Chương 166 Quyển sổ ghi chép
Người bị tiến vào Góc chết bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Góc chết, gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, cho nên, hai triệu! Đó là tiền thù lao” Thái độ của anh ta rất thành khẩn.
Chung phu nhân thở dài, "Hiện tại đầu óc ông nhà tôi không rõ ràng lắm, rất nhiều thứ đều nhớ hỗn loạn, nhưng tôi biết là ông ấy có một quyển sổ tay, trên đó ghi chép rất nhiều thứ cá nhân. Thứ các cậu muốn, hẳn là cũng ở trên đó”.
"Chung phu nhân, lúc trước bà cũng không nói với chúng tôi về việc này?” Một cảnh sát đứng bên cạnh không nhịn được lên tiếng."
“Các cậu trả tiền sao? "Chung phu nhân hỏi ngược lại.
Viên cảnh sát kia á khẩu không trả lời được.
“Chồng tôi nếu muốn tiếp tục sống, cần rất nhiều tiền, bọn họ có thể cho. "Chung phu nhân thẳng thắn nói.
“Nhân bản một người sống, cần không ít tiền. "Vậy, cuốn sổ đó ở đâu?" Lý Trình Di trầm giọng hỏi. Chung phu nhân nhìn hai cảnh sát, sau đó nhìn về phía Tống Nhiễm. Tống Nhiễm lấy di động ra, nhanh chóng chuyển khoản.
Không tới vài giây, một tiếng tinh tinh nhỏ vang lên.
Chung phu nhân cúi đầu nhìn điện thoại di động, trên mặt lộ ra nụ cười tươi như hoa.
Lúc này bà mới tới gần một chút, chủ động nhẹ giọng nói bên tai Lý Trình Di.
"Ở Lâm Kỳ Sơn chúng tôi có một tòa biệt thự, đồ ở ngay trong biệt thự, ở phía dưới tấm lát sàn thứ 3 sau khi bước vào cửa phòng ngủ chính..."
Lâm Kỳ Sơn, nơi đó hẳn là vùng ngoại ô...... Không phải trong thành phố.
“Là cố ý sao?”
Anh nhìn về phía Chung phu nhân, sau khi đối phương nói xong, đã đi xa một chút, cúi đầu nhìn điện thoại di động, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.
Sau khi nhận được tin tức, anh cùng Tống Nhiễm cáo từ rời đi, đi ra khỏi bệnh viện, ngồi vào trong xe.
Biệt thự ở ngoại ô... Xem ra Chung Tuệ này thật biết kiếm tiền. Tống Nhiễm trầm giọng nói, "Cậu muốn đi không?
“Vì sao không đi? "Lý Trình Di trả lời. "Một quyển sổ tay quan trọng như vậy, không đặt ở trong nội thành, nơi an toàn hơn mà ngược lại cất ở một biệt thự vùng ngoại ô. Thú vị."
Anh nhìn Tống Nhiễm, một cánh tay của người này lại gãy, bên cổ cũng có băng gạc, thoạt nhìn rất thảm.
" Tống ca, lần này anh đừng đi, tôi đi một mình."
“Tôi đã điều người từ công ty, trước khi đến cũng đã điều người, phỏng chừng ngày mai có thể đến. "Tống Nhiễm trả lời. "Cậu tốt nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ, vạn nhất lại gặp phải người cải tạo Lý Tưởng Hương..."
‘Tôi hiểu! "Lý Trình Di nghiêm túc gật đầu. Anh ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Lý Tưởng Hương...... Bọn họ rốt cuộc muốn gì?
...............
Lâm Kỳ Sơn.
Bóng đêm mông lung, mơ hồ có sương mù tràn ngập.
Trong núi có một con đường núi màu xám trắng, từ chân núi kéo dài đến sườn núi, cuối cùng đi tới trước một biệt thự nhỏ tường đỏ nóc màu xám hình chữ nhật.
Biệt thự được xây dựng cực kỳ đối xứng, hai bên đều có một cửa hông, chính giữa là hai cánh cửa sổ trắng hình vuông.
Lúc này cửa bên trái đang khép hờ, tiếng nói chuyện rất nhỏ mơ hồ từ đại sảnh trong phòng truyền ra.
Trong đại sảnh, ánh trăng từ cửa sổ chiếu nghiêng, rơi xuống thảm đen trên mặt đất.
Một đám bóng người màu xám đen, đang phân tán ở trong sảnh, lẳng lặng vây quanh một người cải tạo màu lam nghe cô ta nói.
"Theo phản hồi của các bộ phận khác, công ty Hồng Cẩm có liên quan mật thiết với người cải tạo thần bí đã tấn công chúng ta lúc trước, lần này chúng ta phải chuẩn bị tốt để đối phó với người cải tạo thần bí kia."
Cơ thể người cải tạo màu lam dưới ánh trăng, phản xạ ra ánh sáng nhàn nhạt như gương, hoàn toàn khác với những cơ thể xung quanh khác, cơ thể trên người cô tựa như nhất thể hóa, gần như không nhìn thấy khe hở nối tiếp, giống như kỵ sĩ trọng giáp cổ đại, trên người mặc áo giáp cánh tay, áo giáp ngực và áo giáp chân.
"Đội trưởng Hân, đến bây giờ chúng ta đều không tra được hành tung của người cải tạo thần bí kia, chỉ lấy được băng ghi hình hắn ta giao thủ với Kỹ sư điều khiển thiết bị bay của Toại Dương, với những thông tin này, rất khó tiến hành đánh giá tổng hợp." Một trong những người cải tạo màu xám đen trầm giọng nói.
“Tôi quan sát rồi” Người cải tạo màu lam được xưng là Đội trưởng Hân trầm giọng nói: - Trong băng ghi hình, hắn bị thiết bị bay của Đinh Tạo Thành làm bị thương, mức độ này hẳn là mạnh hơn một chút so với cấp dân dụng bình thường, nhưng lại không bằng cấp quân dụng. Ở trong thành có lẽ bởi vì mọi người không có mô đun vũ khí nên hắn tàn sát bừa bãi, nhưng ở bên ngoài, tất cả các mấy người các anh sử dụng hỏa lực nhắm vào hắn là có thể trừ khử được hắn ta”.
Người cải tạo màu lam lạnh lùng nói.
"Mấu chốt là phải bắt được mục tiêu, thí nghiệm lần này cần hàng hóa đặc thù trong cửa hàng nhỏ yên tĩnh, người đi vào Góc chết lúc trước đều dùng hết, không có người phối hợp thí nghiệm không thể tiếp tục, cho nên hiện tại thật rất vất vả mới có người mới xuất hiện, không thể bỏ qua. X tiên sinh dặn dò chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ. Thí nghiệm đã đến thời khắc mấu chốt." Đội trưởng Hân nhìn quanh một vòng.
“Mô đun vũ khí đã lắp xong chưa? "Cô ta trầm giọng hỏi.
“Không có vấn đề gì nữa mọi người đi làm đi. Nơi này không có Pháo đài Trầm mặc, cóhệ thống che chắn, chúng ta hoàn toàn có thể có nửa giờ để tự do hành động. "Một gã người cải tạo màu đen đứng ở trong bóng tối cười lạnh nói.
“Rất tốt. Mọi người chú ý đề phòng người cải tạo thần bí, số 5 đi bố trí thiết bị mai phục, thiết bị che chắn. Hành động phải nhanh! Vừa có thông tin tại bệnh viện cho biết, bà vợ của lão Chung Tuệ còn giấu một quyển bút ký, ghi chép về cách thoát khỏi Góc chết, lúc trước là ai phụ trách điều tra?”
m thanh Đội trưởng Hân trở nên lạnh lẽo.
Không ai hé răng.