Chương 186 Bàn tay vàng
“Tôi không biết gì cả, tôi vừa bước vào thì gặp phải anh muốn cưỡng hiếp tôi! Kết quả bị tôi phản kháng đâm một cái! "Người con gái hét lên. “ Giờ anh lại vừa ăn cướp vừa la làng?”
Thừa dịp bọn họ cãi nhau, Lý Trình Di nhìn một lần trên kệ hàng, đưa tay cầm lấy một hộp thịt hộp.
Anh nhìn những chữ phía trên logo, dùng Kính AR tìm kiếm, nhưng kết quả là cơ sở dữ liệu của AR vẫn như cũ không cho ra kết quả.
Dù sao cũng xem không hiểu chữ này, dứt khoát tùy tiện chọn một cái là được.
Mang theo đồ hộp, anh chậm rãi rời khỏi kệ hàng, đi về phía quầy thu ngân. Hoàn toàn không để ý tới hai người còn đang tranh cãi.
Ngược lại hai người kia bị hành động của anh làm cho sửng sốt.
"Vị đại ca này, cậu... muốn mua đồ?" cô gái tóc đuôi ngựa nghi hoặc hỏi.
Nghe thấy mua đồ, ánh mắt tên đầu trọc người nước ngoài nhất thời biến đổi, hiển nhiên hắn ta là biết mua đồ sẽ mang đến cái gì.
Lúc này, sắc mặt hắn khẽ biến, cùng người con gái trao đổi ánh mắt, lặng lẽ đưa tay vào trong ngực.
Roạt!
Hắn rút ra một khẩu súng lục, nhắm vào Lý Trình Di, bóp cò.
Bùm!!
Một luồng sáng đen chợt lóe lên, găm vào người hắn.
Lực đẩy quá lớn khiến tên đàn ông đầu trọc bay đi, đụng vào vách tường phía sau, phát ra tiếng va chạm.
Luồng sáng đen đóng đinh tên đầu trọc lên tường, đó rõ ràng là một chiến phủ hai mặt sơn đen. Chỉ là đầu rìu chậm rãi phun ra ánh sáng nhạt như ion màu lam nhạt.
Đây chính là thiết bị bay Lý Trình Di mới mua!
Đúng lúc này, cô gái tóc đuôi ngựa vừa rồi còn vẻ mặt phẫn nộ, đột ngột chạy nước rút như quỷ mị, cấp tốc hướng về phía Lý Trình Di.
Một giây sau, cô ta đã lao tới, dao gọt hoa quả trong phút chốc vung ra một vết dao màu bạc, rạch vào cổ Lý Trình Di.
“Tùy tiện nói cũng tin? Thật là ngu xuẩn”! Trên mặt người con gái lộ ra một nụ cười châm chọc.
Cô vung cánh tay phải dao gọt hoa quả, làn da mơ hồ hiện lên hoa văn trắng bạc, hiển nhiên đó là một cánh tay tăng cường sức mạnh đã được cải tạo.
Bùm!!
Nhưng ngay lúc đó, bàn tay cầm dao của cô bị một bàn tay lớn khác nắm lấy.
Bàn tay to bắt lấy cô ta toàn thân phủ áo giáp hoa văn Kiếm Lan màu vàng kim.
“Từ giờ trở đi, nơi này phải yên tĩnh”. Giọng Lý Trình Di chậm rãi vang lên dưới mũ bảo hộ màu vàng.
"Cậu không phải... Chuyên gia điều khiển thiết bị bay!!" người con gái không thể tưởng tượng nổi ngẩng đầu, cảm giác cả người đều đang run rẩy.
Lý Trình Di vừa mới vô hại lại mặc vào một bộ áo giáp toàn thân màu vàng kim!
Thân thể của cô bị một cỗ lực lớn hung hăng quăng ra xa mấy mét, đụng vào cuối tủ đồ uống.
Bùm một cái, người con gái thống khổ lăn lộn trên mặt đất, ngã trên mặt đất không thể nhúc nhích.
Lý Trình Di không để ý tới hai người, anh căn bản không quan tâm hai người này thân phận gì, lai lịch gì, ai đúng ai sai. Tại sao liên kết tấn công anh.
Anh hiện tại, chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành quá trình mua sắm hàng hóa. Một tay đưa đồ hộp đặt ở trên quầy thu ngân, anh chậm rãi nhắm mắt.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Đột nhiên anh mở mắt, xoay người, không nhìn nhãn dán trên hàng hóa.
Toàn thân anh cấp tốc biến ảo, bao trùm áo giáp màu vàng mới. Cánh tay trái hiện lên tấm khiên tròn, cánh tay phải kéo dài ra một bàn tay khổng lồ màu vàng như tấm khiên tháp.
Phía trên bàn tay khổng lồ bốc lên từng luồng khói đen, phía dưới đứng sừng sững trên mặt đất, trầm trọng vững chắc. Ở giữa hiện lên hoa văn hoa hướng dương.
Ba đạo tiếng bước chân dày đặc đồng thời từ ba cái kệ hàng phía dưới nhanh chóng tiếp cận, hướng Lý Trình Di vọt tới.
Hoa ngữ: Kiên cố
Tay trái Lý Trình Di bảo vệ tinh thể màu vàng trong lồng ngực. Kim quang khắp người chợt lóe.
Cánh tay phải của anh, bàn tay khổng lồ, đột ngột tiến về phía trước, mở rộng, trở nên dài hơn và lớn hơn.
Từ đường kính hơn một mét nháy mắt liền bành trướng đến hơn bốn mét! Bàn tay khổng lồ đón lấy ba đôi chân trắng bệch cấp tốc vọt tới, chính diện va chạm.
Bùm!!
Bùm!!
Liên tục ba kệ hàng bị ầm ầm đánh tan, hàng hóa rơi lả tả đầy đất.
Hoa ngữ: Lực trường rực rỡ!
Tinh thể màu vàng trước ngực Lý Trình Di đột nhiên sáng tỏ, tỏa ra kim quang nhàn nhạt.
Một tầng lực lượng vô hình lấy anh làm trung tâm, đột nhiên khuếch tán ra bốn phương.
Lấy vảy hoa hướng dương làm trung tâm, bàn tay khổng lồ màu vàng đồng thời cũng tản mát ra lực trường vô hình, phóng xạ hơn phân nửa cửa hàng nhỏ.
Hào quang vô hình nóng rực mà bén nhọn, tựa như vô số cây kim nhỏ, trong nháy mắt bao trùm trên người ba quái vật tàng hình không nhìn thấy.
DEF....
Khói đen nhàn nhạt quanh quẩn dâng lên, cách Lý Trình Di không đến một mét, ba hình người màu đen đột ngột hiện lên, vặn vẹo giãy dụa, bốc ra một lượng lớn khói đen.
Bỗng nhiên cùng một lúc khói đen bốc lên từ 3 hình người, rất nhanh cháy rực.
Cơ thể của chúng bắt đầu nhỏ dần
Mấy giây sau, ba cái hình người hoàn toàn sụp đổ xuống, hóa thành ba đống màu đen tro nhỏ, rải rác trên mặt đất.
Lý Trình Di trở tay cầm lấy đồ hộp trên bàn, cánh tay phải tiện tay vung lên, bàn tay khổng lồ ầm ầm đập nát hai kệ hàng khác.
Kệ hàng sụp đổ, vừa vặn đè lên người người đàn ông đầu trọc cùng người con gái tóc đuôi ngựa kia.
Hai người mới từ trong vẻ mặt chấn động lấy lại tinh thần, liền phát hiện không đúng. “Chúng tôi không nhìn thấy cái gì cả” Đầu Trọc hoảng sợ rống to, âm thanh bị hàng hóa che khuất, mơ hồ không rõ. Cô gái tóc đuôi ngựa cố gắng xoay người chạy trốn, nhưng mới chui ra một đống khe hở hàng hóa.
Bùm!
Bàn tay khổng lồ màu vàng thuận thế đập xuống, đập thêm phát nữa. Máu me bắn ra từ đáy hàng hóa.
Làm xong hết thảy, Lý Trình Di xoay người, thu hồi bàn tay khổng lồ, đứng ở cửa lớn.
Anh đưa tay ấn công tắc trên tường bên phải.
Leng keng.
Cửa kính chậm rãi mở ra.
Thiết bị bay màu đen từ phía sau bay trở về, khôi phục thành hình chiếc vali ở tay trái anh.
Anh bước lên một bước, đi ra khỏi cửa.