← Quay lại trang sách

Chương 280 Sát ý không đúng

Marianne mặc áo len màu tím vừa vặn, mặc váy ngắn màu trắng, tóc vàng xõa tung trên vai, giữa tóc mơ hồ có thể thấy được một đôi khuyên tai bạch kim hình giọt nước.

Cô ta tựa hồ đang cùng hai nữ đồng nghiệp tóc đen khác trò chuyện, thỉnh thoảng gật đầu.

Ba người đi ra khỏi thang máy, đi về phía cửa công ty.

Trong lòng Lý Trình Di nhẽ niệm, cúi đầu, trên mặt phủ một lớp vảy giáp màu tím đen.

Đón đường Marianne đang đi ra, anh bước nhanh về phía trước.

Tay phải rũ xuống.

Một thanh đoản kiếm màu vàng vô thanh vô tức hiện lên trong lòng bàn tay.

Ác niệm nào đến nhanh nhất?

Đương nhiên là...... Sát ý!

Bụp!

Lý Trình Di đột nhiên vọt tới trước, tay phải nâng lên, kim kiếm đâm mạnh vào ngực Marianne.

Người ngoài nhìn vào, động tác của anh hình như là không cẩn thận bị vấp một cái, thân thể nghiêng về phía trước.

Nhưng 3 người Marianne thấy rõ ràng đoản kiếm màu vàng trên tay Lý Trình Di.

“Giám đốc cẩn thận! "Một người phụ nữ thét chói tai nhắc nhở.

Nhưng không đợi họ hoàn hồn, trong nháy mắt, hai người đã bị Marianne đưa tay đẩy ra.

Bụp!

Trong chớp mắt, cô ta giơ tay ngăn trở một kiếm này.

Trong ống tay áo len trên cổ tay cô, lại còn cất giấu một con dao ngắn carbon màu xám.

“Cậu là côn đồ? "Cô trầm giọng hỏi.

"Tại sao lại tấn công tôi?"

Không, cậu căn bản không có sát ý. Cậu chỉ đang thăm dò? Đang thử?”

Hai người đấu lực tay đôi, khiến Lý Trình Di kinh ngạc chính là, sức mạnh của đối phương không hề yếu thế, vững vàng ngăn trở một kiếm vừa rồi của anh.

Mặc dù anh không dùng toàn lực, nhưng sức mạnh như vậy ngay cả học sinh trường quân đội như bà chị cũng không ngăn cản được, ba ngày hai bữa bị anh đánh cho gào khóc.

Còn Marianne, người phụ nữ này...

Người Thuần huyết cường hóa sao?

"Ai là người đứng sau cậu?" Marianne nhìn chằm chằm vào lớp giáp của anh.

Trong lòng Lý Trình Di lúc này đã cảm thấy khó giải quyết.

Anh không ngờ đối phương còn nhận ra việc anh ngay cả sát ý cũng không có. Cứ như vậy, căn bản không có cách nào kích thích đối phương cũng sinh ra sát ý, hấp thu ác niệm. Trong đầu anh nhanh chóng chuyển động, nhớ lại tư liệu cá nhân của đối phương.

Đột nhiên một ý nghĩ nảy lên trong lòng.

"Cô cảm thấy, khi cô trốn đến Nghi quốc, ai đuổi theo cô đến đây?"

Marianne nghe vậy, sắc mặt thoáng cái thay đổi, cô ta tựa hồ nghĩ tới cái gì đó.

“Cậu là người của hắn!?

Một ngọn lửa nhanh chóng dâng lên trong mắt cô ta.

Bang bang bang!

Hai người nhanh chóng giao thủ, ngắn ngủi vài giây, Lý Trình Di liền bị đánh trúng ba lần.

Khiến anh chấn động chính là, kỹ thuật cận chiến của Mariannene rõ ràng còn mạnh hơn rất nhiều so với Chu Ngạn của Lý Tưởng Hương lúc trước.

Người phụ nữ này không chỉ nắm giữ ôn khí, còn ngay từ đầu liền nắm giữ thế chủ động tuyệt đối, hoàn toàn khống chế tiết tấu, nhịp độ giao đấu. Xác định thực lực đối phương cường hãn, trong mắt Lý Trình Di hiện lên một tia quyết ý.

Kim kiếm trong tay anh đột nhiên kéo dài, toàn thân sức mạnh bộc phát toàn diện.

Lần thứ hai tiến hóa Hoa lân y tử đằng, ở trên người anh bảo hộ toàn phương vị cùng tăng cường sức mạnh.

Trong nháy mắt lui về phía sau một bước, toàn thân sức mạnh của anh hội tụ đến cánh tay phải.

Nhu khí rót vào, sức mạnh lưu động.

Kim kiếm tựa như một đạo ánh sáng, từ trên xuống chém xuống dưới thẳng tắp

Chư Tinh Long Ảnh!!

Nhu khí quanh người bộc phát!

Anh đã quyết định.

Nếu như đối phương không ngăn được, vậy đi chết đi! Dù sao lúc trước người đàn bà này cũng từng sinh ra sát ý với anh.

Chết bây giờ là chết.

Trước mặt quang minh chính đại động thủ nếu như như vậy cũng chết, vậy cũng chỉ có thể trách chính cô ta yếu, còn không biết trốn.

Một kiếm này bộc phát sức mạnh cùng tốc độ, phối hợp với kim kiếm cực kỳ sắc bén.

Chỉ một cử động đã khiến Marianne cảm thấy nguy hiểm.

Mà không giống với lúc trước ra tay, một kiếm này, cô ta chân chính cảm giác được sát ý!

Thanh kiếm vàng phản chiếu ánh sáng và lướt qua đôi mắt của Marianne.

Lưỡi kiếm sáng ngời sắc bén cơ hồ không cách nào thấy rõ, coi như là cô ta sau khi trải qua tăng cường sức mạnh thì thị lực cường đại, cũng chỉ có thể nhìn thấy một chút hình dáng mơ hồ.

Giờ khắc này, thời gian phảng phất chậm lại.

Trong con ngươi của cô ta chiếu rọi rõ ràng, toàn thân Lý Trình Di.

Sát ý, cảm giác được, nhưng không đúng.

Loại cảm giác này, cùng cảm giác cô đã từng cực kỳ quen thuộc, không giống nhau.

Trong phút chốc thân ảnh cô hơi nghiêng sang một bên.

Thân thể tựa như vũ công ba lê, vặn vẹo chính xác thành một đường cong quái dị.

Lưỡi kiếm màu vàng xẹt qua sườn cô, hoàn toàn bổ trượt.

Nhưng chưa xong.

Lý Trình Di vung kim kiếm, lần này là hai tay.

Một tay một tay, chém ngang, chém nghiêng, hai góc độ khác nhau đồng thời giáp công về phía cô ta.

Bụp!

Lại là màn vừa rồi tái diễn, thân thể Mariannene chợt vặn vẹo, hoàn toàn vượt khỏi phạm trù sinh lý học bình thường, tránh được một cách chuẩn xác hai lưỡi kiếm.

Cô ta đứng tại chỗ, thậm chí không rời khỏi phạm vi một mét xung quanh.

Nhưng chính là như vậy, hoàn toàn không bị kim kiếm chém trúng người.

Thời gian mấy chục năm, cũng đủ để người ta bước đến một trình độ mà người thường không thể lý giải.

Cô đột nhiên ra tay, tay phải chuẩn xác điểm trên cổ tay Lý Trình Di. Cắt đứt tiết tấu.

Bùm!

Giữa hai người phát ra tiếng trầm đục.

Lý Trình Di bị một cỗ lực lớn mạnh mẽ đẩy ra, anh ổn định thân hình, dứt khoát nhíu mày đứng tại chỗ, dừng lại ở vị trí cách đối phương hơn hai mét.

Không phải anh không muốn tiếp tục, mà là rõ ràng anh bạo phát sát ý chân chính, nhưng đối phương vẫn không có ý tứ phản sát.

Anh vừa rồi chỉ là giả ý mình thật sự muốn giết người, bất luận Mariannene có thù oán với anh hay không, mấu chốt là một phân bón cho hoa tốt như vậy thì anh không thể để lãng phí.

Nhưng bây giờ, quái dị chính là Marianne không bộc phát sát ý?