Chương 253 Đám bạn thuở bé
Người tiền thân khi còn bé kỳ thật cũng không chơi thân gì với anh ta.
Đám người này trước kia đều chia làm hai phe
Một đám do Lý Thanh Bằng cầm đầu, gia cảnh tốt, học tập tốt.
Một đám khác do Trần Húc Đông cầm đầu, người này cũng coi là nhà có điều kiện, ra tay hào phóng, có thể tụ tập bạn bè. Mà Lý Trình Di, trước kia tướng mạo bình thường, gia cảnh cũng bình thường, cho nên xem như nhàng nhàng không ai để ý.
Ngoài ra còn có Lâm Tang, sau này mới gia nhập. Lần này thì không thấy đến. Trần Húc Đông chỉ vào mấy người đang đến gần, lần lượt giới thiệu một lần.
“Triệu Tư Khải. "Anh ta chỉ vào một người đàn ông da đen có chút ngại ngùng cười nói," Hiện tại đang ở công trường, làm kiến trúc sư, so với trước kia thích cười hơn. Trước kia thì đần không chịu nổi”.
“Cút mẹ mày đi. Chỉ biết hại tao thôi. "Triệu Tư Khải cười mắng.
“Đây là Triệu Phủ Ninh, hoa khôi xóm trước đây của chúng ta"Trần Húc Đông chỉ vào cô gái tóc đuôi ngựa mặc đồ thể thao màu hồng nhạt thứ hai.
Cô gái này môi hồng răng trắng, ánh mắt to tròn, dáng người cao gầy, tóc dài bồng bềnh, quả thật xinh đẹp, mặc quần jean trắng đơn giản, phác họa ra cặp mông mượt mà.
“Hoa khôi xóm quỷ gì? Đừng nói nữa, bây giờ đã tàn rồi. "Triệu Phủ Ninh đưa tay bắt tay Lý Trình Di.
Còn có hai người còn lại, đều là cô gái, một người Lý Trình Di nhớ rõ là tên Viên Di, lúc trước hình như vẫn thích Lý Thanh Bằng, cũng không biết hiện tại thế nào.
Người kia anh liền hoàn toàn không quen, cẩn thận lật trí nhớ, vẫn không có ấn tượng.
“Viên Dịch cũng không cần giới thiệu chứ? Bà chị lúc trước còn dẫn chúng ta đi làm bài tập hè. "Trần Húc Đông cười nói, bị Viên Dịch đập một cái vào lưng.
Cô gái này ăn mặc giống con trai, tóc cũng để tóc ngắn ngang tai, hơi béo, cười rộ lên rất thân thiện.
"Rất nhiều năm không gặp, Lý Trình Di bây giờ trông khỏe thế?" Viên Di đứng ở trước người Lý Trình Di, lấy tay ra đọ với tay Lý Trình Di.
Tuy rằng cô hơi béo, nhưng bắp tay nhỏ hơn Lý Trình Di một vòng lớn. “Khủng”.
Cô lắc đầu, nhìn về phía cô gái cuối cùng kia.
"Đây là bạn thân Trang Di Cảnh của tôi, gần đây tâm trạng không tốt, bị tôi kéo tới giải sầu."
"Xin chào." Lý Trình Di mỉm cười chào hỏi.
Cuối cùng cô gái này khí chất rất đoan chính, mặc váy dài màu vàng nhạt, thêm mũ rơm tròn, đơn giản phối hợp lại làm cho người ta cảm thấy phong cách điềm đạm nho nhã.
“Xin chào, nhìn gần có cảm giác an toàn. "Trang Di Cảnh cười trêu ghẹo.
“Cảm ơn. "Hiện tại Lý Trình Di căn bản không có tâm tư xã giao. Nhưng Trần Húc Đông đã dẫn người tới, anh cũng chỉ có thể cùng mấy người tán gẫu góp đủ số.
Mọi người đứng tụm lại, tổng cộng bảy người, trò chuyện một lúc liền như trở về thời thơ ấu, khôi phục lại hai phe.
Trần Húc Đông, Lý Trình Di, Triệu Phủ Ninh một phe. Lý Thanh Bằng, Viên Ngạo, Triệu Tư Khải cùng một phe.
Trang Di Cảnh thì chào hỏi xong liền ngồi ở một bên lướt điện thoại di động. Trần Húc Đông gọi nhân viên phục vụ tới, chỉ vào mọi người ở đây.
Mọi người ở đây mỗi người một chai nước dưa hấu. Ghi sổ trước.
"Vẫn là Húc Đông sảng khoái." Triệu Phủ Ninh cười nói, cô cô tuy rằng khuôn mặt xinh đẹp nhưng tính tình lại nóng nảy, trước kia bởi vì ngứa mắt Lý Thanh Bằng nên hai người thường xuyên cãi lộn ít khi chơi với nhau.
Cả tiểu khu lớn như vậy nhưng cô cũng chỉ chơi được với Lý Trình Di, Trần Húc Đông.
“Phủ Ninh hiện tại thế nào? Lần trước nghe ba cậu nói cậu bỏ học? "Trần Húc Đông ngồi xuống hạ giọng.
“Sau đó tiếp tục học, nghỉ học hai năm cấp 3 vẫn chưa học bù lại"Triệu Phủ Ninh cười lắc đầu," Hiện tại mình mở một cửa hàng nhỏ, buôn bán quần áo, không thể so với công tử con nhà giàu thoải mái thanh nhàn.
Trần Húc Đông xua tay, "Đầu năm nay tôi đặc biệt phiền nhất chính là nghe người khác nói tôi công tử con nhà giàu, có thể đừng nhắc đến những từ đó được không?"
“Vậy cậu phải lợi hại hơn cha cậu mới được. "Lý Trình Di bổ sung.
“Không phải tôi còn trẻ sao? "Trần Húc Đông nói.
"Tiểu Di thì sao? Hiện tại làm gì?"Triệu Phủ Ninh nhìn về phía Lý Trình Di, có chút tò mò.
......
Trong số mấy người ở đây, Lý Trình Di là người rắn chắc nhất, còn to hơn cả Trần Húc Đông. Dáng người của anh đúng là lưng hùm vai gấu.
Ngồi trên ghế, sắc mặt bất động, khiến cho người ta cảm thấy một loại khí chất trầm ổn trấn định.
Nghe hỏi vậy anh nhanh chóng nghĩ tới công việc là cái gì.
Làm việc ở công ty dược phẩm sinh học, làm trợ lý cho ông chủ, lúc thì bận rộn bề bộn nhiều việc, đi công tác khắp nơi, lúc rảnh rỗi cũng giống như bây giờ. "Lý Trình Di trả lời đơn giản.
"Dù sao cũng tốt hơn chúng tôi, tốt xấu gì cũng tốt nghiệp đại học, tôi lúc trước không có thi đậu đại học, hiện tại thật sự, có chút... Mọi người biết đấy, đầu năm nay, làm cái gì đều xem bằng cấp. Rất nhiều chỗ tôi ngay cả cửa cũng không vào được." Triệu Phủ Ninh thở dài.
“Tại cậu yêu đương cho lắm vào" Trần Húc Đông tổng kết," Đã bảo cứ yêu tớ đi thì không nghe”.
“Đi chết đi!”
Mấy người nhỏ giọng nói chuyện phiếm, Lý Trình Di thỉnh thoảng chen vào tâng bốc, không khí coi như hài hòa.
Không ngờ người có công việc tốt nhất trong số ba người lại là Lý Trình Di. Thu nhập một tháng 20.000, lại coi như tự mình kiếm tiền.
Mà trong số mấy người, Lý Thanh Bằng mới tốt nghiệp không bao lâu, cũng vào làm công ty điện lực nhà nước còn nắm quyền phó trưởng phòng. Thăng tiến thần tốc. Vẫn là con dê đầu đàn giữa mấy người.
Sau khi nói chuyện phiếm một lúc, cha mẹ Lý Trình Di là Lý Chiêu và Phùng Ngọc Vinh cũng tới hỏi thăm mấy câu rồi cũng đi.
Trần Húc Đông vội vàng tiếp đón mọi người, thỉnh thoảng quay đầu lại, thấy Lý Trình Di lẳng lặng ngồi ở một góc, cầm điện thoại di động trong tay rồi lại không nhìn, chỉ có chút thất thần nhìn về phía xa.