Chương 1889 Lục Trường Sinh hoành không xuất thế, đạp diệt sơn môn Bổ Thiên Đạo, lực áp Đại Thánh đỉnh phong! (5)
Có thể chính diện đánh bại lão tổ Bổ Thiên Đạo, còn cường thế đạp diệt sơn môn Bổ Thiên Đạo.
Người này trong Đại Thánh đỉnh phong đều là người xuất sắc.
Thực ra người sợ nhất là ba đại thế lực đứng đầu khác.
Bọn họ sớm đã mở ra đại trận sơn môn.
Sợ Lục Trường Sinh đến tìm bọn họ tính sổ.
Nói cho cùng thì lúc trước vây công Thanh Loan tiên tử là bốn đại thế lực đứng đầu cùng nhau xuất thủ.
Nếu Lục Trường Sinh thật sự muốn tính sổ, vậy bốn đại thế lực bọn họ có một cái tính một cái, đều trốn không thoát.
Nhưng chờ một ngày, hai ngày, ba ngày…
Chờ mãi đến hơn một tháng, ba đại thế lực đứng đầu khác lại không có bất kỳ khác thường gì.
Thậm chí Lục Trường Sinh cũng như bốc hơi khỏi nhân gian, biến mất không thấy bóng dáng.
Lục Trường Sinh đương nhiên không thật sự bốc hơi khỏi nhân gian.
Lúc này hắn đang ở trong một sơn động yên tĩnh.
Đây là động phủ hắn lâm thời mở ra.
Tuy hơi đơn sơ nhưng thắng ở an toàn, gần như không có người nào có thể tìm được.
Trong động phủ còn có ba nữ tử váy xanh, đều là đệ tử Thanh Loan Tông.
Bọn họ tận mắt nhìn thấy Lục Trường Sinh đạp diệt sơn môn Bổ Thiên Đạo, trong lòng tự nhiên đã tin tưởng Lục Trường Sinh thật là đạo lữ của sư tôn.
Nếu không ai lại sẽ bất chấp nguy hiểm lớn lao đi đạp diệt Bổ Thiên Đạo?
Thậm chí còn đại chiến với lão tổ Bổ Thiên Đạo tu vi Đại Thánh đỉnh phong như vậy.
Từ lần trước sau khi từ sơn môn Bổ Thiên Đạo đi vào động phủ lâm thời này, Lục Trường Sinh vẫn luôn bế quan.
Nguyên nhân Lục Trường Sinh bế quan cũng rất đơn giản.
Trước mắt hắn còn không làm gì được Đại Thánh đỉnh phong như lão tổ Bổ Thiên Đạo.
Có thể đánh bại nhưng không cách nào chém giết.
Chắc hẳn những người được gọi là Đại Thánh, thiên kiêu trong bí cảnh Hoang Cổ, trong Bổ Thiên Đạo nhất định có không ít.
Thế nhưng khi Lục Trường Sinh đạp diệt sơn môn Bổ Thiên Đạo lại không đạt được bất cứ một tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực nào.
Xem ra trong cơ thể tu sĩ trong bí cảnh Hoang Cổ này hơn nửa là không có sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Nếu trên tu vi không cách nào tăng lên, vậy cũng chỉ có thể nghĩ cách về mặt chiến lực.
Lục Trường Sinh đang lật xem trong những thư tịch của Bổ Thiên Đạo, xem thử có một số bí pháp nào có thể tăng cường thực lực rõ rệt hay không.
Chỉ tiếc thư tịch tuy nhiều nhưng sau khi Lục Trường Sinh đọc hết lại gần như không có trợ giúp gì cho thực lực bản thân.
Nói cho cùng Lục Trường Sinh đã là thất đạo Đại Thánh, chiến lực thậm chí sánh ngang đỉnh phong Đại Thánh.
Bí pháp bình thường tự nhiên không có tác dụng gì.
“Trận Đại Đạo?”
Bỗng nhiên, Lục Trường Sinh lật đến một quyển cổ tịch.
Vậy mà là Trận Đại Đạo?
Đây chính là bí môn bất truyền của Bổ Thiên Đạo!
Không nghĩ tới giờ đây lại rơi vào trong tay Lục Trường Sinh.
Thế là Lục Trường Sinh nhanh chóng bắt đầu lật xem Trận Đại Đạo.
Thứ gọi là trận đại đạo, chính là đem đại đạo dùng địa thế trận pháp tổ hợp thành, bộc phát ra uy năng kinh khủng.
Trên lý thuyết căn bản không có vấn đề.
Mọi người đều biết, uy năng đại trận chắc chắn càng mạnh hơn.
Đại trận vẫn có thể lấy yếu thắng mạnh, hóa thối nát thành thần kỳ.
Nếu như dùng năng lượng đại đọa tạo thành đại trận, uy năng nhất định kinh thiên động địa.
Chăng qua, về cơ bản đại trận đều là tổ hợp cố định.
Mà rất nhiều tu sĩ đại đạo lại không thể nào giống nhau như đúc.
Cho dù cùng thuộc Hỏa Diễm đại đạo.
Mà Hỏa Diễm đại đạo lại chia làm rất nhiều loại.
Có rất ít tu sĩ đại đạo có thể hoàn toàn giống như một.
Vì vậy, loại trận đại đạo này sẽ rất khó kế thừa.
Nếu quả thật muốn tạo thành trận đại đạo, thì hơn phân nửa chỉ có thể từ Đại Thánh, dựa vào chủng loại đại đạo của bản thân, sau đó tự mình sáng chế ra trận đại đạo.
Bổ Thiên Đạo lão tổ chính là như thế.
Hắn tự nghĩ ra một loại trận đại đạo, uy năng cũng thật sự không tệ.
Nhưng vì nội tình của Lục Trường Sinh thật sự quá thâm hậu.
Chính vì vậy, cho dù trận đại đạo của Bổ Thiên Đạo lão tổ cũng không thể mảy may làm gì được Lục Trường Sinh.
Nhưng chuyện này cũng không đồng nghĩa là trận đại đạo không mạnh.
Ngược lại, trận đại đạo rất mạnh.
Đáng tiếc, Lục Trường Sinh tu luyện cũng vô dùng.
Thậm chí lấy ngộ tính cao nhất của Lục Trường Sinh, cho dù tìm hiểu trận đại đạo, thậm chí sáng chế ra trận đại đạo mạnh hơn cũng không có chỗ dùng.
Vì hắn không có đại đạo.
Cái gọi là đại đạo của hắn, đều là “mô phỏng” mà thành.
Hắn chiến đấu cùng với Đại Thánh khác, vẫn là dùng sức mạnh Hư giới.
Cho dù mô phỏng có chân thật hơn nữa, đó cũng là sức mạnh Hư giới mà thôi, không có cách nào tạo thành trận đại đạo.
“Khả năng Bổ Thiên Đạo lão tổ sẽ tới Tam gia thế lực đứng đầu khác, bọn họ sẽ bố trí thiên la địa võng trước, ôm cây đợi thỏ, sau đó lẳng lặng đợi ta tự chui đầu vào lưới.”
“Nhưng mà hiện tại ta đi cũng vô dụng. Có thể tiêu diệt sơn môn Bổ Thiên Đạo, chăng qua là Bổ Thiên Đạo thái bình lâu ngày chủ quan, không kịp thời mở ra đại trận hộ sơn. Nếu như mở ra đại trận hộ sơn, ta muốn tiêu diệt sơn môn Bổ Thiên Đạo gần như không có khả năng.”
“Huống hồ, cho dù Tam gia đứng đầu thế lực lớn không mở ra đại trận hộ sơn, nhưng có bốn Đại Thánh đỉnh phong dĩ dật đãi lao, đang đợi ta tự chui đầu vào lưới, ta không phải sẽ như Thanh Loan, bị vây công sao? Đến lúc đó cho dù ta có thể chạy trốn, nhưng lại không làm gì được Tam gia đứng đầu thế lực lớn.”
“Trừ khi, thực lực của tâ có thể tiến thêm một bước, có năng lực chém giết Đại Thánh đỉnh phong!”
Trong mắt Lục Trường Sinh đã hiện lên từng tia tinh mang.
Nhưng mà muốn chém giết Đại Thánh đỉnh phong, khó tới nhường nào?
Tuy tích lũy của Lục Trường Sinh thâm hậu, nhưng dủ sao cũng chỉ là tu vi sánh ngang Thất Đạo Đại Thánh.