Chương 268 Hai người biến mất
Anh Tiếu Hào?" Iseline tựa hồ đang đi lòng vòng quanh gian phòng, xem xét tình huống, chứng kiến Lý Trình Di bỗng nhiên xuất hiện, nhất thời trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
Cô bé bước nhanh tới.
“Anh vào lúc nào thế? Em còn tưởng rằng anh không đến?”
Vừa rồi, mình cũng cho rằng sau này mình không vào được, hoàn toàn thoát khỏi Góc chết. Xem ra phương thức lúc trước có lẽ chỉ là tạm thời thoát khỏi Góc chết.
Lý Trình Di lần này không lấy điện thoại di động ra phiên dịch, để phòng ngừa tình huống lần trước lại phát sinh, anh đặt tai nghe phiên dịch vào một bên tai.
Vì vậy, bây giờ anh có thể hiểu những gì Iseline nói, nhưng
Anh từ trong túi áo vừa lấy ra máy phát âm thanh, liền phát hiện máy móc bị hỏng.
Loại máy móc đặc thù này có thể chuyển đổi ngôn ngữ của mình, sau đó đổi thành tiếng Sutan, thật không may trong nháy mắt tiến vào Góc chết, xuất hiện trục trặc.
Đây không phải là lần đầu tiên Lý Trình Di gặp phải loại tình huống này, lúc trước ở Cửa hàng nhỏ yên tĩnh, anh đã gặp qua hiện tượng một số chức năng trên điện thoại di động mất hiệu lực.
Không có cách nào, anh chỉ có thể lần nữa lấy điện thoại ra, phiên dịch đánh chữ cho Iseline xem.
"Nếu em cũng giống như anh có thể ra vào nơi này thì tốt rồi" Iseline có chút mất mát.
"Không sao, anh đón em tới đây, mỗi ngày đều bôi dầu cho em" Lý Trình Di vừa nói xong, liền lập tức liền xóa đi, đánh câu khác.
"Iseline, em biết còn có cách gì, có thể từ nơi này nhanh chóng đi ra ngoài không?"
“Cách khác?” Iseline nghĩ nghĩ, "Chính là những bàn tay đen sẽ ngăn cản người khác ra vào căn phòng này. Căn phòng này tạm thời là phòng khởi điểm, là phòng an toàn, có thể đi ra ngoài hoạt động một chút nếu như anh muốn nhanh chóng rời đi có lẽ chỉ có thể nghĩ cách rời đi từ căn phòng an toàn này"
Phòng an toàn.
Lý Trình Di nhíu chặt mày.
Anh nhìn về phía cửa phòng ngủ.
Cửa nơi đó đang khép hờ, để lại một khe hở ra bên ngoài, một bóng tối thâm trầm, từ cầu thang bên ngoài chậm rãi chiếu vào.
“Có chút phiền toái. "Sắc mặt Lý Trình Di trầm xuống.
Điều anh lo lắng không phải ở đây, mà là ở bên ngoài.
.....................
“Sao anh Trình còn chưa xuống? "Thải Hồng Đường buông máy chơi game, trong lòng mơ hồ có chút phiền não.
Ngay vừa rồi, cô không biết vì sao, bỗng nhiên cảm giác cả người mơ hồ khô nóng, bắt đầu đổ mồ hôi.
Mà những người chung quanh khác sắc mặt như thường, tựa hồ cũng chỉ có một mình cô như vậy.
“Chị không sao chứ? Chị Đường? "Long Môn Điếu cẩn thận ghé sát lại hỏi," “Để em giúp chị xoa bóp chân, xoa bóp vai”.
Bộp.
Thải Hồng Đường vỗ bàn tay chuối mắn của hắn rồi lạnh lùng lườm hắn.
“Sao cậu không xoa bóp chỗ này đi? "Cô chỉ vào ngực mình nói.
“Ặc, không phải chỗ đó không có gì sao? " Long môn có chút xấu hổ.
“Cái rắm!Không có gì á? Bà mày dậy thì từ năm 3 tuổi, đến bây giờ tròn 16 năm, mày dám nói chỗ đó của bà mày không có gì!?”
Thải Hồng Đường điên tiết, nhảy dựng lên gác chân lên bàn trà, muốn đưa tay xé quần áo của mình.
“Chị Đường thôi bỏ qua đi! Đừng kích động! "Đại Hùng thuần thục buông khoai tây chiên xuống, xông tới ôm lấy cô, giữ chặt áo T - shirt đã xé một nửa của cô.
Long Môn Điếu thấy không ổn nhanh chóng chạy đi, lúc ra cửa, vừa vặn gặp phải Râu đen đi WC trở về.
“Làm sao vậy? Lát nữa ăn gì? Nếu không gọi đồ ăn bên ngoài? "Râu đen vẩy vẩy nước trên tay hỏi.
"Ách, anh hỏi Chị Đường, tôi thì ăn gì cũng được, chỉ cần là Chị Đường thích ăn gì tôi đều ăn được!"
“Thải Hồng Đường? Vậy cô ấy đâu? Tôi đi hỏi. "Râu đen cười cười.
“Ngay bên kia bàn trà. "Long Môn Điếu xoay người, chỉ về phía bàn trà.
Nhưng bên bàn trà theo hướng ngón tay anh, lúc này trống rỗng, không có ai cả.
Không chỉ là Thải Hồng Đường, còn có Đại Hùng ôm cô, đang an ủi cô, cũng không thấy đâu cả.
“Người đâu rồi? "Sắc mặt Long Môn Điếu hơi thay đổi, cảm giác không đúng.
Râu đen đi tới, nghe tiếng Râu nâu nên từ trong phòng bếp đi ra.
“Vừa rồi có thấy Thải Hồng Đường và Đại Hùng không?”
“Em khát nước vào bếp rót chút nước uống, không thấy à? "Râu nâu mờ mịt lắc đầu.
Râu đen ngồi xổm xuống, cẩn thận xem xét dấu chân.
Sau đó lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng mở camera theo dõi ra.
Chẳng mấy chốc, tất cả những gì vừa xảy ra đã được điều chỉnh.
Trong hình.
Thải Hồng Đường đang nổi trận lôi đình gào thét, Đại Hùng thì đang ôm lấy cô, không cho cô xé rách quần áo của mình.
Lập tức
Sau một giây
Máy quay dường như bị đứt đoạn, trong nháy mắt dừng lại một chút.
Đợi đến khi thời gian tiếp tục trôi qua, Thải Hồng Đường cùng Đại Hùng hai người đã biến mất không thấy.
Không chút dấu vết.
“Hai người đi vào Góc chết rồi! "Sắc mặt Râu đen ngưng trọng hẳn lên. "Hành động theo phân công nhiệm vụ lúc trước!"
Thần sắc Long Môn Điếu cùng Râu nâu nhanh chóng nghiêm nghị, lần lượt vọt tới góc tường mang theo trang bị.
Sau đó một người lên tầng gọi Lý Trình Di, một người khác bắt đầu quay chung quanh đại sảnh không ngừng lặp lại động tác mở cửa đóng cửa.
Tiến vào Góc chết, rất nhiều lúc sẽ xuất hiện trong nháy mắt khi mở cửa ra vào phòng, đây là kinh nghiệm mà bọn họ tổng kết ra.
Chỉ là chưa tới mấy phút, Long Môn Điếu nhanh chóng chạy trở về.
Tín hiệu di động của anh Trình cũng biến mất, chắc anh ấy cũng đi vào! Không hổ là anh Trình! "Vẻ mặt hắn phấn chấn.
Râu đen nhanh chóng kiểm tra camera di động, phát hiện quả thật như thế, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Đều đi vào là tốt nhất, có anh Trình ở đây, bọn họ nhất định có thể an toàn trở về!