Chương 724 Số Mệnh Cổ 2
Bên trong mai rùa.
Thiếu niên Tiêu Cát 15 tuổi đột ngột xuất hiện.
Bạch Ấu Anh: “Cửu Cát?”.
Tiêu Cát gật đầu, đi thẳng về phía thân thể của mình.
Lúc này, thân thể Cửu Cát đang ngồi xếp bằng.
Bên ngoài mai rùa đã trải qua 5 năm, nhưng trong mai rùa, lại chỉ như một cái búng tay.
Tiêu Cát ngồi đối diện Cửu Cát.
Trán hơi cúi xuống.
Âm phong cuộn lên.
Hư ảnh Cửu Cát từ trên người Tiêu Cát hiện ra, sau đó chui vào trong cơ thể Cửu Cát.
Cơ thể Cửu Cát khẽ run lên, rồi mở mắt.
Bạch Ấu Anh: “Thế nào?”.
Cửu Cát cử động tay chân, cảm thán: “Trải qua 5 năm, vẫn trơn tru như trước”.
Lý Tiểu Thúy: “Chúng ta đã trải qua 5 năm rồi sao?”.
Cửu Cát: “Đối với ta là 5 năm, đối với các ngươi là 7 năm”.
Lãnh Ngọc Trinh: “7 năm thời gian…”.
Ba nàng đều kinh hãi.
Lý Tiểu Thúy: “7 năm thời gian, chỉ như một cái búng tay”.
Cửu Cát: “Kể cả là ở bên ngoài mai rùa, 1 năm thời gian, cũng chỉ như một cái búng tay, hiện giờ tốc độ thời gian bên trong và bên ngoài mai rùa đã đồng bộ, bên ngoài mai rùa là Nhiệt Tuyền Châu, các ngươi có thể ra ngoài đi dạo”.
Cửu Cát phất tay.
Bạch Ấu Anh, Lãnh Ngọc Trinh và Lý Tiểu Thúy đều xuất hiện ở bên ngoài.
Sau khi ba người rời đi, Cửu Cát chộp lấy đầu lâu đẫm máu của Thực Hồn Ma Vương.
Trong đầu lâu này có một con Tâm Nhãn Cổ ngũ chuyển, bản thân có thể tấn thăng ngũ chuyển.
Vẫn là cách cũ!
Cửu Cát bổ đôi đầu lâu, từ trong não bộ đẫm máu chộp lấy Tâm Nhãn Cổ.
Bạch Ngân chân nguyên tam chuyển rót vào, quả nhiên, không hấp thu.
Bốp!
Hắn hung hăng ném Tâm Nhãn Cổ ngũ chuyển lên tảng đá, ném con Cổ trùng màu lam này cong queo, dịch thể bên trong văng tung tóe.
Cửu Cát lại cầm Tâm Nhãn Cổ ngũ chuyển luyện hóa…
Tâm Nhãn Cổ ngũ chuyển bắt đầu hấp thu Bạch Ngân chân nguyên tam chuyển của Cửu Cát, tốc độ hấp thu cực nhanh…
May mà Cửu Cát có rất nhiều nguyên thạch bổ sung…
Bên ngoài…
Bạch Ấu Anh, Lãnh Ngọc Trinh và Lý Tiểu Thúy cùng nhau đi dạo trong rừng, dường như nhìn cái gì cũng mới mẻ.
Nhưng xem lâu cũng chán.
Ba người nướng cá bên bờ sông.
Giống như đi dã ngoại.
Bên trong mai rùa.
Cửu Cát cất Tâm Nhãn Cổ ngũ chuyển vào trong Không Khiếu.
Lúc này, Tâm Nhãn Cổ ngũ chuyển vẫn chưa được luyện hóa hoàn toàn, nó vẫn còn rất nhiều ý thức tự do.
Khi Tâm Nhãn Cổ ngũ chuyển tiến vào Không Khiếu, Tâm Nhãn Cổ tam chuyển trong Không Khiếu của Cửu Cát lập tức lao lên, trong Không Khiếu triển khai một cuộc chiến sống mái với Tâm Nhãn Cổ ngũ chuyển.
Tâm Nhãn Cổ tam chuyển là Bản Mệnh Cổ của Cửu Cát, đến giờ Cửu Cát vẫn chưa biết cách thay đổi Bản Mệnh Cổ, nhưng hắn có một phương pháp đơn giản, đó là luyện Cổ…
Nguyên lý cơ bản của luyện Cổ, là hai con Cổ trùng nuốt chửng lẫn nhau, con còn lại chính là con mạnh nhất.
Cái gọi là thành vương bại khấu, vật cạnh thiên trạch.
Kẻ thắng sống, kẻ bại chết.
Điều này bất kể là đối với Cổ trùng hay con người, đều giống nhau.
Cửu Cát chỉ là thay đổi cái lồng thành Không Khiếu mà thôi.
Hai con Tâm Nhãn Cổ đều do Cửu Cát luyện hóa, bất kể là con nào thắng con nào bại, kết quả cuối cùng, chính là Cửu Cát có được Tâm Nhãn Cổ mạnh nhất, hơn nữa Tâm Nhãn Cổ vẫn ở vị trí Bắc Đẩu, quần tinh vây quanh.
Giải quyết xong Tâm Nhãn Cổ, Cửu Cát lại cầm lấy một con Cổ trùng khác.
Con Cổ trùng này to bằng nắm tay, toàn thân màu lưu ly.
Cửu Cát rót Bạch Ngân chân nguyên tam chuyển vào…
Quả nhiên.
Con Cổ trùng này căn bản không hấp thu.
Nói cách khác, con Cổ trùng này chắc chắn ở trên tam chuyển.
Bốp!
Cửu Cát không khách khí vung con Lưu Ly Cổ trùng nện vào bàn đá.
Bàn đá bị nện vỡ một góc.
Lưu Ly Cổ trùng, vẫn sáng bóng như mới…
Cửu Cát: “Cái này…”.
Cửu Cát ném con Cổ trùng trong tay lên cao.
Hỏa Diệm Đao!
Đao quang lóe lên.
Lưu Ly Cổ trùng lại không hề hấn gì.
Cho dù là cục sắt cũng phải nứt một đường.
Quy tắc thiên địa.
Cửu Cát cầm Lưu Ly Cổ trùng nghiên cứu.
Thực Hồn Ma Vương gọi thứ này là Ngự Mệnh, nó cực kỳ tà dị, quy tắc thiên địa gia trì trên đó, khiến nó không thể bị tiêu diệt, không thể bị phá hủy, càng không thể bị mài mòn.
Chỉ cần mang thứ này ra khỏi mai rùa, lập tức sẽ gây sự chú ý của tồn tại đỉnh cao thế giới này.
Đã thứ này không thể bị phá hủy, cũng khó mà mài mòn, vậy bản thân giữ bên người chưa chắc đã là chuyện tốt…
Cửu Cát đột ngột xuất hiện bên ngoài mai rùa.
Lý Tiểu Thúy: “Phu quân… Mau lại đây ăn cá nướng”.
Cửu Cát mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh Lý Tiểu Thúy.
Tận hưởng khoảng thời gian nhàn rỗi hiếm hoi này.
Đột nhiên.
Sóng nước cuồn cuộn.
Một tên Thú Nhân đầu cá trê từ dưới nước bò lên.
Chỉ thấy tên cá trê nhân há to miệng đầy răng nanh nói: “Nơi này là Bôn Ba Nhĩ Hà, mỗi con cá ở đây đều là thuộc hạ của bản đại vương, các ngươi ở đây nướng cá, chính là phạm vào điều cấm kỵ, xem các ngươi là mấy tiểu nương tử xinh đẹp, ở lại làm thiếp thất cho Bôn Ba Nhĩ ta đi”.