Chương 1940 Giới Chủ Lục Trường Sinh danh chấn Hỗn Độn, giải cứu Lâm Thanh Loan! (3)
Nhưng vì sao hắn có thể ngăn cản một quyền toàn lực của lão tổ Hỗn Nguyên?
Không có bất cứ mánh khóe nào.
Cũng không có bất cứ hoa lệ trống rỗng nào.
Mà là chính diện đường đường chính chính tiếp nhận một quyền của lão tổ Hỗn Nguyên.
Thậm chí bản thân hắn cũng không hề bị thương.
Đây là… chiến lực có thể sánh ngang với nguyên sinh mệnh đấy.
Quả là không thể tưởng tượng nổi.
Trong lịch sử Hỗn Độn đây cũng là lần đầu tiên có người có thể nghịch phạt nguyên sinh mệnh!
Trước đây một số sinh mệnh Hỗn Độn kinh tài tuyệt diễm có thể giữ được tính mạng trước mặt nguyên sinh mệnh vậy là đủ để trấn áp cả một thời đại rồi.
Thế nhưng nghịch phạt nguyên sinh mệnh ư?
Trong lịch sử Hỗn Độn cũng chưa từng xuất hiện người như thế.
Nhưng giờ đã có.
Vậy mà Lục Trường Sinh lại có được chiến lực của nguyên sinh mệnh.
Nghịch phạt nguyên sinh mệnh!
Đây không phải là bảo mệnh trước mặt nguyên sinh mệnh.
Mà là chính diện đối cứng.
Kết quả lão tổ Hỗn Nguyên cũng không làm gì được Lục Trường Sinh.
Tĩnh!
Toàn bộ hư không đều lặng ngắt như tờ.
Thậm chí tới cả lão tổ Hỗn Nguyên cũng không còn vẻ phẫn nộ như lúc trước.
Trước đó sở dĩ hắn phẫn nộ vì cảm thấy mình bị một sinh mệnh Hỗn Độn khiêu khích.
Vậy thì tất nhiên phải giữ gìn uy nghiêm của nguyên sinh mệnh.
Nhưng giờ thực lực của Lục Trường Sinh đã được xác định.
Đó chính là thực lực sánh ngang với nguyên sinh mệnh.
Nếu đều là cấp độ nguyên sinh mệnh thì những chuyện Lục Trường Sinh làm trước đó cũng không thể coi là khiêu khích.
Dù sao cũng do hắn không cho Lục Trường Sinh vào Thần Cung trước.
Nói cách khác do lão tổ Hỗn Nguyên không giữ cấp bậc lễ nghĩa trước.
Lục Trường Sinh có “tức giận” cũng thông cảm được.
“Lục Giới Chủ, trước đó là lão phu mạo phạm, mời vào cung một chuyến.”
Lão tổ Hỗn Nguyên ổn định cảm xúc một lần nữa.
Ngược lại còn mời Lục Trường Sinh vào Thần Cung Hỗn Nguyên.
Lục Trường Sinh nhìn chằm chằm lão tổ Hỗn Nguyên.
Đây chính là tác dụng của thực lực.
Trong Hỗn Độn, cấp độ từ nguyên sinh mệnh trở xuống cũng chỉ là con sâu cái kiến.
Nguyên sinh mệnh và sinh mệnh Hỗn Độn hoàn toàn khác biệt.
Sự tôn trọng của nguyên sinh mệnh chỉ dành cho tồn tại có cấp độ ngang hàng.
Mà hiện giờ Lục Trường Sinh rõ ràng đã có tư cách nói chuyện ngang hàng với lão tổ Hỗn Nguyên.
Lục Trường Sinh thu hồi Hư giới.
Bước vào Thần Cung Hỗn Nguyên.
Không lâu sau Lục Trường Sinh và lão tổ Hỗn Nguyên đã biến mất không thấy bóng dáng.
Mọi chuyện như thể lại bình tĩnh như cũ.
Nhưng sâu trong lòng những sinh mệnh Hỗn Độn trông thấy trận đại chiến này lại không thể bình tĩnh nổi.
Một vị Giới Chủ có được chiến lực cường đại như nguyên sinh mệnh xuất hiện.
Thậm chí còn có thể đối kháng chính diện với lão tổ Hỗn Nguyên mà không hề rơi xuống thế yếu.
Quả thực không thể tưởng tượng nổi.
“Lục Trường Sinh… nhanh đi nghe ngóng tin tức liên quan đi.”
“Hắn sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện, chắc chắn phải có dấu vết lần theo.”
“Rốt cuộc đó là ai?”
“Hình như Hắc Quang giới có một vị Thánh Nhân tên là Lục Trường Sinh, được gọi là Trường Sinh Thánh Nhân, chính là hắn đúng không?”
Nhất thời, có người đã nhớ ra.
Thế nhưng bất kể những người này có ý gì thì cũng không liên quan hệ tới Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh đã tiến vào Thần Cung, ngồi đối diện với lão tổ Hỗn Nguyên.
“Lần này Lục đạo hữu tới vì chuyện gì?”
Lão tổ Hỗn Nguyên chậm rãi mở miệng hỏi.
Hắn không biết Lục Trường Sinh, cũng không nhớ mình và Lục Trường Sinh có liên quan gì với nhau.
Một tồn tại cường đại sánh ngang với nguyên sinh mệnh đột nhiên tới tìm hắn, chắc chắn phải có chuyện gì đó.
Thậm chí còn là chuyện lớn nữa kìa!
Lục Trường Sinh nhìn chằm chằm lão tổ Hỗn Nguyên, trực tiếp lên tiếng: “Lục mỗ chấp hành nhiệm vụ bí mật của liên minh Hỗn Độn dưới trướng, trước giờ vẫn luôn ở trong Ám Vực, bởi vậy có quen biết với một ít Đại Thánh trong Ám Vực.”
“Trong đó có một vị Đại Thánh đã kết làm đạo lữ với Lục mỗ, giờ nàng lại bị Hỗn Nguyên đạo hữu bắt đi, mong đạo hữu mở tay, thả đạo lữ của Lục mỗ ra, Lục mỗ sẽ vô cùng cảm kích.”
Lục Trường Sinh không hề che giấu mà nói thẳng ra mục đích của mình.
Thậm chí trực tiếp nói ra chuyện “đạo lữ”.
Thế nào là đạo lữ?
Đó là đồng bạn trên con đường cầu đạo, là người cùng gắn bó sinh tử.
Có thể nói là một nửa khác trong sinh mệnh.
Không cần nói cũng biết đạo lữ có tầm quan trọng thế nào.
Kỳ thực rất nhiều nguyên sinh mệnh về cơ bản đều không có đạo lữ.
Đại Đế cũng vậy, cũng không có đạo lữ.
Khi nào có đạo lữ thì chính là gắn bó sinh tử.
Bởi vậy chuyện này thật ra rất nghiêm trọng, vô cùng nghiêm trọng.
Lão tổ Hỗn Nguyên khẽ nheo mắt.
Nhiệm vụ bí mật?
Hắn có cũng từng nghe qua rồi.
Chính là nhiệm vụ thẩm thấu.
Liên minh Hỗn Độn vẫn đang tiến hành nhiệm vụ thẩm thấu.
Nhưng làm nhiệm vụ thẩm thấu còn có thể một mực thẩm thấu Ám Vực, thậm chí còn kết làm đạo lữ cùng Đại Thánh trong Ám Vực à?
Chuyện này quả là không thể tưởng tượng nổi.
“Có bằng chứng gì không?”
Lão tổ Hỗn Nguyên hỏi.
“Hỗn Nguyên đạo hữu có thể hỏi thăm Thanh Trì đạo hữu.”
“Thanh Trì?”
Trong lòng lão tổ Hỗn Nguyên hơi động.
Sau đó hắn gửi tin cho lão tổ Thanh Trì, đồng thời còn nhắc tới “Lục Trường Sinh”.
Chẳng mấy chốc lão tổ Thanh Trì đã trả lời.
“Đúng là có chuyện này.”
Mấy chữ ngắn ngủi lại khiến tâm trạng lão tổ Hỗn Nguyên càng thêm phức tạp.
Lục Trường Sinh là người của lão tổ Thanh Trì ư?
Nhưng cũng không giống lắm.
Bởi vì lão tổ Thanh Trì ngoài việc trả lời bằng mấy chữ này ra thì không nói thêm gì khác.
Cứ như mặc hắn muốn xử lý thế nào cũng được.
Thế nhưng dù không có câu này của lão tổ Thanh Trì thì lão tổ Hỗn Nguyên cũng sẽ chú ý cẩn thận.
Dù sao hiện tại Lục Trường Sinh có thể xem như tồn tại ở cấp độ ngang hàng với hắn.
Liên quan tới đạo lữ của Lục Trường Sinh nên tất nhiên hắn phải xử lý thật cẩn thận.
Lão tổ Hỗn Nguyên giơ tay ra.
“Vù vù.”