Chương 230 Bộc phát sức lực
Mặc bộ váy blouse trắng, nhìn qua không giống y tá mà giống người mẫu hơn
"Xin hỏi có phải là Trình Ý tiên sinh không?" tầm mắt y tá hướng bên này đi tới, nhất thời sáng ngời, nhanh chóng đến gần nũng nịu hỏi
"Vâng. Cô là?"
“Đây là đồ Hùng tiểu thư muốn tôi giao cho anh. "Cô lấy từ trong túi áo ra một cái hộp màu hồng nhạt đưa tới. Lý Trình Di nhận được tay, còn chưa mở ra xem, đã nghe đối phương nói tiếp.
“Tiếp theo nếu anh có gì cần dùng, có thể vào lối VIP, trong hộp này là thẻ VIP vĩnh viễn, khi đến đây khám chữa bệnh thì anh nhớ mang theo, nếu chẳng may có quên thì cũng có thể gọi đường dây nóng”.
Cô y tá nhanh chóng nói rõ.
“Bây giờ xin hỏi anh có cần chữa bệnh không? Tôi có thể dẫn anh qua đó. "
" Có, cám ơn cô. "Lý Trình Di gật đầu.
Ở Hồng Cẩm anh cũng không cảm nhận được phục vụ hoàn thiện như vậy.
Dù sao cũng chỉ là công ty Tân Đức Lạp tạm thời mở ở bên này, so ra vẫn kém công ty lớn tại bản địa như của gia đình Đại Hùng. Được, mời đi theo tôi. "Y tá lắc lắc vòng eo dẫn đường.
Vào cửa lớn hướng bên trái, chỉ có một ít người ra vào. Mà ra vào cũng có rất ít người đi bộ, tất cả đều là xe chạy đến cửa, sau đó xuống xe, có vệ sỹ, người giúp việc đi cùng, cơ bản không đi một mình.
Lý Trình Di là người duy nhất đi một mình vào bên trong.
Anh quét mắt nhìn những người còn lại, chỉ nhìn cách ăn mặc, cũng có thể cảm giác không phải gia đình bình thường. Cô y tá nhỏ dẫn vào.
Vào thang máy, lên tầng thượng.
Không cần đăng ký, không cần nộp phí, trực tiếp xuyên qua một phòng khách xa hoa vàng nhạt, hai người đi vào phòng khám số 2 ở tận cùng bên trong.
Bên trong có bác sĩ đang chờ.
Là một ông già tóc hoa râm, đeo kính rất chững chạc nghiêm túc. "Xin hỏi anh có chỗ nào không thoải mái?"
“Tay. Tôi cảm thấy tay trái có chút không thoải mái. "Lý Trình Di giơ tay trái lên, chính là bàn tay bị bàn tay đen kia nắm lấy, sau đó xảy ra vấn đề.
Anh từ lúc ấy liền mở Lực trường rực rỡ, vẫn ôn dưỡng, nhưng ngoại trừ tiêu trừ cảm giác trì trệ, còn lại vẫn không thay đổi.
Cái loại cảm giác mơ hồ không thấy rõ này, vẫn còn.
"Tay trái, là đau, không có cảm giác, hay là vấn đề gì khác?" bác sĩ bảo Lý Trình Di đặt tay lên bàn, còn mình đeo găng tay, đưa tay ấn bóp.
“Không phải, chỉ là cảm giác có chỗ nào đó không đúng, phần trên cổ tay đều có. "Lý Trình Di trả lời.
“Không đúng? " bác sĩ suy nghĩ một chút, đang muốn nói chuyện.
Y tá bên cạnh lập tức tiến lên, ghé vào bên tai ông ta nói câu gì đó, bác sĩ lộ ra vẻ giật mình. Tôi sẽ kiểm tra xương, cơ, khớp cho anh.
Ông ta hiển nhiên đã biết Lý Trình Di vì vấn đề Góc chết mà đến kiểm tra.
Góc chết cũng không phải là chuyện gì quá bí mật, chỉ là người bình thường không tiếp xúc, trên thực tế, phần lớn mọi người chỉ cho rằng đó là một tin đồn, giữ thái độ bán tín bán nghi.
Ông ta cầm tay trái Lý Trình Di, lăn qua lộn lại, xoa bóp các loại. Thỉnh thoảng hỏi về cảm xúc.
Nhưng tất cả những gì nhận được là mọi thứ đều bình thường.
“Ông không nhìn thấy sao? "Lý Trình Di nhịn một hồi lâu, rốt cuộc nhịn không được hỏi.
“Cái gì? "Bác sĩ già nghi hoặc dừng lại, nhìn về phía anh.
“Ông có thể nhìn rõ tay trái tôi không? "Lý Trình Di hỏi.
"Rất rõ ràng. Trên tay không có vết thương, da hồng hào mịn màng đàn hồi, lỗ chân lông rõ ràng. Đó là trạng thái bình thường của những người trẻ khỏe mạnh."
“Đi lên máy quét một chút. "Bác sĩ già quả quyết nói.
Trên người người Góc chết xuất hiện tình huống kỳ lạ cổ quái gì, đều rất bình thường.
Lý Trình Di cũng rất phối hợp với các khoa trong bệnh viện, đi tới đi lui, kiểm tra quét hình. Đáng tiếc, cho dù ai khám, đổi máy móc gì, đều không thể phát hiện tay trái của anh có gì bất thường. Cái loại mơ hồ quái dị này, tựa hồ chỉ có chính anh mới có thể phát hiện.
Rơi vào đường cùng, anh chỉ có thể rời đi.
Trước khi đi, cô y tá đưa cho anh một hạt châu tròn cỡ quả trứng gà màu hồng phấn. Nói là Đại Hùng chuyển cho anh.
Lý Trình Di cất kỹ, qua Đại Hùng, anh biết đó là máy ảnh sinh học dùng một lần, sau khi lên mạng cảm ơn liền trở về biệt thự Ngục Long.
Không có bất kỳ chần chờ, anh lúc này bắt đầu lặp đi lặp lại khổ luyện nhu khí bộc phát, để bảo đảm có thể ở trong thời gian ngắn nhất, hoàn thành kỹ thuật bộc phát Chư Tinh Long Ảnh này.
Trong Góc chết cũng sẽ không có ai chậm rãi chờ anh luyện xong khí lực, sau đó lại bộc phát công kích. Cho nên cần phải luyện đến trình độ muốn ra tay lúc nào cũng được. Ngục Long tựa hồ cũng hiểu được tâm tư của anh, cũng một mực ở bên cạnh chỉ điểm, quan sát.
Trên bãi đất trống biệt thự, trong lúc nhất thời liên tiếp vài ngày, đều truyền đến tiếng giòn vang mang tính chu kỳ không gián đoạn. Những đòn thế bộc phát toàn tâm toàn ý này, là rất hao phí khí lực.
Nhưng có thiết bị hồi phục sức khỏe của ông chủ Tân Đức Lạp, còn có Lực trường rực rỡ giúp khôi phục thể lực.
Lý Trình Di mỗi ngày trời còn chưa sáng đã bắt đầu ra sân tập.
Ngục Long vốn còn muốn ngủ nướng, kết quả liên tiếp ba ngày đều bị đánh thức, chỉ có thể bất đắc dĩ điều chỉnh thời gian làm việc và nghỉ ngơi của mình, cũng đứng dậy cùng Lý Trình Di luyện tập.
Chỉ là cho dù ở bên cạnh nhìn, ông cũng cảm giác có gì đó không đúng. Tuy rằng mũi tiêm dược vật biến đổi gen có thể nhanh chóng khôi phục thể lực, nhưng cũng không đến mức khoa trương đến vậy, có thể từ sáng đến tối bộc phát hết sức lực!
Ngày đầu tiên ông đã cảm giác Lý Trình Di có gì đó không đúng.
Ngày hôm sau, ông cảm thấy Lý Trình Di nhất định là đang cố gắng nhưng sẽ không chịu nổi lâu
Ngày thứ ba, nhìn Lý Trình Di càng ngày càng mượt mà tự nhiên đánh ra quyền thế, hơn nữa đã tìm được phương thức bộc phát thích hợp với anh nhất.
Ông rốt cục nhịn không được.