← Quay lại trang sách

Chương 638 Đánh giá thực lực 2

Tần Hải Dương này chắc chắn là muốn dùng bí mật này để uy hiếp Hoắc Tân Phong, từ đó có được chỗ tốt, chỉ là hắn ta tham sống sợ chết, có phần không dám.

Ngược lại là Cửu Cát, Tần Hải Dương cảm thấy an toàn hơn nhiều, cho nên mới dám nhiều lần mở miệng đòi hỏi chỗ tốt.

Mục đích Tần Hải Dương tìm Cửu Cát không chỉ là vì muốn có phương thuốc của Hỏa Độc Cổ, mà hắn ta còn muốn thông qua Cửu Cát để móc nối với Mông Trạch, để cho gia tộc có thể làm gian thương, buôn bán với cả Yêu tộc Mông Trạch và Cửu Châu, hai bên đều có lợi.

Lục soát xong ký ức.

Cửu Cát mở mắt, cau mày suy nghĩ có nên đến Tần gia một chuyến để giải quyết hậu hoạn hay không.

Vốn dĩ Cửu Cát và Lý Phượng Nghi chỉ là gặp thoáng qua, Lý Phượng Nghi lại không biết tên của hắn, cho dù biết bản thân bị người sống luyện Cổ cũng không làm gì được, chỉ có thể tự nhận xui xẻo, cho nên hắn mới tha cho ả ta một mạng.

Nhưng bây giờ Lý Phượng Nghi rõ ràng có Tần gia làm chỗ dựa, hơn nữa còn biết rõ lai lịch của hắn, việc này có phần phiền phức.

Không diệt trừ ả ta, cuối cùng sẽ trở thành một mối họa ngầm.

Nhưng trước khi đi Tần gia, Cửu Cát vẫn nên quay về phủ Tướng quân một chuyến, nhận một nhiệm vụ đi sa mạc, thuận tiện xem thử quân công mà Hoắc Tướng quân đã hứa có đưa đủ hay không?

Nếu như không đủ thì sẽ uy hiếp hắn ta.

Hoắc Tân Phong cũng chỉ ngang hàng với Bạch Ấu Anh mà thôi.

Nay Bạch Ấu Anh còn đang ngoan ngoãn bị nhốt trong mai rùa, nếu thực lực của cả hai tương đương, Cửu Cát căn bản cũng không cần phải sợ họ Hoắc kia.

Võ Tiên mạnh nhất Nhân tộc cũng chỉ là Vân Huy Tướng quân Hứa Tử Hiếu, thực lực Nguyên Tiên cửu giai.

Minh Uy Tướng quân Bạch Ấu Anh, Hoắc Tân Phong cũng gần như là Nguyên Tiên thất giai bát giai. Nếu bàn về thực lực, hẳn là Cao Dực tứ chuyển Cổ Tiên mạnh hơn một chút, đánh ngũ chuyển Cổ Tiên cũng chưa chắc đã là đối thủ.

Hứa Tử Hiếu đoán chừng cũng có thể đánh ngũ chuyển Cổ Tiên, cùng với các loại Yêu Vương như Thạch Xà yêu.

Nghĩ tới đây, Cửu Cát cầm mai rùa mở miệng hỏi: “Võ công của Vân Huy Tướng quân Hứa Tử Hiếu dưới trướng Mông Trạch Tướng quân chỉ có Nguyên Tiên cửu giai có phải là quá thấp, hắn có thể đánh thắng được ba Đại Yêu Vương Mông Trạch hay không?”.

“Ngươi đừng có mà xem thường Hứa Tướng quân, càng không nên xem thường quân viễn chinh Nhân tộc chúng ta. Hứa Tướng quân đã từng đơn đả độc đấu với Phệ Hồn Yêu Vương, có thể nói là bất phân thắng bại…”

“Võ Tiên nhân tộc chúng ta từ nhỏ đã tỷ thí trong Võ viện, đều đã luyện thành một thân tuyệt kỹ cả rồi. Đến cấp độ của Hứa Tướng quân, pháp khí và phù lục hắn sở hữu cũng có thể nói là nhiều vô số kể. Nếu như lại phối hợp thêm với quân sĩ lấy chiến trận chống lại, cho dù là Đại Trùy Yêu Vương bị vây khốn cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.” Lãnh Ngọc Trinh cao giọng nói.

“Vây khốn? Nói thì dễ dàng nhưng Đại Trùy Yêu Vương là Thất Nguyệt Thanh Đường, hắn biết bay, làm sao mà vây khốn?”.

“Ngươi đã từng nghe nói qua trận pháp chưa? Nếu như có thể dẫn Thất Nguyệt Thanh Đường vào trận pháp, đừng nói là biết bay, cho dù là có thể thi triển thuật độn thổ cũng không được, huống chi Thất Nguyệt Thanh Đường chỉ có thực lực cường đại vào ban đêm. Nếu như là ban ngày, địa hình lại là sa mạc, bảo đảm hắn có đến mà không có về.” Bạch Ấu Anh ở bên cạnh cười nhạo nói.

Nghe hai nữ nhân này ngươi một lời ta một câu, Cửu Cát cũng đánh giá lại thực lực của các tướng lĩnh cao cấp Nhân tộc.

Thực lực của Hoắc Tân Phong có lẽ tương đương với Bạch Ấu Anh, nhưng Bạch Ấu Anh chỉ có hai bàn tay trắng, Hoắc Tân Phong thì có pháp khí, có phù lục, có thể không trở mặt thì tốt nhất là không nên trở mặt.

Mông Trạch Tướng Quân phủ.

Khách điếm Tụ Hiền Lâu.

Tiểu nhị bưng một mâm gan heo lên lầu hai.

Trong một gian phòng thượng hạng ở lầu hai.

Rượu và thức ăn được bày đầy trên bàn.

“Khách quan… Gan heo của ngài đây.”

“Còn món nào nữa không?” Cửu Cát hỏi.

“Món ăn đã lên đủ rồi ạ.” Tiểu nhị nói.

“Vậy ngươi ra ngoài đi, đóng cửa lại.” Cửu Cát phân phó.

“Khách quan… Một bàn rượu thịt lớn như vậy mà ngài ăn một mình sao?” Tiểu nhị kỳ quái hỏi.

“Đúng vậy, ta ăn một mình.”

“Vâng… Vâng ạ.”

Khi tiểu nhị rời khỏi phòng.

Cửu Cát vỗ vào mai rùa một cái, Lý Tiểu Thúy liền hiện ra trong phòng.

“Nàng ngồi xuống cùng ăn đi.”

“Ừm.” Lý Tiểu Thúy gật đầu.

Một bàn rượu thịt, hai người ăn hết một nửa.

Số còn lại được Cửu Cát gói ghém cẩn thận, bỏ vào trong mai rùa. Nếu Bạch Ấu Anh và Lãnh Ngọc Trinh muốn ăn thì ăn, không muốn ăn thì ném vào trong Thanh Đồng Cổ chung cho Chiểu Trạch Trùng ấp trứng là được.

Đối mặt với một bàn đồ ăn thừa, Lãnh Ngọc Trinh không động đũa. Dù sao với thân phận là Võ Tiên, nàng hoàn toàn có thể không ăn không uống. Điều khiến Lãnh Ngọc Trinh bất ngờ chính là Bạch Ấu Anh lại ăn rất ngon lành.