Chương 308 Tên côn đồ thần bí
‘Vậy là tốt rồi. Anh còn sợ nhà em làm ăn lỗ vốn” Lý Trình Di cười nói.
“Sao lỗ được. Đúng rồi. "Nụ cười trên mặt Đại Hùng thu lại," Chuyện nguyên dịch nóng bỏng, đã có người theo dõi. Trong khoảng thời gian này có thể sẽ có người khác đến hỏi, anh Trình cẩn thận một chút”.
" Cửu Nghi đang tăng cường tuần tra chẳng lẽ bọn họ còn dám xằng bậy?"
“Mọi người đều có tâm lý thà rằng tất cả mọi người không có, cũng không muốn đối thủ có. "Đại Hùng nghiêm túc nói. “Cũng chính là sản lượng nguyên dịch này không nhiều lắm, nếu nhiều hơn một chút, khi đó phiền toái sẽ lớn hơn rất nhiều”.
“Anh biết "Lý Trình Di gật đầu.
Nhìn vườn hoa nhỏ trước mặt, anh hơi nhíu mày.
Lời nói của Đại Hùng nhắc nhở anh, đã đến lúc nghiêm túc hoàn thiện sản nghiệp.
Hiện tại chỉ là bước đầu tiên, về sau anh có lẽ còn có thể đào tạo ra càng nhiều hoa cỏ kỳ dị khác nhau.
Trong đó tuyệt đối sẽ có loại thực dụng.
Chẳng lẽ anh cả ngày không làm cái gì chỉ ở chỗ này trông nhà?
‘Đại Hùng, em có gợi ý gì không?”
“Thuê người đến làm. "Đại Hùng trả lời. Công tác an ninh cũng giống như những công ty khác, thuê cố vấn an ninh lợi hại, địa bàn này sẽ ổn định”.
“Thuê người thì có đảm bảo không?"Lý Trình Di hoàn toàn là không biết tý gì về vấn đề này.
Bàn về kinh doanh công ty và sản nghiệp, Đại Hùng quen thuộc hơn anh nhiều.
“Hai biện pháp. "Đại Hùng vươn hai ngón tay.
Thứ nhất, mời công ty bảo vệ, bọn họ sẽ phụ trách công tác bảo vệ.
"Hai, nguồn nhân lực của các cơ quan chính phủ, hàng năm đều sẽ có cựu chiến binh chuyên nghiệp. Nhu cầu rất lớn, muốn nhân viên tố chất tốt thì chỉ cần có đãi ngộ cao, anh có thể tìm thử xem."
Em đề nghị anh Trình chọn phương án số 2, như vậy giúp chính phủ giải quyết việc làm cho cựu chiến binh, còn có thể có được thiện cảm tình của chính quyền địa phương. Phần lớn những người đã giải ngũ này là gánh nặng của chính quyền địa phương, họ có nhiệm vụ chính trị, phải ổn định việc làm.
“Vậy chọn hạng mục số hai. "Lý Trình Di gật đầu. Khi nào thì có buổi tuyển dụng?”
“Tháng sau bắt đầu năm mới sẽ có. "Đại Hùng nói rõ.
Được! Đến lúc đó phiền em báo cho anh biết một chút! "Lý Trình Di nói.
“Vâng”
.....
Thành phố Toại Dương, tòa nhà liên hội thị chính.
Từng thành viên liên hội đều đi vào đại sảnh hội nghị, ngồi xuống những chỗ có bảng tên.
Toại Dương không tính là lớn, ở toàn tỉnh cũng chỉ có thể là thành thị tuyến ba, nhưng dân số tới 4,5 triệu người như vậy, thành viên liên hội ở đây có 13 người.
13 người này, có khi là thương nghiệp, có khi là vọng tộc, có khi là chuyên gia kỹ thuật, chuyên gia vũ khí bay, tự nhiên cũng có quan chức chính phủ.
Trong đó có hai người bị Lý Trình Di giải quyết.
Từ Chấn Xương Từ gia.
Trịnh Khải Tập đoàn Thiết Phong.
Ngoài ra còn có một Đinh Tạo Thành, phó cục trưởng cục an ninh Toại Dương, cũng từng giao thủ với Lý Trình Di.
Vừa ngồi xuống, Trịnh Khải liền nhìn về phía Từ Chấn Xương.
Người phụ trách tổ tuần tra lần này là thành viên Cửu Nghi, chúng ta cần mượn lực tiêu diệt tên kia.
Từ Chấn Xương mặt không chút thay đổi, từ lần trước mời tới cao thủ hacker bốc cháy trước mặt ông ta, tính tình cũng bớt kiêu ngạo.
“Con trai tôi Trung Sinh, không việc gì, việc này dừng ở đây’.
"Cơ hội tốt như vậy, bỏ lỡ như vậy, ông thật sự định làm con rùa rụt cổ cả đời à?"Trịnh Khải hạ giọng nói.
Anh ta tuổi còn trẻ, không nén được khẩu khí này.
Thấy sắc mặt ông cụ Từ Chấn Xương vẫn bất động, Trịnh Khải càng khó coi.
“Thật sự cho rằng hàng nhân bản có thể thay thế người thật? Từ lão gia tử lừa mình dối người, thật cao minh!
Từ Chấn Xương vẫn không nói lời nào, ngồi im tại vị trí
“Được rồi, xin yên lặng. "Đinh Tạo Thành cách đó không xa nhíu chặt mày, nhìn Trịnh Khải một cái.
Chuyện của tập đoàn Thiết Phong cũng không ít, bây giờ chờ chuyên viên tuần tra đến.
Làm phó cục trưởng cục an toàn, thực quyền cục trưởng, uy tín của anh ở Toại Dương vẫn rất cao.
Anh lên tiếng, Trịnh Khải cũng không tiện nói gì.
Mọi người lẳng lặng chờ đợi vài phút.
Cuối cùng.
Kẹt.
Cửa phòng bị đẩy ra.
Một thanh niên tóc dài khí chất giống như thanh niên văn nghệ, mặc bộ âu phục đi giày da, sải bước đi vào phòng họp.
Đứng ở bục giảng chính, anh ta nhìn quanh toàn trường.
Tôi là chuyên viên Khương Chỉ Ngân, lần này tới Toại Dương, là bởi vì Lý Tưởng Hương từng gây án ở đây nhiều lần.
Mọi người ở đây, nếu có bất kỳ tin tức tình báo nào về cuộc tấn công khủng bố, đều có thể đến chỗ tôi kịp thời báo cáo. Nếu có manh mối của Lý Tưởng Hương và tổ chức Long Hà, có thể nhận được khen thưởng của chính phủ và quân đội.
"Xin hỏi chuyên viên, uổng công pháp luật, xông vào nhà dân gây ra tổn thất lớn về tài sản, gây thương vong cho nhân viên, có tính là khủng bố tập kích không?"
Vừa dứt lời, Trịnh Khải là người đầu tiên đứng dậy, trầm giọng nói.
Mọi người ở đây hơi xôn xao.
Tất cả mọi người đều biết, ân oán giữa tập đoàn Thiết Phong và tên côn đồ thần bí kia.
Chính xác mà nói, căn bản không phải ân oán, tên côn đồ hoàn toàn không có bất kỳ động cơ gì liền vọt vào tòa nhà giết con trai ông ta.
“Anh muốn nói là, tên côn đồ? "Khương Chỉ Ngân hai mắt hơi híp lại, nói thẳng.