Chương 1990 Bí ẩn của linh hồn! Lục Trường Sinh thông qua trăm bậc thang linh hồn, tiến vào thành Thiên Long! (2)
Lục Trường Sinh nhất định cũng phải tiến vào thành Thiên Long!
“Bậc thang linh hồn là khảo hạch là linh hồn, mà linh hồn là gì? Dựa theo cách nói của đại năng Phương Xuyên, trọng điểm của linh hồn là tinh thần và ý chí nhưng cũng không phải toàn bộ, vậy rốt cuộc linh hồn là gì đây?”
“Nếu không lĩnh ngộ linh hồn, hoặc không nghĩ ra cách nào khác thì ta không thể thuận lợi tiến vào thành Thiên Long…”
Lục Trường Sinh đứng trên bậc thang linh hồn thứ bốn mươi hai, cẩn thận suy nghĩ.
Thế là Lục Trường Sinh bắt đầu phân tích bậc thang linh hồn.
Lục Trường Sinh đã từng là Hồng Trần Tiên.
Vẫn có năng lực phân tích.
Chỉ là hắn rất ít khi dùng tới thôi.
Hiện giờ phối hợp với đỉnh cấp ngộ tính, năng lực phân tích của Lục Trường Sinh lại càng thêm khủng bố.
Nhưng bậc thang linh hồn không phải bảo vật bình thường, muốn phân tích ra bí ẩn của “bậc thang linh hồn” chỉ sợ rất khó.
Mà lúc này thứ Lục Trường Sinh thiếu nhất chính là thời gian.
Dù sao thời gian núi Phi Long mở ra chỉ có trăm năm.
“Thanh Loan, ngươi tới thành Thiên Long trước đi, không cần để ý tới ta, ta sẽ từ từ phân tích bí ẩn của bậc thang linh hồn.”
Lục Trường Sinh nói với Lâm Thanh Loan.
Hắn không thể để Lâm Thanh Loan ở lại lãng phí thời gian cùng mình được.
“Trường Sinh, nếu ngươi không tới thành Thiên Long thì ta cũng không đi!”
Lúc này Lâm Thanh Loan lại tuyên bố một câu như vậy.
Giọng điệu của nàng vô cùng kiên định.
Lục Trường Sinh chỉ lắc đầu, vừa cười vừa nói: “Chuyện liên quan tới tu hành không thể dễ dàng từ bỏ được. Huống chi tới được thành Thiên Long thì vẫn còn đợt khảo hạch thứ hai, ngươi nhất định phải tiến về thành Thiên Long với tốc độ nhanh nhất.”
“Nếu cuối cùng ta vẫn không có cách nào tiến vào thành Thiên Long, đến lúc đó cùng lắm thì ngươi cùng ta trở về thành Vĩnh Hằng là được. Chẳng lẽ thành Thiên Long còn có thể ép ngươi ở lại hay sao?”
Lâm Thanh Loan nghĩ một lát, Lục Trường Sinh nói cũng có lý.
Không nghe nói thành Thiên Long sẽ không ép buộc tu sĩ phải ở lại.
Đều có thể thoải mái đi lại.
Nếu Lục Trường Sinh thật sự không thể tiến vào thành Thiên Long, cùng lắm thì nàng cũng không ở lại đây mà cùng Lục Trường Sinh trở lại thành Vĩnh Hằng thôi.
“Được, vậy ta sẽ tới thành Thiên Long trước.”
Lâm Thanh Loan khẽ gật đầu.
Sau đó Lục Trường Sinh vẫn dừng lại ở bậc thang linh hồn thứ bốn mươi hai như cũ, còn Lâm Thanh Loan thì đứng dậy, bước từng bước một kiên định hướng về phía thành Thiên Long.
Bậc thang thứ bốn mươi ba, bậc thang thứ bốn mươi bốn, bậc thang thứ bốn mươi năm, bậc thang thứ bốn mươi sáu, bậc thang thứ bốn mươi bảy…
Lâm Thanh Loan dốc toàn lực trùng kích bậc thang linh hồn, tốc độ của nàng trở nên cực nhanh.
Như thể bậc thang linh hồn không hề tạo thành bất cứ trói buộc và áp lực gì với nàng vậy.
Cảnh tượng cực kỳ khác thường này đã khiến rất nhiều người chú ý.
Dù sao so với tất cả tu sĩ đang lê bước chầm chập, không biết bao giờ mới có thể vượt qua một bậc thang linh hồn.
Lâm Thanh Loan sải bước trên bậc thang linh hồn như đi đường bình thường.
Cảnh này tạo thành tương phản mãnh liệt.
“Đây là ai? Thế mà lại bay vọt trên bậc thang linh hồn, cứ như không hề bị ảnh hưởng gì cả.”
“Vừa rồi còn ở bậc bốn mươi mấy giờ đã tới bậc năm mươi mấy? Không, đã bước vào bậc sáu mươi rồi!”
“Tới bậc thứ sáu mươi mà tốc độ vẫn không giảm bớt, sao có thể chứ?”
“Tới bậc thứ bảy mươi rồi… Nàng không bị bậc thang linh hồn ảnh hưởng sao? Nếu đã mạnh như thế thì trước đó sao lại chậm như vậy?”
“Trước đó hình như nàng có đồng bạn, có vẻ như đồng bạn của nàng đã dừng lại tại bậc thứ bốn mươi mấy, mà một mình nàng rốt cục cũng dốc toàn lực trùng kích bậc thang linh hồn, vậy nên tốc độ mới nhanh tới vậy.”
“Mọi người đều là kẻ siêu thoát, sao lại chênh lệch lớn như vậy?”
Rất nhiều người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.
Như thể khó lòng tin nổi.
Ngay cả Phương Xuyên cũng chú ý tới Lâm Thanh Loan.
“Hử?”
“Lần này có một mầm mống tốt đây, linh hồn cường đại tới mức có thể coi bậc thang linh hồn như thuờng, không biết tới khảo hạch thứ hai nàng sẽ biểu hiện thế nào?”
“Nếu khảo hạch thứ hai cũng biểu hiện xuất sắc như thế, hẳn là dưới trướng sư tôn lại có thêm một vị đệ tử chân truyền rồi!”
Phương Xuyên biết rõ, sư tôn thu đồ đệ hà khắc tới mức nào?
Không bận tâm tu vi.
Không bận tâm thân phận và địa vị.
Chỉ để ý tới thiên phú về mặt linh hồn.
Thiên phú linh hồn càng xuất sắc thì Chúa Tể Phi Long càng thích.
Bậc thang thứ tám mươi, bậc thang thứ chín mươi, bậc thang thứ một trăm…
Lâm Thanh Loan một đường thẳng tiến.
Dù trước đó chậm trễ một chút.
Nhưng về sau nàng đã dốc toàn lực trùng kích bậc thang linh hồn, từng bước như bay, thế nên vẫn là người đầu tiên đi đến bậc thang linh hồn thứ một trăm, sau đó tiến vào thành Thiên Long.
“Chúc mừng vị đạo hữu này là người đầu tiên thông qua bậc thang linh hồn.”
“Tiếp theo còn có khảo hạch thứ hai, phải ghép lại hồn đồ hoàn chỉnh.”
“Đây là hồn đồ do Chúa Tể Phi Long tự mình bố trí rồi đập vỡ, chỉ có ghép lại hồn đồ hoàn chỉnh mới có thể trở thành đệ tử ký danh của Chúa Tể Phi Long.”
“Nếu có thể ghép được chín loại hồn đồ hoàn chỉnh, rất có thể Chúa Tể Phi Long sẽ thu đạo hữu làm đệ tử chân truyền! Đây chính là cơ hội một bước lên trời, nhất định đạo hữu phải nắm cho thật chắc.”
“Đúng rồi, thời gian ghép hồn đồ cũng là một trăm năm.”
Lâm Thanh Loan vừa tiến vào thành Thiên Long đã có một kẻ siêu thoát tiến lên giới thiệu khảo hạch thứ hai.
Lâm Thanh Loan không vội ghép hồn đồ mà lại nhìn về phía bậc thang linh hồn trong hư không.
Tại bậc thang linh hồn thứ bốn mươi hai, Lục Trường Sinh vẫn không hề nhúc nhích như cũ.
Xem ra lần này Lục Trường Sinh gặp phải rắc rối rồi.
Nhưng Lâm Thanh Loan vẫn rất tin tưởng Lục Trường Sinh.
Trước đây gặp bất cứ vấn đề gì Lục Trường Sinh cũng có thể giải quyết được hết.