Chương 592 Đại Trùy Thánh Hoàng 3
Những đóa hoa đèn lồng bị Cửu Cát chém đứt lúc trước, lúc này đã biến thành những nốt sần màu xanh biếc trên dây leo, đó chính là Thanh Thánh quả. Chỉ cần dùng máu tươi Man nhân tưới lên, Thanh Thánh quả sẽ biến thành Hồng Thánh quả.
Hoa đèn lồng khổng lồ tỏa ra hương thơm kỳ dị, nồng nàn mà lan xa…
Cửu Cát quay đầu nhìn lại, phát hiện Lý Tiểu Thúy đã chạy xa hai trăm mét, đứng từ đằng xa nhìn về phía này.
Nàng ta chạy xa vậy sao…
Cửu Cát không khỏi bật cười.
Đúng lúc này.
Một đạo quang bay tới, đáp xuống ngay sau lưng Lý Tiểu Thúy. Đó là một hán tử vạm vỡ, tay cầm đại đao.
Hán tử không nói không rằng, giơ đại đao chém tới gáy Lý Tiểu Thúy.
“Dừng tay!”
Vút!
Xích Diễm Phi Đao bay ra.
Một luồng ánh sáng đánh lên đại đao của hán tử.
Cùng lúc đó.
Lý Tiểu Thúy vung cốt kiếm, Huyền Âm chặn đứng công kích của hán tử.
Ầm!
Huyền Âm phát ra tiếng vang trầm đục.
Đó là do Cửu Cát dùng Tiên nguyên hóa giải Huyền Âm, tránh gây ra tiếng động quá lớn.
Cửu Cát đảo mắt, lập tức đoán ra thân phận người tới.
Hắn vội vàng thi triển Lang Thú Cổ, biến thành nửa người nửa sói.
Nửa người nửa sói giang rộng bước chân, chạy như bay. Khoảng cách hai trăm mét, chỉ trong nháy mắt đã tới nơi.
Tên hán tử họ Hoắc kia đỡ được một chiêu của Lý Tiểu Thúy, vội vàng cười xòa: “Hai vị giả làm Man nhân giống thật đấy, tại hạ suýt chút nữa không nhận ra.”
Cửu Cát hóa thành nửa người nửa sói đáp xuống trước mặt hán tử, sau đó giải trừ biến thân, nói: “Cho dù không nhận ra, cũng không thể vô cớ giết người như vậy.”
Hán tử họ Hoắc cười ha hả: “Sao có thể gọi là vô cớ? Đại Trùy Thánh Hoàng hạ lệnh, tiêu diệt Thiên Đằng Vương, đoạt lấy Dung Thụ Vương Tâm. Lũ Man nhân này là do yêu vật sai khiến, không dung thứ trong lãnh thổ Đại Chu, giết cũng chẳng sao!”
Tiểu Câu Hoàng hậu sinh hạ Trùy hoàng tử, Trùy hoàng tử không có linh mạch, Tiểu Câu Hoàng hậu bèn cấy Cổ trùng vào người hắn, giúp hắn có được linh mạch.
Năm Trùy hoàng tử lên tám, được truyền thụ công pháp chí cao “Thiên Võ Bí Quyển”. Đến năm ba mươi tuổi, Trùy hoàng tử đã tu luyện tới cảnh giới Võ Tiên.
Trùy hoàng tử là người đầu tiên trên thế gian có được Tiên Cổ mà không bị phản phệ.
Trùy Hoàng băng hà, Khải Hoàng lên ngôi.
Khải Hoàng bị cung nữ và Thái giám ám sát, Huyền Đô đại loạn, từ đó mở ra thời kỳ suy vong của Đại Chu.
Đại Trùy Thánh Hoàng vẫn còn sống?
Đại Chu vẫn còn tồn tại?
Vậy Tiểu Câu Hoàng hậu có còn sống không?
Đại Trùy Thánh Hoàng vẫn còn sống cũng không khó lý giải.
Hữu tình chi đạo, Nhân Cổ hợp nhất.
Người là Cổ, Cổ là người.
Cổ là trùng yêu…
Một con trùng yêu sống được mấy ngàn năm cũng không phải là chuyện lạ.
Đại Trùy Thánh Hoàng vẫn còn sống, vậy Tiểu Câu Hoàng hậu…
Liệu nàng ta có còn sống không?
Sau khi hết kinh ngạc, Cửu Cát cười hỏi: “Không biết huynh đài xưng hô thế nào?”
“Hoắc Thọ Giáp.”
“Trương Cửu Cát.”
“Lý Tiểu Thúy.”
Ba người giới thiệu tên tuổi.
Nhưng với một Cổ tu mà nói, như vậy là chưa đủ.
Cửu Cát liếc mắt ra hiệu với Lý Tiểu Thúy.
“Bản Mệnh Cổ của ta là Trư Lực Cổ.” Lý Tiểu Thúy nói.
“Bản Mệnh Cổ của ta là Lang Thú Cổ.” Cửu Cát cũng tự giới thiệu.
Cuối cùng là Hoắc Thọ Giáp.
Hoắc Thọ Giáp cười hì hì, có phần ngượng ngùng: “Bản Mệnh Cổ của tại hạ là Huyết Ti Cổ.”
Huyết Ti Cổ…
Bản Mệnh Cổ của Ôn Đạo Nhân.
Ăn gan người!
Thảo nào vừa nhìn thấy Lý Tiểu Thúy đã ra tay độc ác như vậy, rõ ràng là đang tìm đồ ăn.
Cũng chính bởi vì Huyết Ti Cổ, nên Cửu Cát chẳng thèm quan tâm đến cái gọi là hữu tình chi đạo.
Nhân Cổ hợp nhất, người là Cổ, Cổ là người.
Nếu Cổ trùng thích ăn gan heo thì cũng chẳng sao, dù sao con người cũng ăn.
Nhưng nếu Cổ trùng thích ăn gan người, vậy chẳng lẽ con người cũng phải ăn sao?
Cổ trùng vẫn là nên làm công cụ thì hơn.
“Gan người?” Cửu Cát hỏi.
“Ha ha… Trong Mông Trạch tuy Man nhân nhiều vô số kể, nhưng cũng không thể tùy tiện giết chóc. Giết tín đồ của Thiên Đằng Vương thì không sao.” Hoắc Thọ Giáp lại cười gượng gạo.
“Đại Trùy Thánh Hoàng định làm cách nào để tiêu diệt Thiên Đằng Vương? Chẳng lẽ thiêu bằng lửa sao?” Cửu Cát lo lắng hỏi.
Phải biết rằng, nếu thiêu bằng lửa, e rằng lửa sẽ lan đến hồ sen. Hiện giờ, mối nguy hiểm trong mai rùa vẫn chưa được giải quyết, hắn còn chưa có chỗ trốn.
“Đương nhiên là không thể thiêu bằng lửa. Đó là hành động của đám mọi rợ Cửu Châu.” Hoắc Thọ Giáp lắc đầu nguầy nguậy.
“Vì sao? Đối phó với Hoa đèn lồngaThực yêu, chẳng phải thiêu bằng lửa là tốt nhất sao?”
“Thiêu bằng lửa thì không chỉ có Hoa đèn lồngaThực yêu bị thiêu, mà toàn bộ sinh linh trong Mông Trạch này đều bị thiêu rụi. Hơn nữa, thứ Thánh Hoàng muốn là Dung Thụ Vương Tâm, thiêu bằng lửa thì Dung Thụ Vương Tâm cũng bị hủy, uổng phí báu vật có một không hai này.”