Chương 305 Người của Góc chết
Ngồi trên phi hành khí.
Ghế ngồi hình giọt nước nghiêng về phía sau, Lý Trình Di nằm ngửa xuống, nghiêng mặt, nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ hình thoi không ngừng bay lên.
Cây cối, cỏ, bầy chim bay vòng quanh, đều dần dần bị phi hành khí ném xuống dưới dưới.
“Tới thật đúng lúc. "Anh thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Thải Hồng Đường ngồi phía trước.
"Nhận được điện thoại của anh, em lập tức liền xuất phát, cần gì phải nói chuyện với phần tử khủng bố này làm gì, cứ giết hết đi là được?” Thải Hồng Đường lấy một chai sữa chua trong tủ lạnh vứt cho Lý Trình Di.
“Không giống. Đó là Lý Tưởng Hương. "Lý Trình Di trả lời.
Thải Hồng Đường còn muốn nói cái gì, nhưng cái tên Lý Tưởng Hương này rõ ràng khiến cô có chút e dè.
Biết càng ít, càng không sợ hãi.
Mà cô vừa vặn là một người biết nhiều, cho nên đối với sức mạnh của Lý Tưởng Hương cô nhận thức được trực quan nhất.
“Bây giờ đi đâu?”
“Thoát được khóa chưa?”
“Thoát lâu rồi, nhưng lát nữa, Thiên Nhãn sẽ bắt đầu tuần tra, khi đó sẽ không tiện như vậy. "Thải Hồng Đường trả lời.
Lý Trình Di trầm mặc.
Chờ một chút, tôi gọi điện thoại.
Anh lấy di động ra, bấm số của sư phụ Ngục Long.
Tút tút hai tiếng âm thanh chờ đợi.
Đầu dây bên kia bắt máy.
"Sư phụ, con có một người bạn, là người Góc chết, muốn gia nhập lực lượng chính phủ, thực lực anh ta không tệ, nhưng trước đó làm một ít chuyện không hợp pháp lắm"
Anh đại khái đem chuyện mình làm lúc abc nói ra.
Sư phụ Ngục Long từng là sĩ quan huấn luyện cao cấp của quân đội, quan hệ rất nhiều với bên quân đội, nhờ sư phụ có lẽ tránh được rất nhiều phiền toái.
Ngục Long ở đầu dây bên kia chăm chú nghe xong, sau đó lặp lại hỏi mấy vấn đề trọng điểm.
Cuối cùng suy nghĩ một chút, mới trả lời.
Rất khó.
Ông trầm giọng nói.
"Kỳ thật người bạn của con làm những chuyện kia cũng không tính là gì, đều có thể lấy công chuộc tội. Dù sao người bạn của con cũng không giết hại người vô tội. Đó là điều tốt.Vấn đề nằm ở một điểm khác".
“Điểm nào? Sư phụ nói rõ đi. "Lý Trình Di trầm giọng hỏi.
“Bạn con là người Góc chết. "Ngục Long thẳng thắn nói.
“Họ rất kiêng kị cái này sao? "Lý Trình Di im lặng, hỏi.
Ngục Long trả lời, "Độ khó của Góc chết sẽ ngày càng tăng theo thời gian, người Góc chết sẽ không có một ai có thể sống lâu. Người như vậy, thiên tài, giá trị cũng chỉ là nhân tài không ổn định, cấp trên không thể đầu tư quá nhiều tinh lực vào bọn họ. Nhiều lắm cũng coi đó là vật tư tiêu hao. Thậm chí còn có thể hao phí tinh lực theo dõi’.Ông thở dài.
"Tuy rằng những người dân đứng ở tầng chót bảo hộ như chúng ta tại Nghi quốc đều lấy dân làm gốc, chú trọng chủ nghĩa nhân đạo nhưng người của Góc chết thì khác. Tài nguyên quốc gia không có khả năng lãng phí trên người một cá thể chắc chắn sẽ biến mất. Cho nên, từ góc độ cá nhân mà nói, ta không đề cử người bạn của con gia nhập chính thức”.
"Nhưng Cửu Nghi triển khai hành động nhằm vào khủng bố tập kích, đang muốn mở rộng chiến dịch truy quét trên phạm vi cả nước" Lý Trình Di nói một nửa, còn lại còn chưa nói xong, tất cả mọi người rõ ràng.
“Cái này đơn giản. "Ngục Long nở nụ cười," Con cho rằng cấp trên không suy xét đến điểm ấy sao? Đối với loại người như người bạn con, có cơ chế thẩm tra chuyên môn, đăng ký một chút, cho thấy nguyện ý phối hợp với quân đội trong thời kỳ diễn ra chiến dịch, lập chút công trạng, cơ bản không thành vấn đề.
"Hiểu rồi lấy công trạng, giết không ít Lý Tưởng Hương thì có được tính không?"
"Đương nhiên được tính, Lý Tưởng Hương lần này phối hợp Bạch Tinh ám sát Chu bộ trưởng hoàng thất là khiến chính phủ nổi giận. Bộ phận cao tầng chống khủng bố bị thay đổi hai vị trí, toàn bộ nhiệm vụ do Cửu Nghi tiếp quản. Ai à" Ngục Long hiển nhiên biết không ít nội tình, nhưng không dám tiết lộ nhiều tin tức, chỉ có thể nói lấp lửng
"Dù sao cứ bảo người bạn của con yên tâm, thời điểm này giết phần tử khủng bố Lý Tưởng Hương phần tử chính là lập công trạng tốt nhất, có cái gì chứng minh không?"
“Cậu ta không dám lưu lại chuyện này, chắc là có không ít người biết. "Lý Trình Di trả lời.
“Vậy không sao. Khẳng định đã lập hồ sơ, yên tâm đi. "Ngục Long an ủi.
Nói cảm ơn xong, Lý Trình Di cúp điện thoại, thấy Thải Hồng Đường phía trước tò mò quay đầu nhìn anh.
“Sao thế?”
“Anh Trình, em nghe được một chút. "Sắc mặt Thải Hồng Đường không tùy tiện như thường ngày.
Người Góc chết chúng ta quả nhiên, ngay cả phía chính phủ cũng không quan tâm”.
“Người nhà không phải đối xử với mình rất tốt sao? Trên đời này vẫn có người quan tâm đến mình. "Lý Trình Di an ủi.
“Nhà em kỳ thật cũng bỏ rơi em. "Thải Hồng Đường dừng lại, trả lời.
Quen biết lâu như vậy, anh đã gặp qua người nhà em chưa?
“... "Lý Trình Di sửng sốt, thật đúng là chưa từng gặp.
“Biết nhà em làm gì không? "Thải Hồng Đường lại hỏi.
“Bọn họ không cho nói hả? "Lý Trình Di nhíu mày.
Ba em nói hàng tháng cấp một số tiền theo định mức cho em, cần cái gì thì cũng cố gắng đáp ứng nhưng điều kiện là từ bỏ quyền thừa kế tài sản, cùng với, không cho phép nói với bên ngoài là con gái của bọn họ. "Thải Hồng Đường nhẹ giọng nói.
“Tại sao?” Lý Trình Di không hiểu, trong nhà anh cha mẹ đối với anh trước sau như một, cũng chính là bởi vì sau khi đánh chị gái, không bảo vệ anh như trước.
Nhưng trước đó vẫn tốt.
"Bởi vì em là người Góc chết." Thải Hồng Đường cười cười, "Người Góc chết sống không được bao lâu, bọn họ dứt khoát cũng không đầu tư nhiều tinh lực trên người em."
Cũng chính là bởi vì quy định của pháp luật đối với kế thừa tài sản, còn có một ít tình thân trước kia, không đành lòng trực tiếp buông bỏ em”.
Một năm trước, mẹ đã ký hợp đồng với em. Cứ như vậy, anh giai em cũng không cần lo lắng về sau có người tranh giành với mình.
“Vậy em cũng thảm thật. "Lý Trình Di nói.