← Quay lại trang sách

Chương 586 Bạch Ấu Anh 4

Tần Thiên Lâm, Tống Tân Nguyên, Kiều Tướng quân ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi.

“Đi đại tiện mà cần vội vàng như vậy sao?”

“Không đúng! Nhất định có chuyện gì, chúng ta đuổi theo xem sao.” Kiều Tướng quân nói xong, nhanh chóng đuổi theo.

Lúc này trong mai rùa.

Nữ Võ Tiên Bạch Ấu Anh đã ngồi dậy, một phát chế trụ Tiểu Phương cô nương.

Cửu Cát vạn vạn không ngờ tới hắn chỉ rùng mình một cái, đã đem Hồng Thánh Quả dư thừa trong cơ thể, chấn động vào trong cơ thể nữ Võ Tiên.

Nữ Võ Tiên kia thế mà tỉnh lại.

Nữ Võ Tiên sau khi tỉnh lại bắt cóc Tiểu Phương cô nương, sau đó phát hiện ra điểm khác thường của mai rùa.

Nàng ta lộ vẻ cực kỳ khẩn trương.

“Cô nương, nàng đã tỉnh, nơi này là mai rùa, là chúng ta cứu nàng.” Lý Tiểu Thúy mỉm cười hiền hòa.

“Ngươi là ai?” Bạch Ấu Anh hỏi.

“Ta là Lý Tiểu Thúy.”

“Ngươi là Cổ sư hay là Võ sư?” Bạch Ấu Anh nheo mắt hỏi.

“Cổ sư, Võ sư có quan trọng như vậy sao?”

“Ha ha ha ha… Đương nhiên là quan trọng! Ta là Bạch Ấu Anh, thề giết sạch Cổ sư trên đời, ngươi nói xem có quan trọng hay không?” Bạch Ấu Anh quát.

Lý Tiểu Thúy không nói, thần sắc trở nên cực kỳ nghiêm trọng, nàng ta thậm chí còn đặt tay lên chuôi đao.

Bạch Ấu Anh tiếp tục quan sát hoàn cảnh trong mai rùa.

Đột nhiên.

Bạch Ấu Anh nhìn thấy trên mảnh đất hoang vu cách đó không xa có một cái Cổ đỉnh bằng đồng thau cực lớn.

Nhìn thấy thứ này, đồng tử Bạch Ấu Anh như co rút thành đầu kim.

“Cổ sư!”

Rắc!

Bạch Ấu Anh dùng sức một cái, cổ Tiểu Phương cô nương trong tay liền gãy gụm.

“A! Tiểu Phương!” Tiểu Hoa cô nương kêu thảm thiết.

“Tại sao ngươi lại giết nàng ta? Nàng ta chỉ là một người thường, ngươi còn có võ đức sao?” Lý Tiểu Thúy rút đao, xông về phía Bạch Ấu Anh.

Bạch Ấu Anh vừa mới tỉnh lại, cơ bắp toàn thân còn hơi cứng đờ, nhưng nàng ta dù sao cũng là Võ Tiên.

Lý Tiểu Thúy chỉ có tu vi nhị phẩm, đao cương bị Bạch Ấu Anh dùng nắm đấm đánh nát, hai thanh đao một dài một ngắn, cũng không phải pháp khí gì, Bạch Ấu Anh hai ba quyền liền đập nát bấy.

Bạch Ấu Anh đánh một quyền vào bụng Lý Tiểu Thúy, nắm đấm trắng nõn như pháp khí kiên cố không thể phá vỡ, đánh bay Lý Tiểu Thúy.

Quyền này Bạch Ấu Anh cũng không nắm chắc lực đạo, nếu nắm chắc, hẳn là một quyền căn bản sẽ không để Lý Tiểu Thúy bay ngược ra sau hóa giải lực đạo, mà là trực tiếp một quyền đánh xuyên, ruột gan nát bấy mới đúng.

Nhưng quyền này đánh xuống uy lực cũng không tầm thường, Lý Tiểu Thúy bay ngược ra sau, rơi vào trong đám nồi niêu xoangg chậu, cả người liền hôn mê bất tỉnh.

Bạch Ấu Anh mặt lạnh như sương bước xuống giường đá, mãi đến lúc này, nàng ta mới phát hiện mình thế mà không mặc gì.

Bạch Ấu Anh sờ sờ thân thể, từ nơi còn chưa được lau sạch sờ thấy thứ dính dính, đưa thứ nhầy nhụa này lên mũi ngửi ngửi.

Bạch Ấu Anh chỉ cảm thấy đầu óc ông ông, nửa ngày không lấy lại tinh thần được.

“Đây là cái gì!?” Bạch Ấu Anh gào thét.

Nhưng lại không có ai đáp lại nàng ta.

Tiểu Phương bị nàng ta đánh chết, Lý Tiểu Thúy bị nàng ta một quyền đánh ngất xỉu, còn lại một Tiểu Hoa.

Lúc này Tiểu Hoa cô nương đã hoàn toàn suy sụp, nàng ta gào khóc thảm thiết.

Bạch Ấu Anh giơ tay lên chộp một cái, bắt lấy chiếc áo sa mỏng thường ngày mình mặc, khoác lên người, sau đó lại chộp một cái.

Cách xa mấy chục mét, Tiểu Hoa cô nương cũng bị bắt lấy.

“Nói! Nơi này là đâu? Lại là…” Nói đến đây, Bạch Ấu Anh sắc mặt hơi dữ tợn.

“Lại là kẻ nào, dám khinh nhờn ta!?” Bạch Ấu Anh gần như nghiến răng nghiến lợi nói.

“Tên khốn khiếp! Công tử cứu ngươi, ngươi lại vu oan công tử khinh nhờn ngươi!” Tiểu Hoa xúc động gào thét.

Bạch Ấu Anh hơi dùng sức, siết Cổ Tiểu Hoa cô nương đến mức gần như không nói nên lời.

“Kẻ ngươi gọi là công tử là ai?” Bạch Ấu Anh từng chữ từng chữ hỏi.

Đáng thương Tiểu Hoa cô nương bị siết cổ quá chặt, căn bản không nói nên lời.

Bạch Ấu Anh buông tay ra một chút.

“Phụt!”

Tiểu Hoa cô nương phun một ngụm máu tươi vào mặt Bạch Ấu Anh.

Rắc!

Không chút do dự.

Bạch Ấu Anh trực tiếp bẻ gãy cổ Tiểu Hoa, sau đó ném Tiểu Hoa cô nương như ném giẻ rách xuống đất.

Đối với Cổ tu, Bạch Ấu Anh tuyệt không nương tay.

Bạch Ấu Anh đường đường là Minh Uy Tướng quân, công huân hiển hách, là một trong những trụ cột của quân viễn chinh Nhân tộc, tự nhiên biết cái gì gọi là lòng dạ đàn bà, giết người không ghét tay.

Nơi này rốt cuộc là đâu?

Bạch Ấu Anh đứng trên giường đá, vừa nhìn trái nhìn phải, vừa hồi tưởng lại.

Vào khoảnh khắc trước khi mất đi ý thức.

Minh Uy Tướng quân Bạch Ấu Anh vẫn còn đang chống đỡ liên quân cường đại của Cổ Tiên và Yêu tộc.

Một khi thất bại.

Quân viễn chinh Nhân tộc sẽ mất đi một vùng đất rộng lớn, thậm chí có khả năng hoàn toàn rút khỏi Mông Trạch.