Chương 220 Vườn hoa vận mệnh
Tổ đội có bao nhiêu người, tôi sẽ đặc biệt phân ra một khu vực, trồng bấy nhiêu hoa tương ứng.
Các anh còn sống, hoa cũng sẽ vẫn nở.
Các anh chết rồi.
Anh dừng lại.
"Tôi sẽ lấy lại tro cốt của các bạn và chôn dưới những bông hoa, để nó thay thế các bạn và tiếp tục sống."
Khung của tổ đội được xác định trong một đêm.
Tuy rằng Lý Trình Di nói rất hay, nhưng thực tế ở chung như thế nào, vẫn cần chậm rãi thích ứng, lấy được tín nhiệm lẫn nhau.
Mà ngay từ đầu, cái gọi là Vườn hoa vận mệnh thành lập, tất nhiên sẽ không quá chặt chẽ. Mà sẽ chỉ là lợi dụng năng lực và tài nguyên bổ sung cho nhau.
Cuối cùng, sau một giờ thương thảo, dựa theo độ hoàn chỉnh và độ chính xác của thông tin về thành tích, thành viên trung tâm của Vườn hoa vận mệnh đã được xác định.
Bọn họ theo thứ tự là: Thải Hồng Đường cùng Đại Hùng, anh em râu đen cùng râu nâu Đế Vương tị nạn, cuối cùng là người đàn ông tóc xanh Long Môn Điếu.
Để tiện liên lạc, Lý Trình Di lập hai nhóm, một nhóm trung tâm, một nhóm bình thường.
Nhóm trung tâm cũng chỉ có năm thành viên dự bị này. Nhóm bình thường thì là tất cả mọi người ở đây đều có thể được thêm vào.
Cuối cùng sau khi hoàn toàn xác định người được chọn, Thải Hồng Đường dương dương tự đắc để lại số di động, nghênh ngang rời đi.
Hai anh em râu quai nón cũng khách khí tạm biệt Lý Trình Di, để lại số điện thoại vệ tinh, lái xe rời đi.
Những người còn lại, kỳ thật một bộ phận lớn tới muộn, đối với Lý Trình Di một người có tần số cao thoáng hiện cũng không quá khát cầu. Sau khi nhận được một phương thức liên lạc, có thể ở trong nhóm thỉnh cầu trợ giúp, mọi người cũng đều tự tản ra.
Xử lý xong tất cả, lập ra chương trình hỗ trợ tổ đội, ở trong nhóm trung tâm đại khái xác định ai phụ trách khối nào, lúc này sắc trời đã sắp sáng.
Lý Trình Di một đêm không ngủ vội vàng ngã đầu ngủ bù.
Khung trung tâm của Vườn hoa vận mệnh, cũng cơ bản được xác định.
Anh và acc phụ trách tọa trấn trung tâm bất cứ lúc nào, chịu trách nhiệm cứu viện cấp cứu.
Thải Hồng Đường và Râu Đen chịu trách nhiệm cung cấp hỗ trợ sức mạnh tính toán.
Người đàn ông tóc xanh Long Môn Điếu cùng Đại Hùng, râu nâu, ba người cùng một chỗ, phụ trách hậu cần cùng hỗ trợ sức mạnh.
Những thứ này đều là tự mình phân công
Mặc kệ sau đó mọi người biểu hiện như thế nào, ít nhất hiện tại là chức năng của mình định ra.
Ngủ một hơi đến trưa ngày hôm sau.
Lý Trình Di mới đứng lên, trong nhóm trung tâm Vườn hoa vận mệnh đã có người bắt đầu chat.
“Đến đây nào, có ai đến khu hồ không? Uống cả đêm, cảm giác thắt lưng lại có chút đau. Cuộc sống này khi nào mới kết thúc?”
Người đàn ông tóc xanh dương dương đắc ý chụp gác trên sô pha xa hoa, bất quá không phải của anh ta, mà là đôi chân dài của mỹ nữ.
Trên đùi là bàn tay của anh ta.
“Có tới chơi không các anh chị em? Tới tôi bao hết nhé, Bảo đảm cho mọi người thoải con gà mái!
Phía dưới là liên tiếp hình ảnh, tất cả đều là anh ta cùng mỹ nữ, rượu đắt tiền, siêu xe, tiểu đệ vây quanh.
"Mới sáng sớm đừng có làm bẩn mắt tôi" - Thải Hồng Đường.
“Ta mẹ nó có lòng tốt mời mọi người hưởng thụ cuộc sống, như thế nào liền trở thành làm bẩn mắt cô rồi?"
“Anh còn dám nói với tôi một câu sao? Hôm qua tôi đã nhìn anh không vừa mắt! Buổi sáng mẹ nó còn dám ảnh hưởng đến tâm tình tôi! Có tin tôi giết chết anh hay không!? - - Thải Hồng Đường.
“Ha ha cô có bản lĩnh này có thể tới đi, tôi gửi định vị cho cô tới đó, em gái, tôi xem cô lấy cái gì giết chết tôi?"
Phía sau là một định vị địa chỉ: Hội sở Đại Cửu thành phố Duyên Long tỉnh Hồ Tâm.
“Được, chú em cứ chờ đó. "Thải Hồng Đường.
"Thôi thôi, mọi người mới bắt đầu thích ứng, bớt nóng một chút." -- Trình Ý.
"Không phải tôi không nể tình, anh Trình, anh cũng thấy rồi, tôi đặc biệt có lòng tốt muốn mời mọi người vui vẻ một chuyến, kết quả anh xem thái độ của cô ta thế nào" – Long Môn Điếu.
Tin nhắn bỗng nhiên đứt đoạn.
Chữ hiển nhiên chưa đánh xong, Lý Trình Di đợi một lát, vẫn không có động tĩnh.
Hẳn là có chuyện gì đang bận. Anh đoán như vậy.
Nhưng rất nhanh, trong nhóm nòng cốt phát ra một đoạn chat giọng nói.
“Thải Hồng Đường cô điên rồi hả!?Đậu má! Ở đâu ra nhiều bà cô như vậy!? -Long Môn Điếu.
“Không phải chú em thích sao? Tôi gọi mấy bà cô đến đấy, nào lên đi. Đừng sợ”- Thải Hồng Đường
"Để phối hợp cậu tôi còn hack hệ thống của các cậu, cửa tự động khóa trái, muốn hay không thêm chút nước hoa hứng tình?” - Thải Hồng Đường
"Cô!!" Long Môn Điếu không đánh chữ, trả lời bằng giọng nói, nhưng rất ngắn, tựa hồ muốn nói cái gì thị bị cắt đứt.
“Vui vẻ không? đèn mờ, không phải chú em thích cảm giác mông lung sao? Những bà cô già 50 tuổi rất đau lòng với cái loại baby như cậu. "Thải Hồng Đường lên tiếng, sau đó chính mình cũng nhịn không được cười rộ lên.
Qua một hồi lâu, trong nhóm trầm mặc một hồi.
Long Môn Điếu hồi lâu không có động tĩnh rốt cục lại phát tin tức.
"Tôi có lớp mạng phòng ngự cao cấp cấp 5, cô hack thế nào vào được đấy!" -- Long Môn Điếu.
"Đoán xem?" – Thải Hồng Đường.
Long Môn Điếu một lần nữa không có động tĩnh.
Vài phút nữa trôi qua.
“Cô rất trâu bò! Cô thắng! Ta mẹ nó nhận thua! Nhận thua còn không được sao!?
Loại gà con yếu đuối- Thải Hồng Đường
“Được rồi được rồi, có chừng có mực, mọi người cho tôi mặt mũi đi.
Lý Trình Di bất đắc dĩ lắc đầu, đây là cái gì? Xác định địa vị hả?
Anh lúc trước không lên tiếng, cũng là lo lắng đến sự phát sinh xung đột này.
Một đám người Góc chết đều là không sợ trời không sợ đất, tụ cùng một chỗ, tự nhiên muốn phân ra trên dưới, xác định địa vị.
Như vậy về sau trao đổi cũng sẽ không xuất hiện tình huống không phục nhau.