← Quay lại trang sách

Chương 149 Cuộc gặp gỡ bất ngờ

Tựa như hiện tại, cô nhìn tâm tình màu cam trước mặt mình, lại nhìn tâm tình màu cam trước mặt Lý Trình Di, cô liền đoán được, Lý Trình Di có lẽ không phải là ngẫu nhiên gặp được mình.

Mà là âm thầm chờ ở chỗ này, thời gian đặc biệt này, cậu ta... Có lẽ là đang đợi mình.

Người đàn ông tóc xanh từ trong thần sắc của cô, nhìn ra một chút manh mối.

"Bạn trai cũ của em?"

“Không, chỉ là... một người muốn theo đuổi em" Lâm Tang vốn định nói chỉ là một người bạn cũ, nhưng lời vừa ra đến miệng liền biến thành một câu nói khác.

Cô rất rõ ràng một đạo lý, giá trị yêu đương của một người phụ nữ, nhiều khi sẽ thể hiện từ bao nhiêu người theo đuổi cô.

Cho nên, người theo đuổi cô càng nhiều, người đàn ông tóc xanh lại càng vui vẻ vì có được cô. Bởi vì như vậy thì càng ra vẻ cô có giá trị, dù sao nhiều người thích như vậy.

Đồng thời còn có thể tạo ra cảm giác nguy cơ.

Bởi vì cô có rất nhiều người theo đuổi, hơi không cẩn thận liền có thể sẽ bị người khác cướp đi, cho nên càng cần che chở chiều chuộng.

Phục hồi tinh thần lại, Lâm Tang lại nhìn về phía Lý Trình Di.

Vừa lúc thấy anh gọi ông chủ tới, lại gọi thêm một ly nước trái cây, cùng với một phần thức ăn hình trái tim.

“Anh ấy gọi đồ ăn cho cậu, lại có cả trái tim và hoa nữa, lãng mạn nha~"Một người con gái bên cạnh cũng nhìn thấy một màn như vậy, nhịn không được cười rộ lên.

Tang Tang thoạt nhìn rất được hoan nghênh.

Lâm Tang nhìn Lý Trình Di tay cầm một bó hoa tươi nhẹ nhàng ngửi, lại buông xuống.

Vốn cô không xác định đối phương có phải chuẩn bị cho mình hay không, nhưng mắt thấy Lý Trình Di từ chỗ ngồi đứng lên, quay lại, nhìn về phía mình.

Trong lòng cô căng thẳng, lo lắng người đàn ông tóc xanh không vui, lúc này đứng dậy, chủ động đi về phía Lý Trình Di.

Đến gần vài bước, đến bên bàn ghế, cô nghiêm túc mở miệng nói.

Trình Ý, tâm ý của cậu mình xin nhận, nhưng hiện tại mình đã có người yêu rồi, cho nên...... xin lỗi”.

“??? "Sắc mặt Lý Trình Di hơi ngạc nhiên, anh nhìn Lâm Tang đi tới gần, nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.

Anh gọi thêm món, căn bản cũng không phải cho Lâm Tang.

Về phần đĩa ăn hình trái tim, đó chỉ là khi gọi đồ uống tâm tình màu cam trúng thưởng.

“Cậu có thể đi không, tôi sợ cậu làm ảnh hưởng đến tâm tình của bạn trai tôi. "Lâm Tang lại nghiêm túc nói.

Thật vất vả cô mới quen được anh Khôn, mới hòa nhập vào cái vòng luẩn quẩn đó. Hiện tại, cô không hy vọng có bất kỳ sơ xuất nào.

Lý Trình Di nhìn cô, nhất thời không biết cô đang nói gì. Không biết là tâm tình gì, chỉ là...... có chút khôi hài.

Đúng vậy, có chút buồn cười không giải thích được.

Anh không biết Lâm Tang liên tưởng đến mức độ nào nhưng... thật sự, chính anh cũng có chút xấu hổ thay cho cô.

Đột nhiên một tiếng bước chân rất nhỏ tới gần.

Lý Trình Di nhanh chóng hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn phía sau Lâm Tang, mỉm cười ôn hòa.

“Thật ngại quá, không ngờ lại gặp cô ở đây, mời ngồi, tôi gọi thêm chút đồ ăn. Đơn sơ một chút, thứ lỗi”.

“Đâu có?”

Sau lưng Lâm Tang, một giọng nữ nhẹ nhàng đột nhiên tới gần, vang lên.

Hai gã vệ sỹ cường tráng mặc đồ đen, nhanh chóng phân tán hai bên, ngăn đường.

Một người con gái cao gầy khoác áo choàng lông tơ xám bạc, tóc vàng, môi đỏ mọng, chậm rãi đi tới trước bàn Lý Trình Di.

Người phụ nữ đeo kính nữ sĩ viền bạc, đồng tử màu lam dưới kính thâm thúy như vòng xoáy, làm cho người ta không hiểu sao sinh áp lực.

“Rất vui được gặp lại cô, cô Mary Ann. "Lý Trình Di vươn tay.

“Có thể gặp được Tiểu Trình Di đáng yêu ở đây, tôi cũng rất vui. "Mary Ann nheo mắt.

Cùng lần trước gặp mặt hoàn toàn khác nhau, lần này, trong vẻ dịu dàng của cô mang theo sự sắc bén rõ rệt, giống như con sói trắng giữa bình nguyên tuyết trắng.

Áo choàng chính là bờm của cô. Mười ngón tay sơn móng tay màu bạc, chính là móng vuốt sắc bén.

Mà răng nanh chỉ xuất hiện một khắc trước khi cô xé tan con mồi.

Trong nháy mắt này, áp lực nguy hiểm mà cường đại của Mary Ann làm cho Lâm Tang Như đứng như trời trồng tại một bên.

Cô nhìn Mary Ann, lại nhìn Lý Trình Di đang đứng đối mặt.

Lập tức đoán ra, Lý Trình Di vừa rồi căn bản là đang đón cái gọi là người con gái Mary Ann này!

Căn bản cũng không phải đón cô!

“ !!??!! ”

Vào lúc này, một cảm giác xấu hổ mãnh liệt, ngay lập tức tràn vào tâm trí của Lâm Tang.

Cô dường như có thể tưởng tượng ra, anh Khôn và mấy người còn lại nhìn cô như nhìn chú hề.

Hai người con gái kia vốn có chút không thuận mắt với cô nhân cơ hội này không biết dùng lời lẽ gì để hạ nhục cô.

Lâm Tang đỏ bừng mặt, nhất thời đứng ngây tại chỗ.

Cô há miệng, bất giác bị một vệ sĩ kéo ra.

Từ đầu đến cuối, cho dù là Mary Ann, hay là Lý Trình Di cô từng quen thuộc.

Cũng không nhìn thẳng về phía cô.

Mary Ann nở một nụ cười và Lí Trình Di cũng vậy.

Rõ ràng hai người gặp mặt nhau, nhưng nụ cười của hai người khiến người ta có một loại cảm giác quái dị, cảm giác có khoảng cách.