Chương 1559 Càn quét Giới Hải, duy ngã độc tôn!
Đương nhiên Trấn Long Trụ cũng không đơn giản, không phải loại Tiên bảo cấp độ Thiên Tiên bình thường.
Nhưng có thể thu hoạch mười Tiên bảo cấp độ Thiên Tiên một lúc vẫn khiến Lục Trường Sinh vô cùng kinh ngạc.
“Tiên Quân đều giàu có như vậy sao?”
Lục Trường Sinh thật sự có chút kinh ngạc.
Chẳng lẽ những thế lực Tiên Quân này đều giàu có tới vậy à?
Hoặc là có nguyên nhân đặc biệt nào đó khiến năm vị Tiên Quân đều “giàu có” như vậy?
Lục Trường Sinh nghĩ đến một khả năng.
Chiến trường Thiên Ngoại!
Phàm là Tiên Quân thì đều sẽ tiến về chiến trường Thiên Ngoại.
Mà người có thể trở về từ chiến trường Thiên Ngoại thì nhất định đều đã lập được đại công.
Cũng có thể có thời gian chỉnh đốn rất lâu.
Lập được đại công tại chiến trường Thiên Ngoại chắc chắn cũng sẽ nhận được phần thưởng.
Thậm chí phần thưởng hẳn cũng rất cao cấp.
Nếu không sao có thể khiến đông đảo Tiên Nhân từ cảnh giới Thiên Tiên trở lên liều mạng như thế?
Có lẽ năm vị Tiên Quân này giàu có như vậy là bởi từng liều mạng tranh đấu tại chiến trường Thiên Ngoại.
Chỉ là giờ đều hời cho Lục Trường Sinh rồi.
“Thần Thông Vĩ Lực!”
Lục Trường Sinh tung một quyền đánh vào trên người năm vị Tiên Quân.
Đây là Thần Thông Vĩ Lực, tăng thêm sức mạnh nhục thân bất hủ.
Trước đó năm vị Tiên Quân này có Thần Thông bao bọc, bởi vậy Lục Trường Sinh không cách nào đánh nổ bọn hắn được.
Nhưng giờ thì khác.
Hiện tại tinh thần ý thức của bọn hắn đều bị trấn áp trong Hư giới.
Nhục thể của bọn hắn chính là một tấm bia sống.
Mặc cho Lục Trường Sinh công kích.
Bởi vậy, dưới một quyền của Lục Trường Sinh, nhục thân của năm vị Tiên Quân nổ tung trong nháy mắt, cứ thế biến thành một đám huyết vụ.
“Vù.”
Khi nhục thân bị đánh bạo biến thành huyết vụ, trong hư không lại xuất hiện một cái lỗ đen, trực tiếp cắn nuốt hết huyết nhục của năm vị Tiên Quân.
Đây là Thần Thông Thôn Linh.
Một khi bị Thần Thông Thôn Linh cắn nuốt thì những thứ có linh tính tất sẽ không ngừng bị ma diệt.
Tỷ như huyết nhục. Huyết nhục của Chân Tiên và Đại Tiên đều không chống lại được Thần Thông Thôn Linh.
Có điều Lục Trường Sinh vẫn quá khinh thường Thiên Tiên.
Hoặc phải nói là Thiên Tiên đã triệt để lột xác, hoàn toàn khác biệt với Chân Tiên.
Thiên Tiên có một đặc điểm chung.
Nhục thân bất hủ!
Trải qua nghìn vạn năm, thậm chí dù chết rồi thì nhục thân của Thiên Tiên cũng sẽ không có bất cứ biến hóa nào.
Nhục thân bất hủ!
Hai từ “bất hủ” này cũng không chỉ nói chơi mà thôi.
Đó là thật sự bất hủ.
Khi Lục Trường Sinh thi triển Thần Thông Thôn Linh, chuẩn bị ma diệt từng chút nhục thân của năm vị Tiên Quân.
Lục Trường Sinh cảm thấy điều bất thường.
Nhục thân của năm vị Tiên Quân dù đã bị cắn nuốt và bị đánh nổ thành huyết vụ, nhưng Thần Thông Thôn Linh lại không có cách nào hoàn toàn ma diệt.
Lục Trường Sinh cảm thụ được huyết nhục của những Tiên Quân kia bên trong Thần Thông Thôn Linh,.
Máu thịt đều đã bị Thần Thông Thôn Linh ma diệt thành những hạt cực nhỏ.
Nhục thân biến thành những hạt rất nhỏ.
Mắt thường gần như không thể thấy.
Chỉ có thể cảm ứng được.
Thế nhưng trong cảm ứng của Lục Trường Sinh, mỗi một hạt nhục thân của năm vị Tiên Quân đều sáng óng ánh.
Tròn trịa và tỏa ra ánh vàng rực rỡ.
Từ đó tản ra khí tức bất hủ.
Thậm chí còn vô cùng hoàn mỹ, không có một tia tỳ vết nào.
Không biết có bao nhiêu hạt nhục thân hoàn mỹ như thế.
Hiện giờ Thần Thông Thôn Linh của Lục Trường Sinh tới cả một hạt nhục thân nhỏ nhất cũng không thể ma diệt.
Mặc cho Thần Thông Thôn Linh của hắn cố gắng cỡ nào, thậm chí có tăng thêm cả Thần Thông Vĩ Lực cũng vậy.
Hắn có thể đánh nổ nhục thân của năm vị Tiên Quân.
Nhưng lại không cách nào triệt để ma diệt hạt nhục thân của Tiên Quân.
“Bất hủ, thì ra đây mới thật sự là bất hủ…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Hắn như vừa bừng tỉnh đại ngộ.
Trước kia hắn không biết bất hủ nghĩa là gì, chỉ cho là dù năm tháng trôi qua vẫn có thể cùng thọ với trời đất mà thôi.
Nhưng hiện tại xem ra, ý nghĩa của bất hủ càng sâu xa hơn.
Thậm chí ở một mức độ nào đó, bất hủ có nghĩa là bất diệt.
Dù cùng là Thiên Tiên thì hắn cũng không thể ma diệt hạt nhục thân của một vị Thiên Tiên khác.
Thế nhưng lại có vấn đề mới.
Lúc các Thiên Tiên khác đại chiến, họ làm thế nào để chém giết đối phương?
Dù sao trong lịch sử Thiên giới vẫn có đại chiến giữa các Tiên Quân, cuối cùng hình như cũng có Tiên Quân vẫn lạc.
Tiên Quân sao có thể không chết?
Nếu không chết thật thì còn tiếp tục tu hành làm gì?
Không có ý nghĩa gì hết.
Tiên Quân nhất định có thể bị giết chết.
Chỉ là Lục Trường Sinh không nắm được bí quyết mà thôi.
Hoặc là nói, trước mắt Thần Thông của hắn dường như không cách nào ma diệt hạt nhục thân của Thiên Tiên được, thế nên cũng không có cách nào chém giết Thiên Tiên.
“Dù hiện tại không cách nào chém giết cũng không sao.”
“Chờ về tới đạo tràng trên Thiên giới, dùng sức mạnh của đạo tràng chẳng lẽ còn không cách nào ma diệt hạt nhục thân của Thiên Tiên?”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia tàn khốc.
Hắn không tin trên đời này có thứ gì không thể phá hủy.
Hạt nhục thân của Thiên Tiên dù bất hủ nhưng hẳn là cũng có thể phá hủy.
Chỉ là Thần Thông của hắn không đủ thôi.
Nếu như lực lượng mạnh hơn mấy lần, thậm chí gấp mười lần ra tay chẳng lẽ còn không thể ma diệt hạt nhục thân của Thiên Tiên sao?
Có điều vấn đề bây giờ là nên trở lại đạo tràng thế nào?
Nếu như cứ dùng Hư giới để trấn áp thì Hư giới chỉ có thể trấn áp tinh thần ý thức, không cách nào trấn áp nhục thân.
Phải mang theo năm vị Tiên Quân trở lại Thiên giới thế nào đây?
Đây là chuyện rất rắc rối.
“Liệu Hư giới có thể ma diệt tinh thần ý thức của bọn hắn không?”
Trong lòng Lục Trường Sinh hơi động.
Hắn nghĩ tới một cách.
Kỳ thực Lục Trường Sinh cũng nghĩ tới việc dùng Tiên bảo trấn áp rồi.
Nhưng dù là Tiên bảo cấp độ Thiên Tiên, muốn trấn áp năm vị Tiên Quân cũng không có khả năng.