Thần ở phàm trần, truyền bá tư tưởng của Thần, dẫn đường

cho mọi người tắm trong ánh sáng của Thần, lao vào vòng tay của Thần,

thuận tiện mượn danh nghĩa của Thần lừa gạt dụ dỗ, dùng Thần làm chỗ dựa

lấn nam ép nữ.

Một khi có người sống tôn thờ nó, vậy chẳng

khác nào tìm thấy một tờ phiếu ăn dài hạn, người tôn thờ càng nhiều thì

niệm lực càng mạnh, nó cũng sẽ càng mạnh mẽ. Lưu Anh Nam không biết Thực

Pháp Quỷ lớn mạnh đến tột đỉnh sẽ như thế nào, bởi vì Âm Tào Địa Phủ

cũng không có ghi chép, có lẽ là vì sợ nhiễu loạn lòng quân nên cố ý

không lưu truyền tới nay, tóm lại sẽ rất đáng sợ.

Từ tình huống

hiện tại thì thấy, chuyện này đã ngoài tầm dự đoán của Lưu Anh Nam, Hoa

Vĩ là đời sau của bạn cũ Lăng gia, lần trước từng nghe bà cụ giới thiệu

gã ba tuổi tin phật, năm tuổi tu đạo, từng lên Tu Di Sơn, từng bước qua

Ngũ Tráng Quan, từng tham gia cầu nguyện ở Vatican, thoạt nghe có vẻ

bác đại tinh thâm, thực ra chính là kẻ không có chủ ý, cái gì cũng tin.

Thậm chí ngay cả ‘Đạo’ của Thực Pháp Quỷ cũng tin, hơn nữa thờ phụng vô

cùng thành kính, có vẻ như ngay cả thân thể mình đếu hiến lên.

Cho nên một Hoa Vĩ vô cùng đau đớn đang ra sức vùng vẫy nhìn thấy trong

gương lúc vừa rồi, đó hẳn là căn nguyên linh hồn của gã, song đáng tiếc

đã bị quỷ vật áp chế. Nếu bản thân gã không tiêu trừ lòng tôn thờ với

Thực Pháp Quỷ từ trong tim, vậy gã sẽ vĩnh viễn bị trấn áp đến khi tiêu

tan.

Mà mục đích con Thực Pháp Quỷ này tới đây rất rõ ràng, bởi

vì vài thế hệ của Lăng gia đều bị ác linh bám víu, luôn sống trong nỗi

sợ hãi, cho nên vô cùng chờ mong có một loại sức mạnh hoặc một người nào

đó tới cứu họ. Bất kể Phật Đạo Thần, người Lăng gia toàn bộ đều tin,

nếu có hiển linh, vậy sẽ thờ phụng tuyệt đối thành kính.

Điều

này với Thực Pháp Quỷ là một cơ hội tuyệt vời, một khi thu được tín

ngưỡng của người Lăng gia, đó chính là một tấm phiếu ăn dài hạn.

Đây cũng là điều Lưu Anh Nam lo lắng nhất. Người khác còn dễ nói, dù

sao những oan hồn đó chỉ bám lấy gia tộc Lăng gia, mà nói khó nghe thì

cụ bà Lăng gia đã tới tuổi xuống mồ, tuổi thọ không còn nhiều, không hề

có bao nhiêu giá trị với Thực Pháp Quỷ, cho nên mục tiêu lần này chính

là cô gái nhỏ Lăng Vân trẻ trung xinh đẹp kia.

Lưu Anh Nam

không biết đối phó với Thực Pháp Quỷ thế nào, trong lòng không hề có nắm

chắc, càng không biết sự lợi hại của đối phương, nhỡ đâu làm việc cẩu

thả, rất có khả năng người Lăng gia sẽ gặp tai ương. Hắn theo thói quen

liên lạc với bộ ngành liên quan và nhân viên liên ngành của Âm Tào Địa

Phủ, chỉ tiếc rằng, bộ ngành liên quan này bất kể ở Dương gian hay Âm

gian đều là bộ ngành thần bí nhất. Khi bạn cần, bạn mãi mãi không tìm

thấy họ, một khi xảy ra chuyện, họ sẽ song song đứng ra đùn đẩy lẫn

nhau, trốn tránh trách nhiệm.

Lưu Anh Nam cũng quen với việc

không có họ trợ giúp rồi, cùng lắm sau này gặp chuyện, chỉ cần không

liên quan đến hắn và người bên cạnh hắn, Lưu Anh Nam cũng giả ngây giả

ngô. Cả đơn vị của bạn không ai làm việc, lãnh đạo ngoại trừ bồi dưỡng

huấn luyện thì chính là đi công tác bằng tiền công, dựa vào cái gì cứ

bắt một mình tôi làm việc… Trên đến một tập thể, dưới đến cá nhân, nếu

không có bất kỳ cảm giác trách nhiệm nào, vậy thói quen xã hội và thói

quen làm việc sẽ suy đồi nghiêm tọng.

Hiện tại Lưu Anh Nam

không rảnh lo nghĩ những việc này, quan trọng nhất vẫn là Lăng Vân. Nếu

cô một mực không kiên định, nghe lời Thực Pháp Quỷ trong cơn hoảng loạn,

đồng thời tin tưởng tuyệt đối vào nó, cảm thấy có trợ giúp với mình,

vậy thì cô sẽ bị Thực Pháp Quỷ khống chế, biến thờ phụng thành niệm lực

làm thuốc bổ cho Thực Pháp Quỷ.

Lúc nãy đã từng nói qua, tín

ngưỡng vốn xuất phát từ linh hồn, là cảm xúc sâu xa nhất, là lòng tín

nhiệm tột đỉnh, rất dễ đánh mất bản thân.

Nếu Lăng Vân thờ

phụng một con quỷ, đầu tiên chưa nói hậu quả đáng sợ gì cả, cho dù không

có phản ứng gì quá lớn, vẫn có thể sinh hoạt như bình thường, nhưng mỗi

khi kiss Lưu Anh Nam, đều sẽ thành kính hô một câu: “Cảm tạ Thực Pháp

Quỷ ban cho tôi bạn trai và son môi”, lúc xxx cũng sẽ hô một câu ‘Cảm tạ

Thực Pháp Quỷ ban cho tôi đàn ông và bcs”…

Nếu thật sự là như vậy thì Lưu Anh Nam còn chẳng phải buồn rầu đến chết.

Không được! Nói kiểu gì cũng không thể để Lăng Vân bị mê hoặc. Tuy Lưu

Anh Nam không tuyệt đối nắm chắc có thể tiêu diệt Thực Pháp Quỷ, nhưng

ít nhất hắn có thể khiến Lăng Vân cẩn thận hơn gấp bội.

Song,

nếu là nhắc nhở Lăng Vân, chưa biết chừng ngược lại sẽ tăng thêm áp lực

và gánh nặng vô hình cho cô. Nói thẳng cho cô biết cô bị quỷ để ý, ngược

lại càng dễ dẫn tới khủng hoảng, bị Thực Pháp Quỷ thừa cơ lấn tới.

Lưu Anh Nam nhíu chặt mày, phải nghĩ ra một biện pháp vạn toàn, khiến Lăng Vân không bị Thực Pháp Quỷ mê hoặc…

Bỗng nhiên, mắt Lưu Anh Nam sáng ngời, nghĩ tới một biện pháp hay, rất

có khả năng cũng là biện pháp duy nhất. Đó chính là đi trước một bước

khiến Lăng Vân sinh ra một chấp niệm không thể dao động, đó chính là:

tình yêu!