← Quay lại trang sách

Chương 145 Mong chờ giao thủ lần sau

Đinh đinh đinh......

Tiếng va chạm nổ tung trên người Lý Trình Di.

Tất cả cây châm đỏ tựa như đâm vào tấm hợp kim vô cùng cứng rắn, chỉ để lại lỗ kim nhàn nhạt trên mặt Hoa Lân Y.

Không bao lâu, cơn mưa châm nhạt dần, dừng lại.

Roẹt!

Lý Trình Di rút kiếm của mình ra, đứng lên.

Từng mảnh nhỏ màu tím từ trên người anh rơi xuống, đó là mảnh Hoa Lân Y Tử đằng.

Đến cực hạn rồi sao?

Anh cúi đầu phát hiện, Hoa Lân Y đang chậm rãi vỡ nát, rơi xuống thành vô số mảnh nhỏ.

Mảnh nhỏ tựa như bão cát, rơi lả tả giữa không trung, vỡ nát thành vô số cánh hoa Tử đằng.

Cánh hoa còn chưa hoàn toàn rơi xuống đất, liền phai nhạt biến mất, tựa như hư ảo.

Đúng lúc này, trên đỉnh đầu vô số cây châm đỏ lần nữa hiện lên, ngưng tụ, hóa thành cơn mưa châm mới, sắp lần nữa rơi xuống.

Lúc này cây châm đỏ phát ra ánh sáng hồng kém xa lúc trước, cho Lý Trình Di cảm giác cũng không nguy hiểm như lúc trước. Nhưng anh cũng không có Hoa Lân Y Tử đằng.

Xem ra chỉ có thể dừng ở đây.

Cả người Lý Trình Di lóe lên ánh sáng tím, vô số quang mang bao phủ, trong nháy mắt, liền hóa thành một mảnh màu vàng.

Kim quang tán đi, vô số cánh hoa lay-ơn phiêu tán tách ra, lộ ra trang phục của anh lúc này.

Hoa Lân Y Tử đằng đã chuyển hóa thành một bộ áo giáp uy nghiêm sắc vàng với trường kiếm.

Đầu áo giáp tựa như con côn trùng nào đó, trên mặt trừ hai mắt ra, chính là một cái miệng dữ tợn bén nhọn.

Sau lưng một vòng kiếm luân màu vàng kim với những thanh kiếm dài ngắn không đồng đều chậm rãi chuyển động theo động tác thân thể anh.

Nói riêng về trọng lượng, bề ngoài Hoa Lân Y Lay-ơn thoạt nhìn còn nặng hơn cả Hoa Tử đằng.

Chờ mong lần sau giao thủ.

Lý Trình Di ngẩng đầu nhìn mưa châm màu đỏ giữa không trung, xoay người đột nhiên xông về phía tường, dưới cái nhìn chăm chú của hai chị em, phá vỡ tường, biến mất trong đám bụi tung bay.

Lúc này đây, mưa châm màu đỏ trên trời cũng không rơi xuống nữa.

Rất nhanh, theo Lý Trình Di biến mất, những cây châm đỏ trên bầu trời nhao nhao như đàn cá, bay trở về chỗ cũ.

Không bao lâu, tất cả cây châm đỏ bay trở về vỏ đao sau lưng Đinh Tạo Thành.

Sắc mặt anh ta khó coi, đưa tay chậm rãi rút hồng đao.

Roẹt một tiếng vang nhỏ.

Lưỡi đao rút ra khỏi vỏ, lộ ra một thanh đao kỳ dị do vô số cây châm màu đỏ tạo thành

Lúc này đầu mũi đao kỳ dị này, một số cây châm đỏ rõ ràng màu sắc ảm đạm, dấu vết mũi nhọn tổn hại.

Da mặt Đinh Tạo Thành co quắp.

“Lần công kích thứ nhất không thể giữ chân được hắn, sau đó sẽ không có cơ hội. "Anh nhìn về phía Khổng Tư Thần.

“Tại sao anh không ra tay?

"Tôi cũng không có Thiên Nhãn phối hợp, cách xa ít nhất sáu trăm mét, còn không có mô-đun vũ khí, làm sao đánh?"Khổng Tư Thần không nói gì để nói, trình độ của anh ta thua xa Đinh Tạo Thành, người này rõ ràng chính mình thất thủ, còn ngược lại chất vấn anh không ra tay.

Anh ta có năng lực ra tay, còn đợi đến bây giờ?

“Mặt khác, tôi là Dung Hợp Phái, không phải Thuần Huyết phái như các anh. "Khổng Tư Thần lãnh đạm nói.

Đinh Tạo Thành không nói gì nữa, anh đánh giá sai độ cứng của áo giáp đối phương, dẫn đến thiết bị bay của mình bị hao tổn. Chi phí sửa chữa lần này lại là một khoản tiền lớn......

“Còn không bằng điều động tay súng bắn tỉa. "Khổng Tư Thần hừ lạnh một tiếng, xoay người lập tức rời đi.

Vừa rồi anh đã từ trong Thiên Nhãn nhìn thấy được thân ảnh của người cải tạo màu tím đen kia.

Manh mối đã có, kế tiếp chính là điều tra, anh ta cũng không cần phải tiếp tục ở lại chỗ này nhìn sắc mặt người ta.

Đinh Tạo Thành cùng đám cảnh sát đứng tại chỗ, nhìn những cây châm nhỏ trên thanh hồng đao bị hư tổn nhưng anh ta không giải thích.

Những người khác không biết, nhưng anh ta rất rõ ràng, anh vừa rồi phóng ra cây châm đỏ, kỳ thật mỗi một cây châm nhỏ, lực sát thương đều tương đương với uy lực của đạn súng bắn tỉa bình thường.

Mấy chục cây kim đỏ rơi xuống, uy lực tương đương với mấy chục tay súng bắn tỉa đồng thời nhắm vào một người.

Uy lực như vậy, nhìn mặt đất tại hiện trường là biết.

Sàn đá toàn bộ bị đánh nát, tạo ra hố sâu ít nhất hơn mười cm.

Tiếng rít thậm chí có thể làm cho người xung quanh xuất hiện sóng âm đau đớn.

Nhưng chính là lực sát thương như vậy, cũng không thể giữ chân được người nọ.

Bó tay......

Thở dài một tiếng, ánh mắt Đinh Tạo Thành trầm xuống.

"Tổn thất cũng không chỉ riêng một mình tôi, người nọ đã bị tôi làm bị thương, trong thời gian ngắn sẽ không gây án nữa, thu quân!”

Vâng!

Một đám cảnh sát nhao nhao nghiêm túc đáp lại.

………..

Nửa tiếng sau.

Tòa nhà Tân Thế Kỷ, công ty Hồng Cẩm.

Lý Trình Di thu hồi Hoa Lân Y ra sau đó đón xe đến công ty, tổng cộng chỉ mất nửa giờ.

Trong vòng nửa giờ này, anh tổng kết lại lần hành động này của mình.

Mục đích cơ bản đều đạt được.

Thứ nhất: Xóa bỏ tất cả dấu vết mà Từ Trung Sinh nắm giữ. Ngay cả người và máy móc cũng xóa sạch. Kỳ thật anh vốn thật không có ý định giết người, nhưng bất đắc dĩ tên kia mặt người dạ thú kia khiến anh run tay giết chết hắn.

Đương nhiên, hiện tại giết rồi, cái gì cũng không cần nói.

Thứ hai: anh lần này vốn định thăm dò uy lực thiết bị bay của Kỹ sư điều khiển thiết bị bay.

Từ trong miệng Đinh Ninh, anh biết được thiết bị bay phân chia không ít chủng loại cấp bậc, cấp bậc khác nhau lực sát thương cũng rất khác nhau.

Giới hạn sát thương của máy bay là do mô - đun năng lượng quyết định.

Cho nên thiết bị bay đẳng cấp khác nhau, năng lượng vầng ánh sáng cũng khác nhau, bình thường chia làm 4 loại là màu lam, màu hồng, màu trắng và những màu khác.

Màu xanh dương chính là dùng thiết bị bay phổ thông năng lượng là dùng pin. Loại này sử dụng mô đun đơn, thiết bị bay này kể cả là trang bị hồng thiết, lực sát thương nhiều lắm cũng chỉ bằng súng G357.