← Quay lại trang sách

Chương 1441 Lục Trường Sinh trở về, Lộc thành đều chấn động! Dưới Tiên Nhân đều như con kiến hôi! (3)

Ngọn nguồn của tất cả đều nằm ở việc “Lục lão tổ” rời đi.

“Thế nào, nhìn dáng vẻ mặt mày ủ rũ của các ngươi, là Kỳ gia gặp phải phiền phức à?”

Đúng lúc này, một âm thanh quen thuộc bỗng nhiên truyền vào bên tai bọn họ.

“Soạt!”

Nghe thấy âm thanh này, Kỳ Quảng Mậu, Kỳ Ngọc Đường cùng với Kỳ Ngọc Thư trong nháy mắt đứng dậy.

Ánh mắt ngạc nhiên nhìn về bóng dáng ở ngoài cửa.

Lục lão tổ!

Lục lão tổ đã trở về rồi?

Hơn nữa, trông dáng vẻ không chút tổn hao nào.

Đó là dãy núi Huyết Trạch, thực sự không thể tưởng tượng nổi.

Có thể toàn thân trở ra từ dãy núi Huyết Trạch, thật sự là đáng khoe.

“Lão tổ, thật sự là ngươi?”

Toàn thân Kỳ Ngọc Đường run rẩy bởi vì kích động.

Sắc mặt đỏ bừng không gì sánh kịp.

Vui mừng!

Vui mừng trước nay chưa từng có!

Trước đây lúc Lục Trường Sinh vẫn còn, Kỳ Ngọc Đường vẫn chưa nhận thức sâu.

Nhưng một khi không còn Lục Trường Sinh nữa thì ngày tháng của Kỳ gia thật sự là quá khó khăn.

Cứ như từ trên đỉnh núi thoáng cái trượt xuống đáy cốc.

Toàn bộ Kỳ gia đều hèn mọn, còn bị người ta giẫm lên.

Dường như không giẫm chết thì sẽ không bỏ qua.

Cảm giác này khiến Kỳ Ngọc Đường vô cùng nhớ đến ngày tháng có Lục Trường Sinh.

Mà bây giờ, Lục Trường Sinh đã trở về.

Kỳ gia lại có lão tổ rồi!

“Không sai, là ta.”

Lục Trường Sinh bình tĩnh nói.

Hắn đi vào căn phòng, ngồi xuống một cách vô cùng tự nhiên.

Sau đó ánh mắt lần nữa đảo qua ba người Kỳ Quảng Mậu.

“Nói nghe xem, đã xảy ra chuyện gì?”

Tuy Lục Trường Sinh không ra sức đi nghe ngóng.

Hắn vừa về tới Lộc thành thì đi thẳng tới Kỳ gia.

Lại phát hiện ba người Kỳ Quảng Mậu đều ở trong phòng, hình như đang thương nghị cái gì đó, hơn nữa bầu không khí còn nặng nề ngột ngạt.

Kẻ ngốc cũng biết nhất định là có chuyện không hay.

Kỳ Quảng Mậu vạn phần kích động nói: “Lão tổ, ngươi an toàn trở về là tốt. Chúng ta không đến dãy núi Huyết Trạch nữa, có lẽ ngươi có thể suy nghĩ đến phủ thành chủ, đến dưới trướng Lộc Đại Tiên, như vậy cũng có thể bảo đảm an toàn…”

Hiện tại Kỳ Quảng Mậu thật sự sợ rồi.

Hắn hy vọng Lục Trường Sinh đi đến dưới trướng của Lộc Đại Tiên.

Ít nhất như vậy cũng có thể bảo đảm Lục Trường Sinh vẫn ở Lộc thành.

Cũng sẽ không ngã xuống một cách khác thường.

Đối với Kỳ gia, đây mới là tối đại hóa lợi ích.

“Nói tình hình của các ngươi trước nghe xem.”

“Kỳ gia đã gặp phiền phức gì rồi?”

Giọng điệu của Lục Trường Sinh bình tĩnh hỏi.

Lúc này, Kỳ Ngọc Đường không nhịn được nữa, hắn nói thẳng: “Lão tổ, ngươi không biết đâu, trong khoảng thời gian ngươi không có ở đây, tình cảnh của Kỳ gia bọn ta vạn phần gian nan, mấy hôm trước còn có Trần gia từng bước ép sát…”

Kỳ Ngọc Đường kể hết một lượt đầu đuôi gốc ngọn khoảng thời gian Kỳ gia gặp phải phiền phức.

Hắn không thêm mắm thêm muối, mà chỉ trần thuật lại sự thật.

Lục Trường Sinh khẽ híp mắt.

Thật ra, trước đó hắn có nghĩ đến Kỳ gia sẽ gặp phải phiền phức.

Đặc biệt là hắn trì hoãn càng lâu, thì phiền phức của Kỳ gia càng lớn.

Nhưng Lộc thành cũng có quy củ.

Quy củ của Lộc Đại Tiên đặt ra, không có nhà nào dám không tuân theo.

Nhưng dưới tình hình như vậy, Kỳ gia mới chống đỡ được ba năm.

Không phải những thế lực đó ép quá chặt, mà là thực lực bản thân Kỳ gia quá yếu.

Chỉ là, lần này trở về, Lục Trường Sinh cũng không định nén giận.

Hắn đã thành Tiên rồi.

Hiện tại phải xem xem phân lượng “Chân Tiên” này của hắn.

“Lục mỗ đến Trần gia một chuyến.”

Nói xong, Lục Trường Sinh đi thẳng đến Trần gia.

“Lão tổ…”

Sắc mặt của Kỳ Quảng Mậu hơi thay đổi.

Vừa rồi hắn còn muốn bàn bạc kỹ với Lục Trường Sinh.

Kết quả, hiện tại lão tổ đã đi thẳng đến Trần gia?

Ở Lộc thành, Lộc Đại Tiên quy định không ai được phép ra tay riêng cả.

Nếu Lục Trường Sinh vi phạm quy củ này thì hậu quả khó mà lường được.

“Mau, đuổi theo khuyên lão tổ quay về.”

Kỳ Quảng Mậu lập tức dặn dò.

“Được rồi, vẫn chưa hỏi lão tổ đến dãy núi Huyết Trạch có thu hoạch gì?”

Bỗng nhiên Kỳ Ngọc Đường mở miệng nói.

Thật ra đây chỉ là cách nói uyển chuyển.

Hắn càng muốn hỏi Lục Trường Sinh có đột phá thành Tiên hay không?

Nhưng hỏi vấn đề này thì không hay cho lắm.

Lục Trường Sinh lặng lẽ trở về, không làm kinh động đến bất kỳ ai, thực sự là quá khiêm tốn.

Nếu thật sự thành Tiên thì sẽ khiêm tốn như vậy ư?

Kỳ Quảng Mậu khẽ híp mắt, lắc đầu nói: “Không nên hỏi, nếu lão tổ muốn nói, tự nhiên sẽ nói cho chúng ta biết.”

“Huống hồ, mặc kệ lão tổ có đột phá hay không, thì đều là lão tổ của Kỳ gia chúng ta.”

“Chỉ cần lão tổ ở Kỳ gia một ngày, thì Kỳ gia có thể phát triển không ngừng, có phải là Tiên Cảnh hay không, vốn ảnh hưởng không lớn.”

Kỳ Quảng Mậu nói vậy.

Nhưng có thể ảnh hưởng không lớn sao?

Khác biệt đó thật sự là rất lớn.

Chỉ là, thật ra trong lòng Kỳ Quảng Mậu rất rõ.

Xông vào dãy núi Huyết Trạch rất khó.

Lục Trường Sinh biết khó mà lùi, cũng là chuyện tốt.

Dù sao thì cũng hơn chết ở dãy núi Huyết Trạch.

Bởi vậy, Kỳ Quảng Mậu không dò hỏi về vấn đề nhạy cảm này.

Qua một thời gian nữa thì tất nhiên sẽ biết.

Tiên, không dễ thành như vậy đâu.

Kỳ Ngọc Đường cũng gật đầu, như có điều suy nghĩ.

Vì vậy, ba người Kỳ gia cũng cấp tốc đuổi theo.

Dù như thế nào, cũng phải “khuyên” lão tổ quay về.

“Vút!”

Lục Trường Sinh đã đến Trần gia, đồng thời trực tiếp hiện thân trên bầu trời của Trần gia.

Tất nhiên hắn biết quy củ của Lộc thành.

Cho dù là Tiên Nhân cũng không thể ra tay riêng.

Chỉ là, cách lấy thế đè người quá nhiều.

Vốn chưa chắc đã trực tiếp ra tay.

Ví dụ hiện tại.

Lục Trường Sinh đi đến trên bầu trời Trần gia, không hề làm gì cả, mà trực tiếp phóng ra khí thế trên người.

“Đùng!”

Khí thế Chân Tiên kinh khủng trùng trùng điệp điệp khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Như Thái Sơn áp đỉnh, đè lên trên đỉnh đầu của đám người Trần gia.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều xôn xao!

“Tiên Cảnh, đây là đại năng Tiên Cảnh, là Chân Tiên nào vậy?” Chương 384: Lục Trường Sinh trở về, Lộc thành đều chấn động! Dưới Tiên Nhân đều như con kiến hôi!

“Phương hướng đó, hình như là Trần gia…”

“Trần gia không có Tiên Cảnh, vậy Chân Tiên này là nhằm vào Trần gia?”

“Sao Trần gia lại đắc tội với Chân Tiên rồi? Hơn nữa, hình như Chân Tiên này rất lạ mặt, hình như không phải là Chân Tiên của Lộc thành…”

Rất nhiều người ở Lộc thành lập tức dời mắt về phía Trần gia.

Đương nhiên bọn họ cũng nhìn thấy bóng dáng bên trên bầu trời Trần gia.

Khí tức tản ra trên người đối phương chính là đại năng Tiên Cảnh chân chính!

Hơn nữa, dùng phương thức này phóng thích ra khí tức Chân Tiên.

Vậy chắc chắn là bất mãn Trần gia.

Hoặc có lẽ là cố ý nhằm vào Trần gia.

Có thể nói Trần gia là cây lớn rễ sâu ở Lộc thành.

Là gia tộc từng sinh ra đại năng Tiên Cảnh.

Chỉ là sau đó đại năng Tiên Cảnh đã chết bên trong Thiên Nhân Ngũ Suy.

Tuy không có Chân Tiên trấn giữ, nhưng Tổ Cảnh chí cường các đời của Trần gia đều là tầng tầng lớp lớp, thậm chí không chỉ có một người.

Lúc nào cũng có thể sinh ra một Chân Tiên mới.

Bởi vậy, thế lực Trần gia ở Lộc thành không suy sụp bao nhiêu.

Trái lại, càng thêm vững chắc.

Chỉ là, hiện tại lại đắc tội với một Chân Tiên.

Ai cũng biết, ngày tháng sau này của Trần gia chắc chắn sẽ không dễ chịu.

Đội chấp pháp của Lộc thành cũng cảm ứng được khí tức của Lục Trường Sinh.

Nhưng Chân Tiên vẫn còn có tí “ưu đãi”.

Chỉ cần Chân Tiên không phạm đến quy củ của Lộc thành, không trực tiếp ra tay.

Thì đội chấp pháp đó cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt.

Không ai lại đồng ý đắc tội với một Chân Tiên.

Chân Tiên, tuy cũng là cao cao tại thượng ở Thiên giới.

Nhưng những người khác chỉ là xem náo nhiệt.

Nhưng đối với người của Trần gia thì lại có chút mơ màng.

Trần gia cao cao tại thượng quen rồi.

Từ khi nào xuất hiện người giẫm lên đỉnh đầu của bọn họ chứ?

Đặc biệt là, đây còn là Chân Tiên!

Thậm chí, luồng uy áp kinh khủng như thực chất đó là nhằm vào bọn họ.

Dưới luồng uy áp như vậy, bọn họ đều không chịu được áp lực cực lớn đó.

Thậm chí ngay cả nói chuyện cũng khó khăn.

Chỉ có Tổ Cảnh mới có thể đỡ được một tí, nhưng cũng không khá hơn là bao.

“Xin hỏi Thượng Tiên, Trần gia ta đã mạo phạm Thượng Tiên cái gì rồi?”

Cuối cùng, một Tổ Cảnh chí cường của Trần gia mở miệng.

Lục Trường Sinh nhìn lấy đối phương.

Chỉ là một Tổ Cảnh chí cường mà thôi.

Đừng nói hiện tại Lục Trường Sinh đã thành Tiên, dù cho Lục Trường Sinh cũng là Tổ Cảnh chí cường thì hắn cũng sẽ không để ý đến đối phương.

“Ngươi không biết Lục mỗ?”

“Nếu không biết thì sao dám thúc ép Kỳ gia?”

Lời nói của Lục Trường Sinh khiến trong lòng của Tổ Cảnh chí cường Trần gia trầm xuống.

Dường như hắn nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt chợt thay đổi.

“Lẽ nào ngươi là…”

Thật ra Tổ Cảnh chí cường cũng đã đoán được.

“Không sai, bổn tiên là Lục Trường Sinh!”

“Đùng!”

Lục Trường Sinh vừa dứt lời.

Trong đầu của tất cả đám người Trần gia đều mơ màng.

Đặc biệt là mấy Tổ Cảnh cùng với cao tầng Trần gia.

Khuôn mặt của ai nấy đều khó tưởng tượng.

Cứ như khó mà tin được.

Lục Trường Sinh!

Nếu như bọn họ nhớ không lầm, thì “Lục lão tổ” của Trần gia tên là Lục Trường Sinh?

Nghe nói, “Lục lão tổ” đó đã đến dãy núi Huyết Trạch.

Muốn đột phá thành Tiên.

Lẽ nào bây giờ đã trở về, thậm chí còn đột phá thành công?

Nhưng sao nhìn không chân thật cho lắm.

Dãy núi Huyết Trạch, có thể thành công một cách tùy ý sao?

Đó chính là Chân Tiên!

Trần gia từng sinh ra Chân Tiên, sau đó xuống dốc.

Trần gia không thiếu nội tình.

Cũng không thiếu thiên tài.

Tài nguyên, nhân mạch, Trần gia càng không kém ở trong Lộc thành.

Nhưng dù như vậy, nhiều năm qua Trần gia cũng không thể sinh ra Chân Tiên nào nữa.

Đủ thấy muốn sinh ra Chân Tiên sẽ khó khăn dường nào.

Càng hiểu khó khăn khi thành tựu Chân Tiên, thì Trần gia càng rõ phân lượng của một Chân Tiên.

Đừng thấy Trần gia có nội tình, có tài nguyên, có nhân mạch.

Nhưng lúc những thứ này đối diện với một Chân Tiên, trên thực tế giống như là giấy dán, không chịu nổi một kích.

Nghĩ đến đây, Tổ Cảnh chí cường của Trần gia hít sâu một hơi, sau khi giao lưu với Tổ Cảnh khác thì cung kính hành lễ về phía Lục Trường Sinh: “Lục thượng tiên, là Trần gia ta đã làm sai, mặc cho bên trên dặn dò, trên dưới Trần gia ta tuyệt đối sẽ không nhiều lời!”

Lời nói của Tổ Cảnh chí cường Trần gia như đinh đóng cột, chân thật đáng tin.

Rõ ràng là đã hạ quyết tâm.

Hơn nữa còn là quyết định của đám Tổ Cảnh.

Không có bất kỳ suy nghĩ từ chối trách nhiệm nào.

Cũng không nói lời phản kháng nào.

Hoàn toàn là mặc cho người ta chém giết.

Thái độ như vậy, trái lại khiến Lục Trường Sinh hơi kinh ngạc.

Nhưng suy nghĩ một lúc, Lục Trường Sinh đã hiểu ra.

Chân Tiên, không thể địch!

Dù cho Chân Tiên không thể ra tay ở Lộc thành.

Nhưng nếu như Trần gia thật sự muốn đối kháng với một Chân Tiên.

Vậy thì Lục Trường Sinh sẽ có một vạn cách khiến Trần gia sụp đổ.

Cảnh tượng này đã rơi vào trong mắt của tất cả mọi người.

Khắp nơi xôn xao.

Thậm chí còn nghẹn họng.

Trần gia, đó là gia tộc cổ xưa cao cao tại thương ở Lộc thành.

Kết quả, chỉ thế thôi sao?

Thậm chí Lục Trường Sinh vẫn chưa ra tay, ngay cả một câu uy hiếp cũng chưa nói.

Chỉ phóng ra khí tức.

Lẳng lặng đứng trên bầu trời của Trần gia.

Sau đó Trần gia đã cúi đầu, mặc cho người ta chém giết, không dám có bất kỳ phản kháng nào.

Điều này khiến cho rất nhiều tu sĩ cấp thấp dường như hiểu rõ điều gì đó.

Đây chính là Chân Tiên!

Đây mới là Tiên Nhân!

Một khi thành Tiên.

Thì sẽ là từ phàm hóa Tiên, từ nay sẽ hoàn toàn khác với phàm tục.

Dưới Tiên Nhân, đều là con kiến hôi!

“Đại trượng phu nên làm như thế!”

Lúc này, trong mắt của mấy tu sĩ cấp thấp đều là sùng bái và vui vẻ.

Giờ phút này, dường như càng kiên định quyết tâm “thành Tiên” của bọn họ!

Đám người Trần gia cũng nơm nớp lo sợ khi đối diện với rung động của ngoại giới.

Bọn họ vẫn đang đợi Lục Trường Sinh “xử lý”.