Chương 1856 Kiếm Đạo đệ nhất vạn cổ, thần uy chấn động bốn phương! Đạo lữ đưa đến tận cửa của Lục Trường Sinh! (3)
Bát đạo Đại Thánh, hơn nữa còn có hy vọng thành Đại Đế.
Loại nhuệ khí, tư thế oai hùng đó là hai loại trạng thái hoàn toàn khác những Đại Thánh lâu năm kia.
Lâm Thanh Loan cũng đang nhìn Lục Trường Sinh.
Cái nhìn đầu tiên chính là trẻ tuổi.
Đúng, trẻ tuổi.
Trẻ tuổi này không phải tướng mạo trẻ.
Về cơ bản, người có thể trở thành Đại Thánh, bề ngoài đều rất trẻ tuổi.
Mà là khí chế, trạng thái mang lại cho người ta cảm giác trẻ tuổi một cách vô hình.
Trên thực tế, quả thật Lục Trường Sinh cũng rất trẻ.
Đương nhiên, Lục Trường Sinh đã hơn một vạn năm nghìn tuổi rồi, lớn hơn Lâm Thanh Loan rất nhiều.
Nhưng mà, hắn là sinh mệnh Hỗn Độn.
Sinh mệnh Hỗn Độn, hơn một vạn năm cỏn con tính là gì?
Còn chưa đến một kỷ nữa.
Quả thật là quá trẻ.
Vậy nên nói Lục Trường Sinh trẻ tuổi không sai chút nào.
Còn về tu vi.
Lục Trường Sinh không đặc biệt hiển hóa ra đại đạo, Lâm Thanh Loan cũng không biết tu vi của hắn.
Đương nhiên nàng đã tìm hiểu, Lục Trường Sinh là nhị đạo Đại Thánh.
Tất nhiên tu vi của hắn sẽ thấp hơn nàng nhiều.
Nhưng mà, điều này không quan trọng.
Điều nàng coi trọng là Kiếm Đạo của Lục Trường Sinh.
“Lục trưởng lão, chắc ngươi đã hiểu chuyện liên hôn rồi đúng không?”
Lâm Thanh Loan chậm rãi hỏi.
Trong lòng nàng không hề có gợn sóng nào, giống như chuyện liên hôn không liên quan tới nàng vậy.
Trên thực tế, Lâm Thanh Loan thử liên hôn với nhiều người khác nhau, nhưng cuối cùng đều chứng minh, không một ai có thể lọt vào mắt của nàng.
Cuối cùng liên hôn đã bị bỏ qua rồi.
Có thể Lục Trường Sinh này cũng như vậy.
Cho đến bây giờ, Lâm Thanh Loan đã không còn ôm hy vọng gì mấy.
Nếu nàng muốn cảm ngộ đại đạo thứ mười, thì chắc phải nghĩ cách khác.
Hoặc nàng phải ngưng tụ đại đạo khác chứ Kiếm Đạo chắc hết hy vọng rồi.
Nhưng mà đến cũng đến rồi, nói cho cùng vẫn phải thử xem.
“Lục mỗ đã hiểu, vậy thì mời Thánh nữ chỉ giáo!”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Nói nhiều vô ích, vẫn là kiểm tra thiên phủ trước.
“Ầm.”
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh hiện hóa ra một Thần kiếm khổng lồ.
Thần kiếm tản ra kiếm ý khủng bố.
Đây chính là Vạn Cổ Kiếm Đạo!
Tuy chỉ hiện hóa ra một đại đạo, Đại Thánh ở đây chủ yếu đều có thể chống đỡ, không phải vấn đề lớn gì.
Nhưng Vạn Cổ Kiếm Đạo này lại khiến bọn họ cảm thấy hoàn toàn khác.
“Kiếm Đạo này…”
Tâm hồn không xao động của Lâm Thanh Loan cuối cùng cũng gợi lên gợn sóng lăn tăn.
Vạn Cổ Kiếm Đạo này hình như đúng là không giống mọi người.
Nó có thể khiến nàng cảm thấy thích thú.
Ngay sau đó, Lâm Thanh Loan cũng không chần chừ, thi triển ra Kiếm Đạo của mình.
“Đoàng đoàng đoàng.”
Kiếm Đạo của Lâm Thanh Loan hiện hóa, vắt ngang hư không.
Kiếm Đạo này hoàn toàn khác Vạn Cổ Kiếm Đạo của Lục Trường Sinh, nhưng trông uy lực lại càng giật gân hơn.
Có điều trước giờ so đại đạo đều không phải chỉ nhìn bề ngoài, mà phải va chạm thật sự.
Huống hồ là va chạm giữa hai Kiếm Đạo?
Vậy chắc chắn phải phân ra cao thấp!
“Đi.”
Thế là hai người đều thúc giục Kiếm Đạo.
Lục Trường Sinh dùng Vạn Cổ Kiếm Đạo do Hư giới mô phỏng ra, nhiều Đại Thánh cấp cao như vậy đều không thể nhìn ra.
Đủ để thấy Hư giới của hắn thần kỳ cỡ nào.
Có lẽ chỉ có Đại Đế mới có thể nhìn ra chút manh mối.
Đáng tiếc, nơi này không hề có Đại Đế.
Thậm chí hai đại Thánh Tông này đều không có Đại Đế.
Lục Trường Sinh không thể “chủ động nhận thua”, hoặc là lén lút giảm uy năng của Vạn Cổ Kiếm Đạo.
Dưới nhiều ánh mắt như vậy, hắn cũng chỉ có thể thi triển uy năng của Vạn Cổ Kiếm Đạo, trên thực tế là uy năng của Hư giới.
Sau đó, hai đại đạo mạnh mẽ va chạm vào nhau.
Không hề có chút biến hóa nào.
Hai đại đạo cái nào mạnh cái nào yếu vô cùng trực quan.
Mạnh chính là mạnh, yếu chính là yếu.
“Răng rắc.”
Cuối cùng một tiếng giòn tan vang lên.
Các Đại Thánh đều nhìn chằm chằm chỗ hai đại đạo vao chạm ở hư không.
Âm thanh này chắc chắn là có đại đạo tan vỡ rồi.
Chỉ là rốt cuộc đại đạo của ai bị tan vỡ?
Rất nhanh mọi người đã thấy rõ ràng.
Trong hai đại đạo, vậy mà đại đạo của Lâm Thanh Loan đã có chút vết nứt.
Cho dù vết nứt này vô cùng nhỏ.
Không để ý thì có thể sẽ không nhận ra.
Nhưng mà xuất hiện vết nứt đã đủ để nói rõ vấn đề rồi.
Va chạm vẫn tiếp tục.
Một lần, hai lần, ba lần, bốn lần, năm lần…
Cuối cùng, chỉ chín lần va chạm, Lâm Thanh Loan đã dừng lại.
Bởi vì Kiếm Đạo của nàng bị tàn phá nặng nề, lung lay sắp rơi, giống như sẽ tan vỡ bất cứ lúc nào.
Ngược lại, Vạn Cổ Kiếm Đạo của Lục Trường Sinh thì không hề có chút dấu vết tổn hại nào.
Nghiền áp!
Đây chính là nghiền áp hoàn toàn!
Tất cả mọi người đều trợn to mắt, dường như không dám tin.
Thực ra trong lòng tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông cũng biết Vạn Cổ Kiếm Đạo của Lục Trường Sinh rất khó thắng được Kiếm Đạo của Lâm Thanh Loan, khả năng quá thấp. Nói cho cùng, Lâm Thanh Loan đã chiến thắng vô số Kiếm Đạo.
Kết quả lại xuất hiện tình trạng nghiền áp.
Hơn nữa còn là Kiếm Đạo của Lục Trường Sinh nghiền áp Kiếm Đạo của Lâm Thanh Loan.
Điều này thật sự quá điên cuồng.
Quá khó tin.
Ngay cả Lâm Thanh Loan cũng trợn to mắt.
Tâm hồn không gợn sóng cuối cùng đã xuất hiện dao động, không còn lặng sóng, mà đang dâng lên sóng to gió lớn.
Tuy Lâm Thanh Loan kinh ngạc, nhưng trong kinh ngạc lại có chút hưng phấn.
Kiếm Đạo của nàng bị nghiền áp rồi.
Đây không phải Kiếm Đạo nàng vất vả tìm kiếm à?
“Vạn Cổ Kiếm Đạo, hay cho Vạn Cổ Kiếm Đạo! Quả thật xứng đáng là Kiếm Đạo đệ nhất vạn cổ!”
“Ta thua rồi…”
Lâm Thanh Loan chủ động nhận thua.
Nàng cũng đã thu Kiếm Đạo về.
Tuy Kiếm Đạo bị tàn phá nặng nề, nhưng dù sao vẫn chưa tan vỡ.
Chỉ cần tĩnh tu một thời gian thì sẽ có thể khôi phục.
Có điều, chút tổn hại nhỏ của Kiếm Đáo có tính là gì?
Cuối cùng nàng cũng tìm được Kiếm Đạo khiến nàng hài lòng.
Chuyện liên hôn có thể thành công!
Vậy thì sau này cơ hội nàng trở thành Đại Đế sẽ tăng mạnh.