← Quay lại trang sách

Chương 570 Mông Trạch nhất dạ 1

“Ngươi phải nhớ kỹ! Ở Mông Trạch, cho dù là phàm nhân hay Võ Tiên, thì Lục Mao Thần Trang là trang bị không thể thay thế, nó còn tốt hơn bất kỳ pháp y nào!”

“Ta cho ngươi một ngày để dùng chăn bông, đất cùng với cỏ xanh, làm một bộ Lục Mao Thần Trang cho riêng mình, sau khi làm xong, ngày kia chúng ta sẽ xuất phát, tiến sâu vào Mông Trạch để chấp hành quân vụ” Kiều Tướng quân vừa nói vừa phun nước miếng tung tóe.

“Nhiệm vụ gì?” Cửu Cát tò mò hỏi.

“Trộm trứng của Trạch Trạm Phi Long.”

“Hiện tại tính cả ngươi là ba người, có điều lúc xuất phát hẳn là có thể bổ sung thêm vài người nữa, dù sao gần đây cũng có nhiều tân binh…” Kiều Tướng quân vừa nói vừa gãi đầu.

“Vị này là Tống Tân Nguyên, một Võ sư tam phẩm, tuy võ công không cao, nhưng rất cơ trí, muốn sống sót trong Mông Trạch, điều quan trọng nhất là phải dựa vào đầu óc, chứ không phải dựa vào võ công, hai người các ngươi làm quen với nhau đi” Kiều Tướng quân vừa nói vừa vẫy tay, gọi một nam tử đang quét dọn gian phòng trong trúc lâu ra.

Nam tử kia cũng mặc thường phục, thoạt nhìn giống như một phàm nhân.

“Tống Tân Nguyên.”

“Trương Cửu Cát.”

“Hạnh ngộ, hạnh ngộ…” hai người chắp tay chào hỏi.

Trạm gác tiền tiêu Mông Trạch.

Trong một thửa ruộng lúa mạch.

Một con Thải Hồng Thố đang gặm cỏ dại trong ruộng lúa mạch, ngay bên cạnh tiểu thố có một cái mai rùa đen.

Bên trong mai rùa đen lại có một động thiên khác.

Trong động thiên tiểu viện.

Cửu Cát ngồi bên cạnh bàn đá.

Tiểu Phương đang rửa chân cho hắn, một tay hắn bưng ly trà, một tay thì cầm một quyển sách.

Trên bàn đá còn có một cái rương gỗ, bên trong để vài quyển sách.

Lần này Cửu Cát xem là một quyển 《Luyện Cổ Bút Ký》.

Quyển 《Luyện Cổ Bút Ký》 này là do Trần Thụ Sơn tặng cho hắn.

Trong 《Luyện Cổ Bút Ký》 ghi chép rất kỹ càng phương pháp luyện chế Độc Khí Cổ và Độc Dịch Cổ.

Cửu Cát chỉ xem một phần nhỏ ở đầu 《Luyện Cổ Bút Ký》, về phần nội dung phía sau như tính loại tạp giao và thử Cổ trên người sống thì đối với hắn mà nói hoàn toàn vô dụng.

Trên mảnh đất hoang cách đó không xa…

Một cái Cổ chung bằng đồng thau cực lớn không ngừng phát ra tiếng kêu thê lương của côn trùng.

Hiện tại bên trong Cổ chung chỉ còn lại ba con bọ hung.

Trong đó hai con bọ hung và thuộc hạ do chúng thống lĩnh đều đã tử trận.

Bây giờ bên trong Thanh Đồng Cổ chung đã hình thành cục diện tam quốc.

Một con là Độc Khí Cổ, hai con còn lại là Độc Dịch Cổ.

Trong đó Độc Khí Cổ là chịu thiệt thòi nhất, bởi vì Cửu Cát đã hạ lệnh cho nó không được phép phóng thích độc khí, cũng may là kháng độc của nó rất cao, độc dịch của những con bọ hung khác không thể gây ra bất kỳ thương tổn nào cho nó. Bọn chúng hoàn toàn dựa vào trùng giáp, lợi trảo và bản tính hung ác để chiến đấu bên trong Thanh Đồng Cổ chung.

Ba con bọ hung đều đã bị Cửu Cát luyện hóa, cho nên cho dù có ngăn cách bởi Thanh Đồng Cổ chung, thì hắn vẫn có thể cảm nhận được rất rõ ràng quá trình chiến đấu của chúng. Đây là điều mà những Cổ tu khác không thể nào làm được.

Một bên cảm nhận trận chiến nguyên thủy của Cổ trùng, một bên lật xem 《Luyện Cổ Bút Ký》.

Cửu Cát làm vậy không phải là vì muốn học tập, mà là muốn dựa vào góc độ cao hơn để thăm dò bí mật sâu xa nhất của việc luyện Cổ.

Nếu như Cửu Cát đoán không lầm…

Con cuối cùng giành được thắng lợi hẳn là Độc Khí Cổ, nó là một loại Ngụy Trùng, bản thân nó vẫn chưa hoàn toàn đánh mất năng lực sinh sôi nảy nở.

Điều này có nghĩa là nếu như đem Độc Khí Cổ cấy vào cơ thể người sống, nó sẽ coi thân thể con người như một cái giường ấm để sinh sôi nảy nở. Có lẽ chính bởi vì nó chưa hoàn toàn mất đi năng lực sinh sôi nảy nở, cho nên tính hung ác của nó mới mạnh mẽ nhất, so với hai con Độc Dịch Cổ còn lại thì mạnh hơn rất nhiều.

“Tiểu Phương… Ngươi đừng chỉ lo xoa chân, phía trên cũng xoa cho ta nữa…” Cửu Cát phân phó.

“Vâng…” Tiểu Phương gật đầu đáp ứng.

Cửu Cát đặt 《Luyện Cổ Bút Ký》 xuống, sau đó lấy một quyển sách khác từ trong rương gỗ ra.

Lần này là một quyển Phù Lục Thư.

Trong Phù Lục Thư ghi chép ba loại Hỏa phù.

Loại thứ nhất là Viêm Bạo Phù, loại thứ hai là Hỏa Cầu Phù, loại thứ ba là Hỏa Xà Phù.

Tên Trần Thụ Sơn kia hẳn là đang tu luyện Hỏa Mạch…

“Một tên tu luyện Hỏa Mạch lại có thể hợp nhất với Độc Khí Cổ, trở thành Nhân Cổ hợp nhất, cái gọi là hữu tình chi đạo chẳng qua chỉ là đang bóp méo nhân tính” Cửu Cát vừa nói vừa ném quyển Phù Lục Thư trong tay lên bàn, trên mặt lộ rõ vẻ khinh thường.

“Nhân tính có thể co giãn, thứ bị vặn vẹo trong Nhân Cổ hợp nhất căn bản không phải là Cổ trùng, mà là nhân tính” Cửu Cát lẩm bẩm tự nói.