← Quay lại trang sách

Chương 115 Tung tích thằng bé mập

Vừa rồi sau cơn giận bộc phát anh đã cắt đứt sự mời chào của máy đánh bạc.

Nhưng hiện tại, anh không hiểu sao cảm giác, cửa hàng xung quanh ở dọc theo con đường bị sương mù xám bao phủ khác với lúc nãy.

Là bởi vì máy đánh bạc bị phá hư sao?

Anh không biết, nhưng anh tin tưởng, máy đánh bạc này tuyệt đối không có khả năng dễ dàng hỏng như vậy.

Những người đi vào lúc trước, anh không tin sẽ không ai nghĩ tới cách phá hỏng máy đánh bạc để thử thoát khỏi Góc chết.

Nhưng hiện tại, ít nhất là trước khi anh tiến vào, máy đánh bạc đều hoàn hảo không tổn hao gì.

Như vậy có nghĩa là, thứ này rất có thể sẽ tự động sửa chữa.

"Bây giờ, có lẽ là những thay đổi khác..." Lý Trình Di cảnh giác nhìn xung quanh.

Chờ đợi những thay đổi mới.

Tầm mắt của anh quét tới quét lui cửa hàng hai bên, một khắc cũng không dám dừng, sợ bỏ sót những thay đổi dù nhỏ nhất.

Vèo!

Đột nhiên, một tiếng rít nhọn từ phía sau nhanh chóng tới gần.

Tốc độ gào rít cực nhanh, từ xa đến gần, khoảng cách hơn trăm mét phảng phất chỉ trong nháy mắt đã tới.

Lý Trình Di chỉ kịp đổi thành Hoa Lân Y Tử Đằng, liền cảm giác lồng ngực bị thứ gì đó đụng mạnh vào.

Bùm!!!

Toàn thân anh chấn động mạnh, khuôn mặt trong mũ bảo hiểm lộ ra một tia...... Mờ mịt?

‘ !? Không đau?

Sắc mặt Lý Trình Di khựng lại, anh vừa mới cảm giác mình bị thương nặng.

Nhưng......

Áo giáp một chút cũng không có cảm giác.

Người khác thật sự thấy được, đụng vào trên người mình là cái gì.

Đó là một quái nhân thần bí cả người mặc áo bào đen rách nát, đội mũ trùm đầu cùng mặt nạ đen.

Ở giữa mặt nạ quái nhân mặc đồ đen có hoa văn chữ thập trắng, không có lỗ mắt mũi miệng mà là một chiếc mặt nạ liền lạc không một khe hở.

Trong tay hắn ta cầm một con dao găm màu đen vặn vẹo như sóng, hung hăng đâm vào ngực Lý Trình Di.

Cú đâm này rất nặng.

Nhưng Lý Trình Di không có cảm giác gì.

Hoa Lân Y Tử Đằng được chồng với hoa ngữ kiên cố, mang đến hiệu quả phòng ngự rất mạnh.

Anh liếc mắt nhìn quái nhân mặt nạ đen trước mặt, đột nhiên phất tay, trong tay tự nhiên ngưng tụ ra một thanh trường kiếm màu vàng thuộc về Lay-ơn.

Bốp.

Quái nhân bị cắt thành hai đoạn, nhưng không có máu chảy ra.

Toàn thân hắn thoáng cái sụp đổ, tựa như một cái vỏ rỗng, chỉ là một bộ quần áo choàng biết hoạt động.

Lý Trình Di mới giải quyết một quái nhân đeo mặt nạ, lập tức lại nghe thấy một tiếng rít bén nhọn nhanh chóng tiếp cận.

m thanh đến từ mọi hướng.

Tất cả từ bên trong cửa hàng, từng hư ảnh màu đen liên tiếp không ngừng hướng anh đánh tới.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Bùm!!

Liên tiếp va chạm hung mãnh, không ngừng nện mạnh vào người Lý Trình Di.

Nhưng vô ích.

Phòng ngự của Tử Đằng Hoa vốn mạnh hơn Lay-ơn, lại chồng lên hoa ngữ kiên cố, lúc này Lý Trình Di không chỉ không có cảm giác gì, còn có hai tay ngưng tụ lưỡi kiếm, chém liên tiếp về phía xung quanh.

Theo tiếng bụp bụp không ngừng vang lên, một đám quái nhân mặt nạ đen không ngừng bị anh chém chất thành đống.

Liên tiếp hơn ba mươi lần rít gào, rốt cục, tiếng rít cũng không còn.

Trong tiệm tạp hóa Ngô Ký phía sau máy đánh bạc, trong bóng tối, chậm rãi đi ra một người mặc áo choàng mặt nạ đen cao hơn hai mét.

Người mặc áo choàng này ăn mặc giống như những quái nhân khác, duy chỉ cao hơn bọn họ rất nhiều.

Những quái nhân cũng chỉ cao 1,7-1,8m nhưng hắn ta cao tới 2 mét thậm chí còn hơn.

Trong tay áo rộng thùng thình, buông xuống hai thanh chủy thủ sắc bén hình rắn.

Đầu chủy thủ còn mơ hồ chớp động hồ quang điện rất nhỏ.

Lý Trình Di thở ra, hai tay hợp lại, hai lưỡi kiếm hợp lại thành một thanh kiếm lớn màu vàng bước nhanh về phía người mặc áo choàng cao lớn kia.

Không có kỹ năng.

Tất cả đều là sức mạnh.

Bốp!

Một tiếng trầm đục vang lên.

Lý Trình Di chém một kiếm hung mãnh về phía đối phương.

Kiếm dài gần hai mét chiếm ưu thế so với thanh chủy thủ chỉ có hơn 10 cm.

Một kiếm này chém nghiêng, đụng vào hai thanh chủy thủ do người áo choàng đâm ra.

Lực chấn động do va chạm khiến thân thể Lý Trình Di khẽ run lên. Sau đó dao găm đứt đoạn, thanh kiếm lớn thuận thế cắt xuống.

Toàn bộ quái nhân áo choàng bị chém từ vai đến thắt lưng, một kiếm chém thành hai đoạn.

Xì......

Nó vặn vẹo nghiêng lệch, trong thân thể phun ra khói đen, đảo mắt ngã xuống đất, biến thành một đống quần áo.

Sức mạnh còn không bằng tên người cải tạo đầu trọc lúc trước. Lý Trình Di thu kiếm đánh giá.

Quái vật này tốc độ không nhanh, sức mạnh so với đầu trọc còn yếu hơn một chút. Trên thực tế uy hiếp không lớn.

Nhưng nghĩ lại, nếu như là người lần đầu tiên tiến vào Góc chết, gặp phải người này, chỉ sợ là đã thiệt mạng.

Người mặc áo choàng này so với quái mặt to lúc trước, ít nhất tương đương với cường độ quái mặt to lần thứ ba tiến vào.

Thậm chí về mặt sức mạnh còn mạnh hơn rất nhiều.

Anh cảm thấy tên này không mạnh lắm chỉ là bởi vì anh hiện tại được tăng cường sức mạnh không ít, Hoa Lân Y đã khiến tốc độ, lực lượng, phòng ngự của anh, đều được tăng lên cực lớn.

Cho nên mới có tư cách đưa ra đánh giá này.

Xì......

Khi một lượng lớn khói đen tản ra từ cơ thể áo choàng, mọi thứ xung quanh bắt đầu xoắn lại.

Lý Trình Di nhanh chóng hiểu được đây là ký ức thoáng hiện xuất hiện.

Anh lúc này giải trừ Hoa Lân Y, đứng bất động tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi.

Trong nháy mắt lóe lên.

Trước mắt anh phảng phất như màn hình TV từ cảnh này đột nhiên nhảy đến cảnh khác.

Tốc độ nhanh đến mức ngay cả Lý Trình Di mở to hai mắt cũng không thấy rõ đã xảy ra chuyện gì.

Phục hồi lại tinh thần.

Anh vẫn đứng ở lối đi nhỏ bên phải cửa hàng ở phố cũ.

Bên phải là một loạt mặt tiền đã đóng cửa, bên trái vừa vặn có chiếc xe màu đỏ chậm rãi chạy qua.

Một con ruồi đen ong ong bay tới gần, lượn một vòng quanh mặt anh, lại bay ra xa.

Gió thổi bay mùi hôi thối trong thùng rác cách đó không xa.

“Người... đâu?! "Lý Trình Di nhanh chóng lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Thế còn tên mập thì sao?

Anh còn phải dựa vào nó tìm được nguyên hình phố sương mù trong hiện thực.

Nhưng đáng tiếc, phía trước đã không còn tung tích của thằng bé mập, Lý Trình Di chạy về phía trước một đoạn, đi tới một góc rẽ, quét mắt nhìn xung quanh, nhưng trên đường hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng thằng bé mập.