- 5 -
Đã gần một tuần trôi qua, mặc chú Tư Thiệt và lũ nhóc mỗi ngày lúc sáng sớm đều đem con Thanh Nhã đến Đồng Ông Cộ và mặc cho con Thanh Nhã trước trời mây cất cao giọng gáy, con đôi và bầy của nó vẫn không xuất hiện. Chú Tư Thiệt nói với lũ nhóc, có thể mưa đã làm nước ngập trên ruộng, bọn chúng có thể đã chuyển vùng khác để kiếm ăn, nhưng chú Tư Thiệt cũng nói là với bản tánh tranh giành lảnh địa chúng cũng không hẳn sẽ bỏ luôn nơi nầy, nên chú Tư Thiệt đã đem những chùm bông lúa treo rải rát nơi vài nhánh trên cao của cây mù u, gần gần nơi chú Tư thường treo chiếc lúp con Thanh Nhã, và hôm qua chú Tư khẳng định bọn con đôi đã trở về khi chú thấy những bông lúa treo đã bị vặt sạch. Mặc dù vậy, cũng thêm một ngày chú Tư và bọn nhóc đi không cũng lại về không. Với kinh nghiệm, chú Tư khẳng đinh bầy con đôi chỉ lẩn quẩn gần đây thôi nên lợi dụng những ngày nắng đẹp nầy, sáng hôm nay chú Tư Thiệt cùng nó và thằng Phệ đến Đồng Ông Cộ chỉ mới tờ mờ, và khi những tia nắng sớm vươn mình trên ngọn mù u thì ba chú cháu đã ẩn mình kín đáo trong lùm mật cật* căng tròn mắt nhìn con Thanh Nhã …
Cù cú cuuuuuuuu … cu cu …
Cù cú cuuuuuuuuuuu … cu cu …
Cù cú cuuuuuuuuuu … cu cu …
Tiếng gáy của con Thanh Nhã cao vút ngân vang trong làn gió sớm của buổi bình minh thôn dã trong lành trải dài trên những táng lá xanh của rừng cây trên Đồng Ông Cộ được rửa sạch bụi sau những cơn mưa lớn đầu mùa vừa qua. Trong chiếc lúp được treo cao vút trên ngọn mù u, con Thanh Nhã sau khi gáy chào buổi sáng, thản nhiên thò mỏ rứt từng hạt lúa vàng của xâu bông lúa treo bên hông chiếc lúp, chổ không có lá cây mù u nguỵ trang, mà Nó và thằng Phệ đã đi mót* để dành hơn cả tuần nay, và y bon như chú Tư đã dự đoán, từ Mộ Dương, một tiếng gáy xoáy vang ngân dài trong nắng …
Cù cú cuuuuuuuuuuuuuuuu cu cu
Cù cú cuuuuuuuuuuuuuuuu cu cu … và một đàn chừng chục con cu cườm đã bay đến. Vừa đáp xuống ngọn cao nhứt của cây mù u, trong lúc những con khác trong đàn đáp rải rát xung quanh, con đôi chúa đàn ưởn cao lồng ngực màu ngói hướng về chiếc lúp của con Thanh Nhã khiêu khích:
Cù cú cuuuuuuuuuuuuuuu cu cu …
Cù cú cuuuuuuuuuuuuuuuu cu cu …
Cù cú cuuuuuuuuuuuuuuuuuu cu cu … và có lẽ như đã chuẩn bị chờ địch thủ con Thanh Nhã trong lúp cũng không kém phần sung mản:
Cù cú cuuuuuuuuuuuuuuuuu cu cu … và trong cái không gian tỉnh lặng của một buổi sáng đẹp trời, hai chú cu cườm thi nhau cất cao giọng gáy …
* mật cật = một loại cây cùng họ với cau, nhưng thấp hơn sống hợp thành từng nhóm …
* mót = thu nhặt những bông lúa còn sót lại khi ruộng đã được gặt xong.
Con Thanh Nhã sau thời gian được nó và thằng Phệ tận tâm chăm sóc, hôm nay như muốn chứng tỏ cho chủ nhân là nó đã sẳn sàng nhập cuộc nên sau một hồi thi nhau gáy với con đôi chúa đàn, nó chậm rải há mỏ mổ từng hạt lúa vàng rươm treo bên ngoai chiếc lúp, dáng điệu thật khoan thai khiêu khích … Không chịu được thái độ coi thường địch thủ của con Thanh Nhã, con đôi chúa đàn phóng mình bay vút lên cao lượn mấy vòng và xà xuống một nhánh mù u cách con Thanh Nhã chừng 2 sải tay. Vừa đáp xuống nó đã phùng lông cổ cất giọng “bo” tức tối:
- Cuuuuu Cuuuuu … Cuuuuu Cuuuuu … Cuuuuu Cuuuuu …
Từ lúc bầy con đôi xuất hiện, Nó theo lời dặn trước của thằng Phệ đã nằm im không dám thở mạnh căng mắt nhìn lên con đôi đang thi gáy với con Thanh Nhã … Nó xuýt xoa trong lòng khi nhìn cái tướng hiên ngang uy vũ của con chim rừng khi quyết tâm chiến đấu với kẻ thù muốn xâm chiếm lảnh địa của mình, và bất chợt Nó buột miệng thì thào khi nhớ một đoạn phim bộ nào đó mà Nó đã xem qua:
- Trông nó như là Tướng Thần vậy … nhưng chưa dứt câu, Nó đã bị thằng Phệ ngắt cho một cái vào chân đau điếng và cả thằng Phệ lẫn Chú Tư Thiệt đều trừng mắt nhìn làm Nó nín khe … Nhưng cũng vừa lúc đó, theo làn gió sớm mai lành lạnh vang vọng xa xa một tiếng gáy khác không kém phần sung mản:
- Cù cú cu cuuuuu … Cù cú cu cuuuuuu … Cù cú cù cuuuuu …
Tiếng gáy mới nầy đã làm con đôi chúa đàn đang nhún mình lên xuống “bo” thách thức con Thanh Nhã nín bặt nghiêng đầu nhìn dáo dát như tìm kiếm và bất ngờ nó tung mình lên bay về hướng vừa phát ra tiếng gáy mới và cả đàn của nó cũng vội vã bay theo, trong lúc phía dưới lùm mật cật chú Tư Thiệt lẩm bẩm:
- Con Thanh Ngọc mắc dịch, sao tự nhiên lại nỗi hứng gáy vào lúc nầy chứ?
- Mà sao vừa nghe tiếng gáy của con Thanh Ngọc, nó lại bay đi vậy chú Tư? … thằng Phệ cũng thì thào hỏi chú Tư, trong lúc Nó tròn xoe đôi mắt nhìn chú.
- Nó đã biết có thêm địch thủ mới và đi tìm đó … hôm nay như vậy là toi công rồi … tụi bây coi thu dọn đồ mình về đi, tao đã có cách chơi với con Tướng Thần của tụi bây rồi. Chú Tư vừa nói vừa nheo mắt nhìn Nó làm Nó khoái chí khi thấy chú Tư cũng gọi con đôi rừng với cái tên Tướng Thần, Nó vừa mới đặt.
Sáng ngày hôm sau lũ nhóc không thấy chú Tư đi lên Đồng Ông Cộ mà lại lấy cái lúp cũ ra o bế lại. Chú cắt hai sợi dây cáp thắng xe đạp mới làm lò xo bật để thay cho cái cũ đã rĩ sét không còn mạnh sức đàn hồi, và thay mới luôn tấm lưới chụp. Nhìn chú làm việc Thằng Phệ không khỏi thắc mắc:
- Mình đã có cái lúp ngon lành rồi, chú Tư còn làm lại cái nầy chi vậy?
- Ậy, mầy tin tao đi, phen nầy con Tướng Thần của tụi bây có chạy đàng trời … chú vừa trả lời thằng Phệ vừa bập bập điếu thuốc rê …
Thằng Phệ lại hỏi:
- Mà sao hôm nay mình không lên Đồng Ông Cộ kiếm nó tiếp vậy chú Tư?
- Ai nói mầy vậy, nhưng mình không đi buổi sáng, mà chạng vạng mình mới đi … Chú Tư nói xong, tay chú đã kéo cánh cửa bẩy của cái lúp lên và buông xuống thử:
- Ngon lành hihihii … chú cười khi cánh cửa đập xuống ngay ngắn trơn tru … chú nhìn lũ nhóc:
- Chiều nay, tao và thằng Phệ lên Đồng Ông Cộ trước để chuẩn bị mọi thứ và ngủ đêm trên đó, sáng sớm tụi mầy lên sau nha …
Nó, Hưng Rèo và Đức Cống nhao nhao:
- Tụi con đi luôn không được sao chú Tư?
Chú Tư nhìn Nó:
- Tụi mầy muốn đi cũng được, nhưng thằng Bình, mầy là dân thành phố, ngủ ngoài trời gió máy, rủi bịnh, dì Út mầy cằn nhằn ai chịu nỗi mậy?
Thằng Phệ chen vô:
- Lúc nầy nóng thấy mồ, ngủ ngoài trời mới đã chứ chú Tư, con vái cho ổng mưa xuống một trận sẳn đó mình soi ếch luôn hiihhiiii …
- Soi ếch …? Nó nhìn thằng Phệ …
- Ừ, mầy không biết đâu … thằng Phệ gật đầu … ban đêm mà mưa lâm râm, lũ ếch trốn trong hang sẽ ra ngoài tắm mưa, và trên ruông chổ nào nước mưa đọng vũng tụi nó sẽ tìm đến bắt cặp, mình sẽ theo tiếng kêu của tụi nó mà đi đến nắm cổ cả chàng và nàng luôn hiihhii …
Nghe thằng Phệ nói có vẽ ngon ăn lắm, nhưng khi nghe chú Tư lên tiếng:
- Nắm cổ cả chàng và nàng hay lại chụp ếch bà* vậy mậy?
- Chú Tư nầy … Phệ ta tiu nghỉu …
Nhìn Nó đang trơ mắt nhìn hết đứa nầy sang đứa khác trong bọn, chú Tư mĩm cười:
- An chí đi nhỏ, mầy còn ở đây, ruộng nổi nước chút, tao sẽ dẩn mầy đi soi …
Thiệt tình lần nầy chuẩn bị kế hoạch mới để bắt cho bằng được con đôi rừng nên đồ đạt cũng khá nhiều để mang theo nên cuối cùng thì chiều hôm đó, chú Tư cũng cho Nó cùng bọn trẻ đi theo, sau khi qua nhà xin phép Ông bà Ngoại và Dì Út Nhung của Nó.
* chụp ếch: ý nói bị trợt té.