← Quay lại trang sách

Chương 104 Thế lực đứng sau

Phải nhanh lên. Đầu Trọc trong lòng khẽ tính toán, trong lúc áp chế đối phương, sau lưng hắn nứt ra, một chuôi đao màu đỏ đen nhô ra từ vai phải.

Đó là binh khí uy lực nhất của hắn được chế tạo từ hợp kim cao cấp cực kỳ đắt tiền, độ bén nhọc cực khủng, có thể cắt đại bộ phận kim loại đặc chủng trên thị trường

Coi như là hắn đối mặt thì cũng không đỡ được một đao.

Bụp!

Lại một đao hung hăng đẩy Lý Trình Di ra, chém tung tóe không ít mảnh nhỏ màu tím.

Đầu Trọc sắc mặt nghiêm nghị, đưa tay về phía bả vai, cầm đao.

Đột nhiên bàn tay hắn dừng lại, cả người bất ngờ nhào xuống mặt đất, phảng phất đất đá nơi đó có cái gì cực kỳ quan trọng đối với hắn.

Đầu trọc buông thanh đao, cả người tựa như quân bài tây, ngã sấp xuống đất.

Hai tay ôm một đống đất vụn, phảng phất đó là bảo vật trân quý nhất trên thế giới.

Đây là hoa ngữ! Trầm Túy chi thủ!

Nhân cơ hội này, Lý Trình Di nhào về phía trước, một tay cầm chuôi dao trên vai đối phương.

Bùm!!

Anh chưa kịp rút đao ra, ngực bụng lại bị đầu trọc đấm mạnh một quyền.

Trầm Túy Chi Thủ chỉ khống chế được đối phương một giây!?

Lý Trình Di không kịp giật mình, cả người bị đánh bay lên không trung, ngã về phía sau xa hai mét, nửa ngồi xổm trên mặt đất.

Keng!

Đầu Trọc nhân cơ hội rút đao, chém vào đầu Lý Trình Di.

Ánh đao như cầu vồng, trong nháy mắt rơi xuống.

Rầm!

Một tiếng giòn tan vang lên, Hoa Lân Y trên người Lý Trình Di đột nhiên vỡ nát, hóa thành vô số cánh hoa màu tím tản ra.

Anh ngẩng đầu nhìn lưỡi dao cầu vồng nhanh chóng rơi xuống.

Lay-ơn!

Xoẹt!!

Một ánh kiếm bắn ra, trong nháy mắt đâm thủng thân thể tên đầu trọc.

Giờ khắc này, tất cả xung quanh đều giống như ngưng trệ.

Vô số cánh hoa tử đằng bay múa quanh Lý Trình Di, biến sắc như cát bụi.

Rất nhanh cánh hoa màu tím rút đi, hóa thành màu vàng óng ánh nhàn nhạt.

Cánh hoa màu vàng tản ra, lộ ra tình huống lúc này của anh.

Lúc trước tử đằng hoa hoa lân y đã biến mất không thấy, thay vào đó là một bộ áo giáp màu vàng kim rất nặng.

Áo giáp giống như đồng nguyên chất, mũ giáp giống như châu chấu, nhìn dữ tợn. Trán, hai vai, khuỷu tay, đầu gối, toàn bộ đều có gai nhọn thủy tinh màu vàng kim dày đặc.

Từng cây gai nhọn giống như một thanh đoản kiếm sinh trưởng trên áo giáp.

Ngoài ra, sau lưng áo giáp còn có bánh xe tròn do ít nhất mấy chục thanh kiếm màu vàng kim tạo thành.

Lưỡi kiếm trên bánh xe có thanh dài, có thanh đoạn, có thanh nhọn…… nhưng cuối mỗi một thanh đều lóe lên hàn quang sắc bén.

Trong đó có năm lưỡi kiếm dài nhất, hướng bên ngoài ước chừng kéo dài ra hơn một mét, vừa vặn chính là đâm vào ngực tên đầu trọc.

Xoạt.

Lý Trình Di vươn tay, rút ra một thanh kiếm trong bánh xe thanh kiếm sau lưng, đứng lên.

Khi anh đứng lên, thanh kiếm cũng rút khỏi người tên đầu trọc.

"Tại sao không để ta hỏi kẻ chủ mưu là ai..." Lý Trình Di than thở, hai tay vạch về phía trước.

Hai thanh trường kiếm chợt xẹt qua khuôn mặt ngốc trệ của đầu trọc, thân thể vừa rồi còn tương đối cứng rắn, dưới lưỡi kiếm của Hoa Lân Y lay-ơn, tựa như cắt khoai tây, dễ dàng bị cắt ra một hình chữ X.

“Đây là... cái gì!! " Thanh âm đầu trọc đứt đoạn, rồi tắt bặt.

Hắn ta hoàn toàn không cách nào hiểu được hết thảy những gì mình nhìn thấy, vừa rồi đó là cái gì!?

Áo giáp bao bọc xương? Áo giáp sinh học? Hay là công nghệ tiên tiến nhất?

Phụt!

Nhưng lúc này hắn ta không thể biết được nữa, đầu hắn bị cắt thành 4 mảnh.

Lý Trình Di buông tay ra, lưỡi kiếm trong tay tự động tan đi, hóa thành cánh hoa lay-ơn màu vàng, sau đó trong bánh xe phía sau tự động ngưng tụ ra lưỡi kiếm bù vào lỗ hổng.

Đây chính là Hoa Lân Y lay-ơn, tuy rằng năng lực hoa ngữ là kiên cố, nhưng phòng ngự của Hoa Lân Y lại không được tốt lắm, chủ yếu chính là tiến công.

Hoa ngữ của Lay-ơn là kiên cố, thay vì nói là vì phòng ngự, không bằng nói là vì tăng cường tiến công, khiến cho tất cả các lưỡi kiếm của Lân Y lay-ơn mạnh mẽ hơn, bất khả xâm phạm hơn khi tấn công và không dễ bị gãy."

'Ngay từ đầu chính là mình không nghĩ ra, Hoa ngữ của lay-ơn chỉ là vừa vặn thích hợp phối hợp với phòng thủ Hoa Lân Y khác, bản chất của nó là tiến công.'

Anh cúi đầu nhìn bộ áo giáp trên người mình, từ trên xuống dưới ít nhất khảm hơn mười lưỡi kiếm, khắp nơi đều là hoa văn tinh vi của hoa lay-ơn.

Phục hồi tinh thần lại, Lý Trình Di cúi đầu nhìn đầu trọc, lại rút kiếm, bổ liên tiếp xuống.

Chỉ chốc lát sau, đầu trọc cả người bị cắt thành mấy chục mảnh nhỏ.

Tất cả mảnh vỡ bên trong không có bất kỳ vết máu máu thịt, tất cả đều là mảnh vỡ linh kiện kim loại bên ngoài.

"Người máy hay người cải tạo toàn thân?" Lý Trình Di trong lòng nghiêm nghị. Vì phòng ngừa bí mật Hoa Lân Y bị bại lộ, anh nhìn xung quanh, bắt đầu vung kiếm chém vụn mảnh vỡ.

Sau khi cắt một vài miếng, anh đã nghĩ ra một ý tưởng tốt hơn.

Lúc này cả người nhào tới mảnh vỡ thân thể của tên đầu trọc sau đó lăn qua lăn lại.

Trên vảy y của Hoa lân y Lay-ơn mang một lượng lớn lưỡi kiếm, tựa như máy khuấy lăn qua lăn lại mấy lần liền đem mảnh vỡ của đầu trọc nghiền thành mảnh vụn nhỏ hơn.

Sau khi xác định không có một thiết bị hoàn chỉnh, Lý Trình Di mới đứng dậy, rũ mảnh vụn trên người, bước nhanh rời đi.

Tìm một camera Góc chết trong ngõ nhỏ, đổi lại trạng thái bình thường, lúc này Lý Trình Di mới chạy chậm về phía quán bar kẹo.

Nếu anh bị tập kích, như vậy người của công ty, rất có thể cũng gặp phải tập kích.

Những người tập kích kia rốt cuộc từ đâu tới, thân phận bối cảnh gì, tại sao muốn tập kích anh? Tất cả phải được làm rõ.

Anh chạy như điên dọc theo ngõ nhỏ, rất nhanh anh liền tìm được một lối ra vào, vọt tới bên đường.

Bên đường cách đó không xa chính là bến xe buýt, cách bến xe buýt không xa đang đậu từng chiếc xe cảnh sát.