← Quay lại trang sách

Chương 599 Phản bội hắc ám, đầu quân ánh sáng

Bầu trời đêm ở Mông Trạch thuộc về Chiểu Trạch Phi Long.

Bầu trời ban ngày thuộc về Cổ Tiên.

Chẳng có lúc nào bầu trời thuộc về Võ Tiên.

Gặp nguy hiểm, Võ Tiên chỉ cần nằm im là được, Lục Mao Thần Trang sẽ bảo vệ họ.

Ầm ầm ầm…

Mặt đất sụt xuống, rơi thẳng xuống vực sâu. Bụi đất mù mịt bốc lên.

Phần trung tâm của khu rừng cây đa khổng lồ đã sụp đổ, tạo thành một cái hố sâu hun hút…

Công sức mười năm, tiêu tan trong chớp mắt.

Hơn mười năm trước.

Đại Chùy Thánh Hoàng hạ lệnh tiêu diệt Đại Dung Thụ Vương và Thiên Đằng Vương, mục đích là vì muốn có được Đại Dung Thụ Vương chi tâm.

Hắn phái Địa Thử Vương cắn đứt hệ thống rễ của Đại Dung Thụ Vương và Thiên Đằng Vương.

Thế nhưng, mười mấy năm trôi qua.

Đại Dung Thụ Vương và Thiên Đằng Vương đều sống rất tốt, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Hoắc Thọ Giáp suy đoán Thiên Đằng Vương ở dưới lòng đất vẫn rất mạnh, Địa Thử có thể cắn rễ, Thiên Đằng Vương cũng có thể săn giết Địa Thử ở dưới lòng đất.

Sự thật đúng là như thế.

Nếu Địa Thử Vương ở dưới lòng đất chiến đấu với Thiên Đằng Vương, e rằng đã sớm bị đánh lui rồi.

Nhưng trên thực tế, Địa Thử căn bản không so đo thắng bại cục bộ, mà là xuất phát từ góc độ chiến lược, mất hơn mười năm, khoét rỗng mặt đất nâng đỡ cây đa.

Trung tâm rừng cây đa hình thành một hố khổng lồ có đường kính khoảng bảy, tám trăm mét.

Trong nháy mắt Đại Dung Thụ Vương rơi xuống, rễ cây của Đại Dung Thụ Vương và Thiên Đằng Vương bị đứt ít nhất bảy phần, đây là bị lực rơi khổng lồ của Đại Dung Thụ Vương trực tiếp làm gãy.

Người di chuyển thì sống, cây di chuyển thì chết.

Lúc này, Đại Dung Thụ Vương đã vô cùng suy yếu…

Vèo vèo vèo vèo…

Trên bầu trời đêm.

Hàng trăm đạo độn quang.

Giống như mưa sao băng, bay về phía hố sâu khổng lồ.

Giữa không trung, từng con Chiểu Trạch Phi Long lần lượt rơi xuống.

Có con Chiểu Trạch Phi Long thậm chí còn bỏ cả tổ của mình, trực tiếp vỗ cánh bay đi.

Dưới đáy hố sâu.

Có ba con Lục Mao Quy, lúc này trên lưng ba con Lục Mao Quy, chảy ra chất lỏng nhàn nhạt.

Đó là trứng Chiểu Trạch Phi Long.

Vỏ trứng vỡ rồi, chảy nước rồi.

Kiều Phu Sơn, Tống Tân Nguyên còn có Tần Thiên Lâm đều ngơ ngác.

Ba người bọn họ cho dù có bản năng thông thiên, cũng không có cách nào khôi phục lại quả trứng đã vỡ.

Bây giờ Kiều Phu Sơn ba người phải đối mặt với hai lựa chọn, một là cởi Lục Mao Thần Trang ra, hủy bỏ ngụy trang thực vật, hai là đội quả trứng đã vỡ đang chảy nước tiếp tục ngụy trang thành thực vật.

Ngay sau đó, Kiều Phu Sơn nhìn thấy hàng trăm đạo độn quang trên bầu trời, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Chiểu Trạch Phi Long.

Điều này có nghĩa là có rất nhiều Cổ Tiên xuất hiện, ngay cả Chiểu Trạch Phi Long cũng chỉ có thể tránh lui.

Không thể nghi ngờ, bản thân đã bị cuốn vào cuộc chiến.

Coi trọng chữ “chờ”.

Tiếp tục lựa chọn làm thực vật.

Ngay khi Kiều Phu Sơn chuẩn bị “chờ” đến cùng, “chờ” đến chết thì thôi.

Trên mặt đất đột nhiên mọc lên vô số dây leo, những dây leo này giương nanh múa vuốt, như Ma quỷ loạn vũ.

Phập phập phập…

Ba cây dây leo bay múa, lao thẳng về phía Tần Thiên Lâm, Tống Tân Nguyên và Kiều Phu Sơn.

Phập phập…

Tần Thiên Lâm và Tống Tân Nguyên vì trên lưng đeo Lục Mao Thần Trang nặng nề nên hành động bất tiện.

Bị hai cây dây leo trực tiếp xuyên qua ngực.

Dây leo mảnh mai xuyên qua thân thể hai người, bắt đầu điên cuồng hấp thu huyết nhục của bọn họ.

Hai người khô héo với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Đây là hình thái cuồng bạo của Thiên Đằng Vương.

Làm như vậy không thể hấp thu trọn vẹn dinh dưỡng của con mồi, nhưng hiện tại không phải là lúc hấp thu dinh dưỡng của con mồi, mà là lúc chiến đấu sinh tử tồn vong.

Kiều Phu Sơn dù sao cũng là Võ Tiên, trong nháy mắt dây leo tấn công, hắn lập tức xé rách Lục Mao Thần Trang, hóa thành một đạo độn quang bay lên trời.

Độn quang vừa mới bay lên trời, ba tên Cổ Tiên đã bao vây hắn, chỉ nghe Kiều Phu Sơn hét lớn một tiếng: “Ta muốn phản bội hắc ám, đầu quân ánh sáng!”

Ba tên Cổ Tiên nhìn nhau cười.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Rừng cây đa.

Trong một hốc cây.

Cửu Cát toàn thân đỏ rực, dốc toàn lực luyện hóa dược lực của Hồng Thánh Quả.

Đột nhiên.

Cửu Cát đột ngột mở mắt.

Hắn cảm thấy mặt đất đang di chuyển.

Không!

Không phải mặt đất đang di chuyển, mà là toàn bộ hốc cây bị kéo lê.

Lực kéo đến từ dưới lòng đất.

Ầm ầm ầm ầm ầm…

Vô số tiếng rễ cây gãy vang lên.

Ngay sau đó là tiếng ầm ầm của mặt đất sụp đổ.

Đất rung núi chuyển, long trời lở đất.

Cửu Cát xông ra khỏi hốc cây, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Vô số đạo độn quang xé rách bầu trời đêm, bay về phía trung tâm.

Chẳng lẽ là Đại Chu Thánh Hoàng?