← Quay lại trang sách

Chương 1756 Sau vạn năm cuối cùng cũng thành sinh mệnh Hỗn Độn! Toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông chấn động! (3)

Lời Thiên Quang Thánh Nhân nói khiến Lục Trường Sinh như bừng tỉnh đại ngộ.

Thì ra là thế.

Không ngờ Thiên Quang Thánh Nhân thế mà cũng chỉ là sinh mệnh Hỗn Độn chuyển tiếp sinh mệnh một lần.

Phải biết Thiên Quang Thánh Nhân đã có tuổi đời rất xa xưa đấy. ‌

Ngay cả Thiên Quang Thánh Tông cũng do một tay Thiên Quang Thánh Nhân sáng lập ra.

Thiên Quang Thánh Tông cũng không thiếu sinh mệnh Hỗn Độn phổ thông.

Nhưng sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh thì khắp Thiên Quang Thánh Tông cũng chỉ có ba vị.

Số lượng quá ít ỏi.

Mà cũng chỉ mới chuyển tiếp sinh mệnh một lần, không đủ để hoàn toàn chém giết hai sinh mệnh Ám Vực trong Thiên Ngục kia.

“Tử Tang, tháp Hắc Quang có thể giết chết hai sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần không?”

Dù Lục Trường Sinh nắm trong tay tháp Hắc Quang.

Nhưng rốt cuộc có thể chém giết sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần hay không thì hắn cũng không rõ lắm.

Dù sao hắn cũng chưa từng động thủ với sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần bao giờ.

Nhưng chắc chắn Tử Tang sẽ biết.

“Chủ nhân, nếu ngài dốc toàn lực thôi động tháp Hắc Quang thì có thể giết chết sinh mệnh Ám Vực đã chuyển tiếp sinh mệnh một lần đấy!”

Tử Tang khẳng định.

Đây chính là tháp Hắc Quang.

Dù chỉ là tử thể nhưng cũng có thực lực khủng bố kinh thiên động địa.

Mỗi một tử thể của tháp Hắc Quang đều là “bảo vật hộ đạo” của các tu sĩ thông qua khảo hạch sơ cấp.

Uy lực không mạnh thì sao có thể hộ đạo?

“Được.”

Lục Trường Sinh gật đầu.

Nếu có thể dùng tháp Hắc Quang giải quyết thì hắn sẽ thử một lần.

“Tốt!”

“Giờ ngươi cũng đã trở thành sinh mệnh Hỗn Độn, ta phải thông báo cho toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông biết mới được!”

“Quyền hạn của ngươi cũng tăng lên cùng một cấp bậc với bản tọa, ngươi cũng có quyền lợi điều phối tất cả tài nguyên của Thiên Quang Thánh Tông.”

“Giờ đi gặp các sinh mệnh Hỗn Độn của Thiên Quang Thánh Tông chúng ta thôi.”

Thiên Quang Thánh Nhân an bài thỏa đáng.

Thật ra những gì Thiên Quang Thánh Nhân sắp xếp đều vì muốn tăng cường lòng trung thành của Lục Trường Sinh với Thiên Quang Thánh Tông mà thôi.

Dù sao Lục Trường Sinh gia nhập Thiên Quang Thánh Tông không lâu.

Trong thời gian ngắn như vậy hắn đã trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Có thể nói là số một Bách Hoa Vực!

Chỉ sợ tình cảm với Thiên Quang Thánh Tông không nhiều.

Nhưng Thiên Quang Thánh Nhân quá lo nghĩ rồi.

Vốn Lục Trường Sinh tu hành không tốn mấy thời gian, thời gian ở Thiên Quang Thánh Tông thật ra đã rất dài rồi.

Chung quy hắn vẫn có tình cảm với Thiên Quang Thánh Tông.

Nếu không hắn cũng sẽ không đồng ý với Thiên Quang Thánh Nhân nhanh như thế.

Thiên Quang Thánh Tông vẫn là cảnh tượng người đến người đi như cũ, khung cảnh có chút náo nhiệt.

Rất nhiều người cũng đang thử gia tăng bình xét cấp bậc.

Những người có mặt trên quảng trường bình xét cấp bậc nhiều vô số kể.

Một ít đệ tử không khỏi nhớ tới Lục Trường Sinh.

“Đã qua vạn năm rồi, sao Lục vô thượng vẫn chưa tới thông đạo thứ bảy nhỉ? Chẳng lẽ hắn chưa tấn thăng Đăng Thần thất giai?”

“Với thiên phú của Lục vô thượng, thời gian vạn năm chắc chắn hắn đã thành Đăng Thần thất giai rồi, chỉ là Lục vô thượng một lòng muốn trở thành vô thượng thiên kiêu. Mà muốn thông qua thông đạo thứ bảy để trở thành vô thượng thiên kiêu lại rất khó, có lẽ phải có thực lực tiếp cận sinh mệnh Hỗn Độn, thậm chí nghịch phạt sinh mệnh Hỗn Độn mới được!”

“Đúng vậy, rất khó có thể tưởng tượng vô thượng thiên kiêu cấp độ Đăng Thần thất giai mạnh cỡ nào. Với thực lực của Lục vô thượng chỉ sợ cũng chưa chắc tất thắng.”

“Bất kể thế nào thì vạn năm rồi không thấy Lục vô thượng xuất hiện, rốt cuộc hắn đi đâu rồi?”

Rất nhiều tu sĩ bàn tán xôn xao.

Dù thời gian đã qua vạn năm.

Thậm chí vạn năm qua Lục Trường Sinh cũng không hề lộ diện.

Nhưng bọn hắn vẫn cứ nhớ rõ Lục Trường Sinh.

Thậm chí sự nhiệt tình còn không hề kém năm đó.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Ba lần liên tiếp trở thành vô thượng thiên kiêu.

Ai dám coi thường Lục Trường Sinh chứ? Giờ thanh danh Lục Trường Sinh không chỉ vang vọng Thiên Quang Thánh Tông mà thậm chí đã vang vọng toàn bộ Bách Hoa Vực.

Rất nhiều thế lực đều biết Thiên Quang Thánh Tông sinh ra một vị vô thượng thiên kiêu kinh thiên động địa.

Thế nên đương nhiên Lục Trường Sinh sẽ không bị lãng quên.

Đang lúc đám người bàn tán xôn xao.

“Vù vù.”

Bỗng nhiên tất cả ngọc bài thân phận của tu sĩ Thiên Quang Thánh Tông đồng loạt chấn động.

Ngay sau đó từng tia sáng chói lóa tản ra từ ngọc bài thân phận.

Thậm chí còn có thanh âm của Thiên Quang Thánh Nhân vang lên từ ngọc bài thân phận.

“Vô thượng thiên kiêu Lục Trường Sinh nay đã thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn, tất cả tu sĩ của Thiên Quang Thánh Tông hãy cùng chúc mừng Lục Thánh Nhân!”

Rất nhiều người nhận ra giọng nói của Thiên Quang Thánh Nhân.

Huống chi dù chỉ là thanh âm nhưng dường như cũng mang theo một luồng uy áp kinh khủng.

Đây là uy áp của sinh mệnh Hỗn Độn!

“Đoàng.”

Lời Thiên Quang Thánh Nhân nói khiến toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông nổ tung.

Vô số tu sĩ trợn trừng mắt như thể không tin nổi.

Bọn hắn nghe được gì thế này?

Lục Trường Sinh?

Đó không phải là Lục vô thượng sao?

Lục vô thượng biến mất vạn năm, cả vạn năm không hề lộ diện, thế mà đột nhiên lại trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.

Lúc trước Lục vô thượng mới chỉ là tu sĩ Đăng Thần lục giai.

Giờ hắn lại một mạch vượt qua Đăng Thần thất giai, Đăng Thần bát giai và cả Đăng Thần cửu giai.

Trực tiếp thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn!

Chuyện này thực sự quá rung động.

Thiên Quang Thánh Tông lại có thêm một vị sinh mệnh Hỗn Độn, nhiều thêm một vị Thánh Nhân.

Các tu sĩ vừa rồi còn đang bàn chuyện bao giờ Lục Trường Sinh tới bình xét cấp bậc giờ đều ngỡ ngàng nhìn nhau, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Còn bình xét cấp bậc gì nữa?

Người ta thành sinh mệnh Hỗn Độn rồi còn đâu.

“Lục vô thượng trở thành sinh mệnh Hỗn Độn rồi ư? Mới qua bao lâu cơ chứ?”