Chương 108 Tháp tuyệt vọng
Tôi đã vào Góc chết 2 lần, sắp sửa vào lần nữa, sợ lần này khó tránh được chuyện không may, tôi định đến trường học đòi lại tiền mấy tên côn đồ vay của tôi" -- Phúc Lợi Quân.
"Tôi thích Tiểu Khả đã lâu, đêm nay liền đi tỏ tình, không được liền làm tới, mặc kệ!"-A Đức là bạo chúa
“Cậu có phải là đàn ông không đấy, làm chuyện ghê tởm với một cô gái tốt như vậy, cậu muốn hủy hoại cô ấy cả đời?"- Thải Hồng Đường.
“Liên quan cứt gì đến cậu, tôi cũng sắp chết rồi, muốn làm gì thì làm cái đó, cậu quản được à?"- A Đức là bạo chúa.
“Ra ngoài solo. "Thải Hồng Đường.
“Tôi, con gái, xinh, đánh thắng thì cho cậu, he he he" Thải Hồng Đường.
"Chơi luôn, nổ địa chỉ!" – A Đức là bạo chúa.
"Bên cạnh vòng xoay ngựa gỗ công viên Bóng Ma, năm giờ sáng mai, chờ cậu 15 phút, không đến tôi sẽ mang thuốc nổ đi tiễn cả nhà cậu chầu giời!"- Thải Hồng Đường
“Không đến mức đó chứ em gái, mọi người bình tĩnh một chút " Tư Mã Văn Tam.
" Không chừng lúc nào cũng sẽ lên đường, bình tĩnh cái shit, khuyên nữa tôi cũng cho anh nổ luôn!" - Thải Hồng Đường
“Tốt nhất cậu đừng đùa với tôi. Mẹ nó, ngày mai ông mày chết cũng ** mày một cái! "-- A Đức là bạo quân.
Lý Trình Di hít sâu một hơi, đám bạn trong này ai nấy đều nóng nảy như vậy?
Anh ngẩng đầu, thấy Tư Mã Quy cười tà mị với anh.
Nhìn xem, đây là Tháp Tuyệt Vọng. Bầu không khí rất tốt, tất cả mọi người rất hòa hợp.
“Cái này còn gọi là hòa hợp?? "Lý Trình Di hỏi ngược lại.
“Cậu nói Thải Hồng Đường và A Đức? Rất bình thường, trong nhóm luôn có người như vậy, dù sao Góc chết không thể thoát khỏi, mỗi ngày thần kinh đều căng thẳng, sợ mình không cẩn thận rơi vào, sau đó người cũng không còn. Cho nên, điên cuồng một chút cũng rất bình thường. "Tư Mã Quy trả lời.
Kỳ thật Thải Hồng Đường đã xử lý mấy tên trả thù xã hội. Cô em này thực lực rất mạnh, gia cảnh lại tốt, tam quan cũng chính trực.
Anh ta khởi động xe, chậm rãi rời khỏi biệt thự, vừa xoay tay lái, vừa nhẹ giọng nói tiếp.
"Tháp Tuyệt vọng, có thể có tư cách gia nhập vào, ít nhất cũng là sống qua một lần, cho nên bên trong thành viên cơ bản đều không đơn giản. Giống như cậu, có thể một lần đi ra khỏi Góc chết, cũng tuyệt đối có bí ẩn thuộc về mình."
“Nói rất đúng. "Lý Trình Di gật đầu.
"Cho nên, giống như công ty của ông chủ Tân Đức Lạp vậy, mọi người ở trong nhóm cũng đều vì con đường kiếm tiền mà thôi, chẳng qua ông ta có con đường tương đối ổn định, có uy tín."
Tôi nghe ông chủ Tân Đức Lạp nói cậu muốn kiếm tiền, trong nhóm này có vài ông anh bà chị là tỷ phú, cậu có thể thử nhận nhiệm vụ, kiếm tiền không phải chỉ có mỗi ở chỗ Hồng Cẩm " Tư Mã Quy cười giải thích.
“Hóa ra như vậy” Lý Trình Di lúc này bắt đầu lật xem trong nhóm thông báo, ở phía trên quả thật thấy được có mấy thành viên treo giải thưởng nhiệm vụ.
“Góc chết thứ tư, lần thứ hai tiến vào, cần hai người, điều tra môi trường bên trong để xác định mức độ nguy hiểm và cách ứng phó. Lương năm triệu."
" Góc chết thứ bảy, lần thứ ba tiến vào, sau khi đi vào, an toàn của người nhà không được bảo đảm, bị thế lực kẻ thù lần trước bị Góc chết giết chết tìm được, cần người bảo vệ, thời gian ba ngày." Lương một triệu một ngày.
"Tuyển gấp! Góc chết nước biển, lần thứ hai tiến vào, cần năm người, xác định hoàn cảnh địa hình bên trong, thời gian năm ngày! Lương tám trăm ngàn mỗi người mỗi ngày.
Nhìn những nhiệm vụ này, Lý Trình Di mới hoàn toàn cảm nhận được, Tư Mã Quy nói ông đầu quân vào công ty ông chủ Tân Đức Lạp chỉ là một trong những con đường kiếm tiền.
Thật muốn người có bản lĩnh, ở trong nhóm này, muốn kiếm tiền thật sự quá dễ dàng.
"Cho nên, Tư Mã, anh cũng không phải là nhân viên của ông chủ Tân Đức Lạp?" Lý Trình Di ngẩng đầu lên hỏi.
"Đương nhiên, trước khi ông chủ Tân Đức Lạp đến, tôi đã ở đây, mà ông ta cũng sẽ không ở lại đây mãi, Hồng Cẩm cũng chỉ là một điểm ông ta tạm thời mở ở đây, dù sao con ông ta cũng không phải chỉ ở một chỗ, ông ấy cần truy tìm theo dấu vết." Tư Mã Quy gật đầu.
Lý Trình Di hiểu rõ gật đầu.
Quả thật như thế, Tân Đức Lạp nói cho cùng chỉ là người ngoài, mà Tháp Tuyệt vọng nơi này là nhóm thành viên, rất nhiều phỏng chừng đều là người bản địa Nghi quốc, ở chung với nhau trong thời gian dài hơn rất nhiều.
Vì vậy, thái độ của những người này đối với Tân Đức Lạp cũng hoàn toàn khác.
Cái mà Tân Đức Lạp cần là những người đã đi vào Góc chết trên con đường mà con trai ông ta đã đi qua, những chỗ khác ông ta không để ý, cũng không có nhiều thời gian để đi khám phá. Được rồi, đến rồi”.
Tư Mã Quy dừng xe lại, đẩy cửa đi xuống.
Lý Trình Di đi theo, hai người tìm một quán lẩu ven đường, đẩy cửa vào.
Nhân viên phục vụ dẫn đường đưa hai người vào một phòng riêng, đóng cửa ngồi xuống.
"Tôi lập nhóm Tháp Tuyệt vọng, cách một đoạn thời gian sẽ tổ chức hoạt động, có hứng thú có thể đi tham gia, không có hứng thú thì cũng không sao cả. Cho dù cậu không chat cũng không sao cả, mục đích tôi thành lập cái nhóm, kỳ thật cũng là hi vọng mọi người có thể chia sẻ những trải nghiệm này của mình khi đi vào Góc chết, từ đó gia tăng tỷ lệ sinh tồn." Tư Mã Quy rót cho hai người một chén nước trà miễn phí.
“Góc chết là cố định sao? "Hai mắt Lý Trình Di nheo lại.
"Có tồn tại một thời gian, cũng có rất ít là cố định. Nói chung, Góc chết sẽ theo thời gian, dần dần phát sinh các loại thay đổi vặn vẹo, sau đó cuối cùng hoàn toàn biến mất. Về phần biến mất đi nơi nào, không ai biết." Tư Mã Quy nói.
"Như vậy, là người lập nhóm, nếu như anh chết, nhóm này sẽ như thế nào?" Lý Trình Di hỏi một vấn đề nhạy cảm.