Chương 132 Hỏa hoạn
Không phải người bên kia là tốt rồi, thật sự là, trước đó mấy vụ án khiến cho tất cả mọi người cẩn thận từng li từng tí, lo lắng hãi hùng, sợ người liên hội tìm tới gây phiền toái." Từ Trung Sinh thở dài nói, "Tân Đức Lạp cùng liên hội quan hệ rất tốt, đầu năm nay có nhà ai mà không bị điểm án cũ năm xưa, thật muốn lật án triệt để, chả ai chạy thoát."
"Lý Trình Di này thật sự không phải đại biểu cho Tân Đức Lạp, vậy kế tiếp ứng phó thế nào?"
“Có thể được tiền thưởng, vậy khẳng định là người Góc chết, qua không bao lâu nữa cũng chả tồn tại đâu, để ý anh ta làm gì. Bỏ qua là được. Chờ người chết, chúng ta mua lại vườn thực vật trở về là được.
"Như vậy chuyện này liền tạm thời để đó, còn một chuyện khác, tối hôm qua Khổng Tư Thần làm ở bộ phận an ninh của tập đoàn Thiết Phong đi vào một quán bar trên phố."
“Khổng Tư Thần? Lúc này liên hội điều tra nghiêm ngặt, hắn ta chạy tới quán bar làm gì?"
“Thái tử Trịnh Gia Dụ của tập đoàn Thiết Phong đã xảy ra chuyện. Cụ thể chuyện gì không rõ ràng lắm, Khổng Tư Thần xử lý quá nhanh, chưa kịp tra được video. Nhưng có thể khẳng định là có người chết. " m thanh trong tai nghe trả lời.
“Trịnh Gia Dụ vẫn là một đứa bé, rốt cục đã xảy ra chuyện sao? "Từ Trung Sinh không thèm để ý cười cười," Đã sớm cảm giác anh ta sắp xảy ra chuyện, không nghĩ tới kéo dài tới bây giờ mới ra, xem như vẫn là số may”.
"Uh, lần này bởi vì là thời điểm mấu chốt, người của chúng ta tra được, Khổng Tư Thần không chỉ phong tỏa quán bar, còn phái người đi đến con đường núi ở Tư Thành, người của anh vừa đi, ở Tư Thành liền có một tòa nhà xảy ra hỏa hoạn, điều tra nói là rò rỉ khí gas."
Xảy ra chuyện là nhà có 5 người, tổng cộng sáu người bị thiêu chết, trong đó có cha mẹ nạn nhân”.
“Là tác phong của tên Khổng. Chỉ cần không có chứng cứ, cho dù cậu biết là hắn ta làm, cũng không có cách gì làm được hắn. "Từ Trung Sinh cau mày nói.
Vừa rồi Khổng Tư Thần còn phái người bắt người, là phụ nữ, chắc là chị của nạn nhân”.
“Đây là muốn diệt môn a...... "Từ Trung Sinh trầm giọng nói.
" Tập đoàn Thiết Phong thủ đoạn tàn nhẫn, lần này xem ra là dự định trước khi liên hội phát hiện, nhanh chóng kết thúc, thanh trừ tất cả chứng cứ." Chúng ta có cần ra tay không?”
“Không cần, đừng hành động thiếu suy nghĩ, tất cả xem liên hội thế nào đã. "Từ Trung Sinh trầm giọng nói.
…………
Lý Trình Di không rời đi tiệm bán hoa, mà là ở trong lâm viên dạo qua một vòng, sau đó để nhân viên phục vụ đưa anh đến khu vực có hoa Lay-ơn biến chủng.
Rất may mắn, tại một chỗ trong sân nhỏ, anh nhìn thấy hoa lay-ơn vừa mới được nhập về, còn chưa hoàn thành cấy ghép.
“Bên này mới nhập hàng chính là Lay-ơn đa hoa, lúc trước mới chuyển đi một đống, nếu Lý tiên sinh lại đến trễ một chút, thì chỗ hoa này đã không còn. "Nhân viên giải thích.
“Bán rất chạy sao? Lay-ơn này? "Lý Trình Di nhìn Lay-ơn màu trắng màu đỏ chất đống như cỏ dại trong sân, nghi hoặc nói.
Bởi vì rất nhiều nhà giàu, trường học, câu lạc bộ đều phải dùng để ghép với hoa khác, cho nên bán rất chạy. "Nhân viên phục vụ gật đầu.
“Ghép với hoa khác à...... chả trách. "Lý Trình Di gật đầu.
“Ghép hoa chính là cắt thành từng bông rồi bó thành từng bó hoặc lẵng hoa, chậu hoa…..
Không nghĩ tới, Lay-ơn cũng là một trong những hoa rất thường dùng để phối với các hoa khác.
“Tôi có thể bắt đầu kiểm tra không? "Lý Trình Di hỏi.
“Dạ được, nhưng phải cẩn thận đừng làm rơi nụ hoa. "Nhân viên phục vụ biết đối phương là khách hàng lớn của ông chủ, tự nhiên rất lịch sự.
Lý Trình Di xoa xoa tay, đi lên phía trước.
Đưa tay từ ngoài vào trong chậm rãi sờ.
Bên ngoài cùng là mấy đóa Hoa Lay-ơn Báo Xuân, đều là màu tím đậm, ở giữa một đống màu trắng màu đỏ tương đối bắt mắt.
Ngón tay Lý Trình Di vừa chạm vào, nhất thời cảm giác một tia khí tức trong lành thơm mát nhanh chóng tràn vào mu bàn tay, hợp vào ác chi hoa.
Độ tiến hóa Hoa Lân Y Lay-ơn, cũng từ trước 91, chậm rãi nhảy đến 92.
Tay anh không ngừng nghỉ, nhanh chóng sờ từng đóa từng đóa, không buông tha bất kỳ một đóa hoa Lay-ơn nào.
Rất nhanh, vài phút sau, cả người Lý Trình Di khựng lại, đứng thẳng dậy, thở dài một hơi.
Độ tiến hóa, rốt cục viên mãn......
Lay-ơn Hoa Lân Y một lần tiến hóa, rốt cục đạt tới 100%.
Hoàn thành, kế tiếp, chính là hấp thu ác niệm, tiến hóa cùng Hoa Lân Y tử đằng.
Ác niệm...... Nên từ đâu tới...? Trong lòng Lý Trình Di bắt đầu suy nghĩ.
Vườn thực vật có thể cung cấp cho anh nguồn hoa ổn định, vậy ác niệm thì sao?
Cũng có thể bắt chước vườn thực vật, xây dựng một vườn ác niệm tương tự? Cung cấp cho mình nguồn ác niệm ổn định?
Dứt bỏ ý nghĩ trong đầu, Lý Trình Di lại nhìn về phía nhân viên phục vụ.
"Tôi còn muốn tham quan một chút hoa tử đằng chỗ các cô ở hành lang, nghe nói hoa tử đằng hành lang là nơi rất hot tại thành phố Toại Dương, lần này tới đây, không biết có thể được may mắn thưởng thức hay không?"
Anh nói chuyện khách khí, lại là khách hàng lớn của tổng giám đốc, nhân viên phục vụ cũng hé miệng nở nụ cười.
“Anh khách khí quá, mời đi theo tôi, ở bên này”.
Cô chủ động dẫn đường, đi về một khúc cua khác.
Lý Trình Di theo sát phía sau.
Chuyến đi này anh không sờ hết hoa thì không có ý định trở về.
Thời gian chậm rãi đến sáu giờ.
Lý Trình Di ăn một bữa cơm nhân viên ở vườn hoa cung đình, mới mặt dày chậm rãi đi ra khỏi quán.
Lúc ra khỏi cửa hàng, độ tiến hóa hoa tử đằng lần thứ hai đã từ mức 0% trước đây, tăng lên tới 15%.
Cũng chính là phần lớn là lặp lại chủng loại hoa tử đằng, không thể tìm được rất nhiều mới biến chủng, nếu không lần thu hoạch này của anh còn lớn hơn.